"Mặc dù phó tổng Vân đã giành được dự án Greenland, nhưng công ty ta chưa từng có kinh nghiệm trong lĩnh vực này. Việc có thể kiếm lời hay không vẫn còn là ẩn số."
"Chúng tôi đương nhiên không dám mạo hiểm. Phó tổng Vân, cô nên suy nghĩ thấu đáo hơn một chút…"
Lưu Minh giả bộ làm người trung lập, vờ như đang hòa giải.
"Suy nghĩ thấu đáo?"
Vân Thanh nhướng mày, nhìn thẳng vào Lưu Minh.
"Chủ tịch Lưu, ý ông là chúng ta nên hủy hợp đồng với Greenland sao?"
Sắc mặt của Lưu Minh thay đổi, nếu ông ta tự ý hủy hợp đồng thì coi như mất luôn chỗ đứng trong công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Không không không, tôi không có ý đó."
"Ý tôi là chúng ta nên chờ tổng giám đốc Vân trở về rồi mới quyết định."
Rõ ràng, ông ta chỉ đang câu giờ.
Vân Thanh nhếch môi cười nhạt.
Nếu cứ kéo dài như thế, tập đoàn Vân thị chỉ có nước xuống dốc.
"Vậy nên, nếu tổng giám đốc Vân không trở về, các người cũng không làm được gì sao?"
"Tôi tin rằng những người có thể vào làm ở tập đoàn Vân thị đều là nhân tài xuất sắc."
"Nhưng bây giờ, các người đang lười biếng, để công ty chịu tổn thất. Vậy ai sẽ chịu trách nhiệm đây?"
"Nếu tổng giám đốc Vân biết các người như thế này, ông ấy còn muốn giữ lại các người không?"
Team Hạt Tiêu
Giọng của Vân Thanh sắc bén, cô quét mắt nhìn từng người trong phòng họp.
Bọn họ muốn nhân lúc Vân Triết vắng mặt để chèn ép cô? Họ vẫn chưa biết ai mới thực sự là người ra đòn!
Từ trước đến nay, Vân Thanh chưa từng nổi giận trước mặt nhiều người như vậy.
Lần này, khi cô thật sự tức giận, bầu không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng.
Rất nhiều người đột nhiên im bặt, không dám lên tiếng.
"Vân phó tổng…"
Lưu Minh muốn nói gì đó, nhưng Vân Thanh lập tức cắt ngang.
"Tôi tin rằng mọi người cũng đã nhận được thông báo rằng tổng giám đốc Vân không có mặt."
"Toàn bộ công ty hiện nay do tôi quản lý, đặc biệt là dự án này. Chính tôi là người đàm phán và giành được hợp đồng."
"Nếu ai không muốn làm, lập tức viết đơn từ chức. Tôi sẽ tìm người thay thế."
"Tôi cũng sẽ báo cáo tình hình cụ thể này với tổng giám đốc Vân."
Sắc mặt Vân Thanh u ám, mang theo một sự nguy hiểm rõ ràng.
Những quản lý cấp cao trong công ty đều là cáo già, nghe xong lời này, họ lập tức hiểu rằng Vân Thanh không phải người dễ đối phó.
Cho dù cô có phải người được "thả dù" hay không, có năng lực hay không thì họ cũng không dám đối đầu với cô.
Chỉ riêng việc cô được tổng giám đốc Vân ủng hộ, cũng đủ để họ e dè.
Nhóm người bắt đầu d.a.o động, hối hận vì đã nghe theo Lưu Minh.