Sau Khi Hiểu Lầm Đại Ca Học Đường Là Gay

Chương 11



“Tất cả mọi người đều đang reo hò, ép bạn ấy phải biểu diễn.”

 

“Chỉ có em nhận ra sự sợ hãi của bạn ấy, bước lên nắm lấy bàn tay đang run rẩy kia.”

 

“Em quay đầu nói với mọi người: ‘Để tớ biểu diễn một tiết mục cho.’”

 

“Hôm đó, em biểu diễn một bài nhảy jazz. Anh nhìn ra được là em đã lâu không luyện tập, cơ bắp bị kéo căng rất đau.”

 

“Nhưng em vẫn tươi cười hoàn thành tiết mục. Từ hôm đó, anh đã nhớ em rồi.”

 

Tôi quay đầu không đồng tình: “Vậy nghĩa là, sau này nếu gặp được một người còn tốt hơn em, anh sẽ chia tay em hả?”

 

Kỷ Tinh Châu ngẩn người, sau đó bật cười khẽ:

 

“Dù tốt hơn, trên thế gian này cũng chỉ có một Thẩm Ninh Du.”

 

“Tình yêu không phải hàng sản xuất dây chuyền, ai hợp tiêu chuẩn thì yêu người đó.”

 

“Thẩm Ninh Du, em là duy nhất của anh.”

 

Tôi có chút xúc động: “Kỷ Tinh Châu, lời anh nói thật hay quá.”

 

Anh hôn tôi một cái: “Ngoan, gọi một tiếng ông xã đi. Tối nay ông xã sẽ cho em nghe lời còn hay hơn.”

 

Tôi mặt đỏ bừng, đ.ấ.m vào anh một cái.

 

23

Ngày mở phiên tòa xử Lâm Tang, đúng lúc sinh nhật cụ ông nhà họ Kỷ.

 

Kỷ Tinh Châu nôn nóng kéo tôi đi gặp phụ huynh anh.

 

Anh tiện tay đưa tôi mười vạn, bảo tôi cứ tùy ý mua.

 

Nói là lát nữa sẽ đến đón.

 

Tôi đang chọn quà trong một tiệm đồ cổ.

 

Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai tôi: “Ninh Du.”

 

Tôi giật mình quay đầu lại.

 

Trần Gia Yến đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang đứng sau lưng tôi.

 

“Tớ muốn...”

 

Còn chưa kịp nói hết câu, bên hông tôi bị một luồng điện giật, lập tức ngất đi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

...

 

Lúc tỉnh lại, tôi đã bị trói vào ghế.

 

Hình như là trong một studio bỏ hoang.

 

Trần Gia Yến đang loay hoay với máy chiếu trước mặt.

 

“Trần Gia Yến?”

 

Cậu ta quay đầu lại.

 

Giờ phút này, Trần Gia Yến không còn chút dịu dàng như lần đầu tôi gặp nữa.

 

Tóc tai rối bù, quầng thâm dưới mắt hằn rõ.

 

Xem ra đã rất lâu rồi cậu ta chưa ngủ ngon.

 

“Ninh Du, cậu tỉnh rồi à.”

 

Tôi sợ hãi rụt người về sau: “Cậu cũng học luật mà. Cậu điên rồi à? Mau thả tớ ra.”

 

Trần Gia Yến nở nụ cười: “Ninh Du, tớ nghĩ... tớ cũng thích cậu rồi.”

 

“Cậu bỏ Kỷ Tinh Châu đi, đến với tớ có được không?”

 

Tôi lắc đầu.

 

Cậu ta bỗng nhiên phát điên, nắm chặt lấy vai tôi:

 

“Tại sao. Tại sao cuối cùng mọi người đều thích Kỷ Tinh Châu?”

 

“Cậu ta thì có gì hay?!”

 

“Lâm Tang thà đi tù cũng không chịu ở bên tớ, tại sao chứ?!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tiếp đó, cậu ta bắt đầu kể cho tôi nghe về mối tình oán hận giữa cậu ta, Lâm Tang và Kỷ Tinh Châu.

 

23

Từ khi còn rất nhỏ, bọn họ đã quen biết nhau.

 

Mẫu giáo và tiểu học, ba người thân thiết đến mức không tưởng.

 

Lúc đó, Lâm Tang ngây thơ đáng yêu, như một cục xôi nếp mềm mại khiến người ta chỉ muốn che chở.

 

Nhưng sau này, mọi thứ đều thay đổi.

 

Lên cấp hai, Lâm Tang tỏ tình với Trần Gia Yến.

 

Trần Gia Yến rất vui, đã đồng ý.

 

Cậu ta còn kể chuyện này cho Kỷ Tinh Châu nghe.

 

Kỷ Tinh Châu mỉm cười tổ chức một bữa tiệc tình nhân cho bọn họ.

 

Ai ngờ, ngay trong buổi tiệc đó, Lâm Tang lại đột nhiên trở mặt.

 

Cô nói mình chưa từng thích Trần Gia Yến, cô chỉ muốn biết liệu Kỷ Tinh Châu có ghen không.

 

Kết quả, không ngờ là... Kỷ Tinh Châu vốn không hề thích cô.

 

Sau buổi tiệc hôm đó, Lâm Tang liền chia tay với Trần Gia Yến.

 

Thế nhưng Trần Gia Yến không buông được Lâm Tang, vẫn luôn ở bên cạnh cô ta.

 

Lâm Tang bắt đầu hẹn gặp Kỷ Tinh Châu.

 

Kỷ Tinh Châu từ chối.

 

Lâm Tang tưởng là do Trần Gia Yến.

 

Nhưng Kỷ Tinh Châu lại nói cậu ấy chưa bao giờ thích Lâm Tang.

 

Lâm Tang không cam tâm, dùng cách tự sát để uy hiếp, tiếp tục hẹn cậu ấy.

 

Lần này, Kỷ Tinh Châu đến thật.

 

Nhưng Lâm Tang lại nói chỉ đùa thôi.

 

Kỷ Tinh Châu rất tức giận, từ đó không bao giờ để ý đến Lâm Tang nữa.

 

Lâm Tang vẫn chưa từ bỏ.

 

Từ cấp hai đến cấp ba, suốt sáu năm, cô đã hẹn cậu ấy hơn ba mươi lần.

 

Kỷ Tinh Châu không đến thêm lần nào.

 

Lần cuối cùng.

 

Lâm Tang lại giở trò cũ, uống rượu say khướt trong quán bar, nói muốn tự sát, bắt Kỷ Tinh Châu đến tìm mình.

 

Kỷ Tinh Châu vẫn từ chối.

 

Ai ngờ lần đó, Lâm Tang thật sự xảy ra chuyện.

 

Mấy gã đàn ông chặn cô ta trong con hẻm phía sau.

 

Khi tình hình gần như mất kiểm soát, chính là Trần Gia Yến đứng ra cứu cô ta.

 

Chuyện hôm đó gây chấn động lớn.

 

Lâm Tang chịu cú sốc tâm lý nghiêm trọng, phải gặp bác sĩ tâm lý suốt một năm mới hồi phục được.

 

Kỷ Tinh Châu cảm thấy áy náy với Lâm Tang.

 

Anh để mặc cho Trần Gia Yến đánh mình một trận tơi bời.

 

Tưởng rằng mọi chuyện đến đây là kết thúc.

 

Ai ngờ Lâm Tang vẫn còn yêu Kỷ Tinh Châu.

 

Còn Kỷ Tinh Châu sau khi vào đại học, lại yêu tôi.

 

Chuyện bị Lâm Tang biết được.

 

Tâm trạng vốn đã mong manh, cuối cùng cũng sụp đổ.

 

Tâm lý cô ta trở nên méo mó.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com