Xung quanh lặng ngắt như tờ. Tô Nam hoàn toàn không quan tâm lời khen của Phó Dạ Xuyên có thật lòng hay không.
Cô xinh đẹp vốn chẳng cần hắn phải nói. Chỉ là, câu nói kia trong khoảnh khắc thoáng làm trái tim cô khẽ rung động.
Định lực của cô vẫn chưa đủ vững, giây lát thất thần, suýt chút nữa đã chìm trong viên đường bọc độc d.ư.ợ.c mà Phó Dạ Xuyên ném ra.
May mà cô kịp phản ứng, gã đàn ông khốn kiếp này, đừng hòng mê hoặc được cô!
Vô số minh tinh, siêu sao nghe thấy câu đáp của Tô Nam đều âm thầm giơ ngón tay cái.
Quả nhiên là Tô tổng, một câu cảm ơn chuẩn mực có thể trả lời phép xã giao, vậy mà đáp án của cô gần như đạt điểm tuyệt đối.
Ngay sau đó, âm nhạc vang lên, lễ trao giải chính thức bắt đầu.
Tô Nam đã được sắp xếp từ trước để lên trao giải cho Du Phi, nên khi hạng mục nam diễn viên mới xuất sắc nhất vừa được công bố đề cử, cô liền đi đến hậu trường chuẩn bị.
Thông thường hạng mục này có hai người đoạt giải, trong đó chắc chắn có phần của Du Phi, hoàn toàn xứng đáng.
Chỉ là, tất cả những điều này, Du Phi vẫn chưa hề hay biết.
Trên sân khấu, MC nhiệt huyết giới thiệu từng ứng viên, nhạc nền sôi động, hàng loạt ánh đèn flash điên cuồng lia về phía các ngôi sao lớn, cố bắt trọn từng biểu cảm nhỏ nhặt, đẩy bầu không khí lên cao trào.
“Kết quả nam diễn viên mới xuất sắc nhất là Du Phi, Phương Mộng Kỳ!”
Tửu Lâu Của Dạ
Tiếng vỗ tay như sấm dậy vang khắp khán phòng.
Du Phi xúc động đứng dậy, khi ống kính lia qua, hai chỗ ngồi bên cạnh cậu đều trống không.
Ở hậu trường, Tô Nam chỉnh lại vạt váy, chuẩn bị bước ra thì bất ngờ có người từ phía sau nắm lấy tay cô, không cho giãy giụa, trực tiếp kéo cánh tay cô khoác lên khuỷu tay mình, rồi dắt thẳng ra sân khấu.
Cô nghiêng đầu, sắc mặt lập tức cứng đờ.
Là Phó Dạ Xuyên!
Đúng là dai như ma quỷ bám riết, rõ ràng vị khách mời trao giải khác phải là giám đốc đài truyền hình, sao lại đột ngột bị đổi thế này?
Cô ngoái lại nhìn, giám đốc đài truyền hình kính cẩn mỉm cười, đứng sang một bên, còn cung kính làm động tác mời.
Rõ ràng là Phó Dạ Xuyên tạm thời xen ngang, thay thế vị trí trao giải. Đúng là đồ không biết xấu hổ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tô Nam muốn rút tay lại, cô không hề muốn đứng gần hắn như vậy. Mùi hương lạnh lẽo nhè nhẹ trên người hắn khiến cô toàn thân khó chịu.
Phó Dạ Xuyên lại ép khuỷu tay xuống, ngăn cô thoát ra.
“Đừng cựa quậy.”
Giọng trầm thấp, khàn khàn từ tính vang lên, nghe như thể hắn đang bao dung sự vô lý của cô vậy.
Đúng là nực cười!
Tô Nam ngây ra một thoáng, nghiến chặt răng, nhưng từ chối thì đã muộn, bởi cả hai đã bước lên sân khấu.
Dưới ánh đèn rực rỡ, vô số ánh mắt dồn cả về phía họ, chưa kể truyền thông và phóng viên chĩa máy quay như vũ bão, khoảnh khắc ấy, cô chỉ thấy gai lưng.
Hình ảnh Tô Nam sánh vai cùng Phó Dạ Xuyên còn thu hút hơn cả hai gương mặt đoạt giải. Chính bọn họ mới thật sự trở thành tâm điểm sân khấu, đặc biệt là Phương Mộng Kỳ trong bộ lễ phục lộng lẫy, cùng nữ MC xinh đẹp, đều bị lu mờ hoàn toàn.
MC phản ứng cực nhanh:
“Thật vinh hạnh khi có Phó tổng và Tô tổng cùng lên trao giải nam diễn viên mới xuất sắc nhất. Xin hỏi hai vị có lời nào muốn gửi đến hai diễn viên đoạt giải không?”
Tô Nam rốt cuộc cũng tìm được cơ hội thoát khỏi hắn, lập tức bước nhanh về phía trước, kéo giãn khoảng cách.
Cô nở nụ cười rực rỡ chói sáng, khiến người ta phải kinh diễm, cô không tiếc lời ca ngợi Du Phi:
“Công sức và tài năng của Du Phi đều rõ như ban ngày. Trong dàn diễn viên mới, diễn xuất của cậu ấy là điều tôi vô cùng trân trọng. Tôi nghĩ cậu ấy đoạt giải này hoàn toàn xứng đáng.”
Đến lượt Phó Dạ Xuyên, ánh mắt hắn từ đầu đến cuối chỉ dừng lại trên người Tô Nam. Khi hắn mở miệng, cả hội trường lập tức im phăng phắc.
Phương Mộng Kỳ bên cạnh hồi hộp đến đỏ mặt, tim đập thình thịch, đôi mắt long lanh mong chờ nhìn hắn chằm chằm.
Hắn cầm micro, như thể chẳng hề nhớ tên nữ diễn viên kia, chỉ nhàn nhạt cong môi cười:
“Điều Tô tiểu thư vừa nói, chính là những gì tôi muốn nói.”
Tô Nam: Đồ không biết xấu hổ!