Sau Khi Kết Hôn Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung
17
Uống được một lúc, Hạ Thời Xuyên bắt đầu xoay vòng vòng.
Tôi vươn tay muốn kéo anh lại.
"Hạ Thời Xuyên, anh đừng xoay nữa, tôi nhìn chóng mặt quá."
Kết quả lại ngã thẳng vào lòng anh.
Anh cúi xuống nhìn tôi, vẻ mặt chế giễu.
"Tống Tư Nghi, em đây là đang chủ động ôm ấp sao?"
"Vừa thấy múi bụng liền đi không nổi nữa hả?"
Người Hạ Thời Xuyên thơm quá.
Tôi bắt đầu cởi cúc áo sơ mi của anh.
Anh giữ tay tôi lại, giọng có chút run rẩy.
"Tống Tư Nghi, em có biết mình đang làm gì không?"
Lắm lời quá đi.
Tôi gạt tay anh ra.
Chồng tôi thì tôi sờ có sao đâu?
Hạ Thời Xuyên quay mặt đi không nhìn tôi, nhưng lại vô thức ưỡn eo lên.
"Tống Tư Nghi."
Anh run rẩy nhìn tôi, ánh mắt nồng đậm như muốn hòa tan tôi.
"Có phải... thật ra em cũng thích anh không?"
Ai thèm thích anh chứ?
Đừng có tự luyến.
"Trả lời anh đi, Tống Tư Nghi."
Hạ Thời Xuyên không ngừng nuốt nước bọt, đuôi mắt đỏ lên, đôi môi hé mở hồng hồng.
"Còn câu dẫn chồng em nữa, chồng em hư mất."
"Hư rồi thì không có gì thưởng cho em đâu, vợ à."
"Em đối với anh một chút rung động cũng không có sao?"
"Thích anh đi mà, thích anh đi mà, thích anh đi mà..."
Lẩm bẩm cái gì vậy?
Nghe không hiểu gì hết.
Nhưng mà môi anh đỏ quá, nhìn ngon ghê.
Tôi nhào tới cắn một cái.
Mềm như thạch ấy.
Cơn choáng váng ập đến, khuôn mặt góc cạnh của Hạ Thời Xuyên chỉ cách tôi vài centimet.
Anh đè lên người tôi cọ tới cọ lui.
"Vợ ơi, em mà cứ thế này anh nhịn không được đâu..."
Tôi lại cắn thêm một cái.
Thật sự gây nghiện.
Anh chống người lên, không cho tôi cắn nữa, trong mắt thoáng vẻ giãy giụa.
"Tống Tư Nghi, em đừng hối hận đấy."
"Anh cho em cơ hội cuối cùng, cấm cắn."
Nhưng đôi môi mỏng kia lại có màu hồng phấn mà.
Dưa Hấu
Tôi cắn, tôi cắn, cứ cắn thôi.
Rất nhanh sau đó tôi có chút hối hận.
Cơ n.g.ự.c của Hạ Thời Xuyên ép đến mức tôi khó thở.
Hơn nữa.
Rõ ràng người không thể động đậy là tôi mới đúng.
Anh lẩm bẩm cái gì vậy?
Thở dốc khiến tôi cũng...
Chịu không nổi nữa rồi.
18
Đau đầu quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Không ai hiểu được sự kinh hoàng của tôi khi mở mắt ra.
Hạ Thời Xuyên chống tay, cười híp mắt nhìn tôi, trên cổ toàn là dấu hôn.
Chẳng lẽ là...
Tôi cắn?
Lần đầu tiên anh chủ động chào tôi.
"Chào buổi sáng, bà xã."
Bà, bà xã?
Là gọi tôi sao?
Tôi lén nhìn xuống dưới chăn, những vết cào trên người Hạ Thời Xuyên lồ lộ trước mắt.
Nhìn xuống nữa thì...
Cứu mạng.
Đây là thứ tôi được phép nhìn sao?
Tôi chợt nhớ lại cảnh tối qua mình quấn lấy anh đòi sờ cơ bụng.
Còn lại thì chẳng nhớ gì cả.
Rõ ràng là.
Chắc chắn tôi say rượu nên ngủ với Hạ Thời Xuyên rồi.
Nhưng sao Hạ Thời Xuyên lại tươi tỉnh thế kia?
Anh không thấy anh bị làm nhơ nhuốc à?
Tôi thăm dò hỏi:
"Hạ Thời Xuyên, xin, xin lỗi nha."
"Tôi cũng không ngờ tôi lại có cái tật say xỉn đi ngủ lung tung như vậy."
"Đây chỉ là ngoài ý muốn thôi mà, anh không cần tôi chịu trách nhiệm đâu nhỉ?"
Vẻ mặt tươi tỉnh của Hạ Thời Xuyên sụp xuống.
Anh túm lấy gáy tôi ấn vào lòng, giọng nói mang theo sự lười biếng thỏa mãn.
"Tống Tư Nghi, em định ngủ xong rồi phủi m.ô.n.g chạy à?"
"Em không thấy mối quan hệ giữa chúng ta nên có chút thay đổi sao?"
Đừng, đừng có tự dưng ôm người ta chứ!
Sáng sớm ra, anh có chút tự giác của đàn ông đi chứ!
Tôi vội vàng lùi lại.
"Hạ Thời Xuyên, anh muốn thay đổi gì?"
Anh hôn một cái lên môi tôi.
"Hôm qua là em trêu chọc anh trước mà."
"Tống Tư Nghi, bao nhiêu năm nay anh có ý gì với em, em thật sự không rõ sao?"
Tai Hạ Thời Xuyên đỏ ửng, trong đôi mắt lấp lánh ẩn chứa sự mong chờ.
Nhưng rồi anh lại quay đầu đi, hừ nhẹ một tiếng.
"Tự em nghĩ đi."
Bao nhiêu năm tâm tư?
Chỉ được mặc bikini cho anh ngắm.
Hễ tôi chạm vào người khác là anh lại tức giận.
Ghét tôi nhưng cứ thấy tôi là mặt lại đỏ lên.
Tôi bỗng nhiên hiểu ra.
Trong ánh mắt đầy hy vọng của anh, tôi dõng dạc tuyên bố.
"Hạ Thời Xuyên, hóa ra anh sớm đã thèm muốn thân thể em rồi."
Anh nhất định là muốn cùng tôi phát triển thành loại bạn bè kia.
Cũng không phải là không được.
Dáng người anh ngon nghẻ như vậy, tôi cũng không thiệt.
Hơn nữa chúng tôi c
òn hợp pháp nữa chứ.
Hạ Thời Xuyên dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn tôi hồi lâu.
Sau đó nghiến răng nghiến lợi.
"Đúng."
"Tống Tư Nghi, anh chính là muốn phát triển loại quan hệ đó với em."