Anh ta hiện tại còn lo lắng đây chẳng lẽ là cái bẫy gì đó của Khương Mịch Tuyết, ví dụ như "Không thành kế", nên trả lời ấp úng: "Xuân về hoa nở, vạn vật hồi sinh?"
Khương Mịch Tuyết: "..."
Cô đưa tay điều chỉnh hướng và độ phóng đại của kính viễn vọng trong tay Đàm Thần Thần: "Thấy mảng thực vật kia không?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Kính viễn vọng nhỏ này độ phóng đại tuy không cao, nhưng cũng có thể giúp người ta nhìn tương đối rõ thực vật trên sườn núi phía xa.
Đàm Thần Thần cố gắng phân biệt một chút: "Lá hình răng cưa... Đám rau tần ô này nhìn tươi non phết nhỉ!"
"Nhưng mà sao hình như còn có nụ hoa...?"
Khoảng cách thực sự quá xa, hơn nữa số lượng cây có nụ hoa dường như cũng cực ít, Đàm Thần Thần thực sự không có cách nào xác nhận đó rốt cuộc là thứ gì.
Khương Mịch Tuyết nói: "Là hoa anh túc."
Tuy hiện tại mới cuối tháng 2, chưa chính thức vào mùa hoa anh túc nở rộ. Nhưng thứ này kiếp trước Khương Mịch Tuyết đã gặp không ít lần, dù khoảng cách xa như vậy, nhìn nụ hoa không rõ lắm nhưng cũng nắm chắc 80% là đúng.
Giọng điệu Khương Mịch Tuyết rất bình tĩnh, nhưng Đàm Thần Thần lần đầu tiên trải nghiệm chương trình này, nghe thấy lời Khương Mịch Tuyết nói, biểu cảm nhất thời kinh hãi: "Cái gì?!"
Anh túc?!
Thứ này không phạm pháp sao?
Thứ này chắc chắn là phạm pháp rồi!
Khương Mịch Tuyết đặt ngón tay lên tai nghe, gọi tổ chương trình: "Alo alo, đạo diễn Dịch, nghe thấy không?"
"Báo cảnh sát đi?"
— Đạo diễn Dịch đã cử nhân viên trèo đèo lội suối đi xem xét rồi.
Không biết tại sao, khi nghe Khương Mịch Tuyết nói ra ba chữ "là anh túc", toàn thể nhân viên tổ chương trình Tuyệt Xứ Phùng Sinh, đặc biệt là đạo diễn Dịch, thế mà lại có một cảm giác an tường kiểu "quả nhiên là thế".
Không chỉ vậy, sau khi nghe Khương Mịch Tuyết chỉ vị trí sườn núi bên cạnh, họ thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
May quá, chỉ là có hoa anh túc thôi.
Không phải c.h.ế.t người, cũng không phải có xác c.h.ế.t chôn ngay dưới chân.
Lâu đài họ quay chương trình tuy ở trên núi, nhưng nơi này thực ra không xa khu sầm uất, ngày thường cũng có không ít du khách đến đây chơi. Với lượng người qua lại mức độ này, tổ chương trình cũng tin tưởng nơi này sẽ không phải là căn cứ địa của tổ chức buôn ma túy lớn nào đó — dưới chân núi còn có đồn công an mà.
Cho nên đạo diễn Dịch rất yên tâm phái mấy nhân viên xuống đồn công an dưới chân núi hỏi thăm trước, tốt nhất là tìm hai đồng chí cảnh sát đi cùng lên xem xét.
Nếu thật là anh túc, tổ chương trình lần này coi như lập công rồi!
Hơn nữa ở sườn núi bên kia cũng không ảnh hưởng đến việc ghi hình chương trình bên này của họ.
Đạo diễn Dịch nghĩ như vậy, sau khi thoải mái sắp xếp xong xuôi, lại quay đầu nhìn màn hình giám sát —
Sau đó ông phát hiện, trong căn phòng Khương Mịch Tuyết đang ở, không chỉ Đàm Thần Thần đã buông s.ú.n.g laser trên tay xuống, chăm chú quan sát xem t.h.ả.m thực vật bên kia rốt cuộc có phải anh túc hay không theo chỉ dẫn của Khương Mịch Tuyết, mà ngay cả Vinh Dật trước đó còn nấp ở tầng 3 không biết đã mò lên từ lúc nào: "Cái gì? Anh nghe nói mấy đứa nhìn thấy bên kia có anh túc à??"
"Cho anh xem nó trông thế nào với!"
Đạo diễn Dịch: "..."
Đàm Thần Thần thân thiện nhường kính viễn vọng qua, Vinh Dật nhìn theo hướng chỉ dẫn, miệng còn lẩm bẩm: "Chà! Một mảng lớn thật đấy!"
"Cái này mà là anh túc thật, lại có người cố ý trồng thì có phải đủ ngồi tù mọt gông không!"
Khương Mịch Tuyết ôm s.ú.n.g laser ngồi bên cửa sổ kia, liếc nhìn xuống dưới, thuận tiện trả lời Vinh Dật: "Trồng 500 cây trở lên cấu thành tội trồng trái phép cây t.h.u.ố.c phiện, thường bị phạt tù có thời hạn dưới 5 năm. Trồng đạt 3000 cây trở lên, thuộc tình tiết nặng hơn, cấu thành tội phạt tù có thời hạn từ 5 năm trở lên —" [Chú thích]
Nhìn mảng đó, 500 cây e là có, nhưng có đến 3000 cây hay không thì chắc phải đếm kỹ lại.
Tuy nhiên tóm lại, ngồi tù mọt gông sẽ khá khó khăn — trừ phi người trồng trọt không chỉ cố ý mà còn tham gia vào các quy trình chế biến, buôn bán tiếp theo.
Nhưng chuyện đó không phải cứ nhìn một cái là biết được.
Ba người chung sống hòa bình trong một căn phòng, không khí hòa thuận vui vẻ, khiến đạo diễn Dịch trong thoáng chốc ngỡ rằng đây không phải Tuyệt Xứ Phùng Sinh mà là hiện trường quay chuyên mục Pháp Luật Hôm Nay.
Đừng nói, cảnh quay này còn khá mới mẻ.