Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn về phía Phó Dạ Xuyên.
Đạo diễn hết sức long trọng giới thiệu, mục đích chính lần này của Phó tổng là muốn trải nghiệm tính sáng tạo của chương trình.
Phó Ngôn Nghi thì rõ ràng không tin.
Người chú này của anh đúng là không chỗ nào không chen vào được.
Sự nghiệp của anh vừa mới vực dậy được một chút, thế mà giờ lại biến thành sản nghiệp của Phó Dạ Xuyên rồi sao?
Điều cay đắng nhất là… anh còn phải c.ắ.n răng cảm ơn chú mình nữa chứ!
Trong lòng nghẹn lại như có một cục bông nhét kín, muốn thở cũng khó.
Đạo diễn cười tươi như hoa, đặt một chiếc hộp không trong suốt lên bàn giữa.
“Lần này có sáu vị khách mời, hai người một tổ, ai rút được thẻ cùng màu thì là một đội.”
Mọi người vừa định bắt đầu thì đạo diễn lại giơ tay ra hiệu tạm dừng.
“Phó tổng trong tay có một thẻ lựa chọn đặc quyền. Vì cậu là khách mời bí ẩn được mời đặc biệt, nên cậu có quyền chọn bạn đồng hành trước tiên.”
Phó Dạ Xuyên đứng đó, dáng người cao ráo thẳng tắp, khí chất cao quý và tao nhã khiến người ta không thể bỏ qua.
Phương Mộng Kỳ, người đứng cạnh Tô Nam, ánh mắt đầy phấn khích nhìn hắn, cô ta rất hy vọng mình sẽ được hắn chọn.
Dù sao thì số phụ nữ có thể dính dáng tới cái tên Phó Dạ Xuyên thực sự không nhiều.
Lần trước, khi hắn đích thân trao cho cô ta giải tân binh xuất sắc nhất đã có không ít người đến hỏi thăm về mối quan hệ giữa họ, ngay cả những người từng coi thường cô trước đây cũng bắt đầu thay đổi thái độ.
Cô ta đã nếm được vị ngọt của quyền thế, nếu thật sự có thể trở thành người phụ nữ của hắn, còn ai dám cho cô ta sắc mặt nữa?
Phó Dạ Xuyên khẽ cong khóe môi, bước chậm rãi về phía hai người họ.
Trái tim Phương Mộng Kỳ đập dồn dập, anh ấy đang đi về phía mình sao?!
Tửu Lâu Của Dạ
Nhưng khi chỉ còn cách một bước, hắn dừng lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn sang người bên cạnh cô ta, Tô Nam.
Trong mắt Phương Mộng Kỳ đầy khát khao, chỉ cần hắn nhìn cô một cái thôi, chắc chắn sẽ thấy trong đôi mắt ấy tràn ngập hình bóng của hắn, thế nhưng hắn không hề nhìn. Trong mắt hắn chỉ có Tô Nam.
Tô Nam lạnh nhạt liếc hắn một cái, lập tức lùi lại một bước, rõ ràng là kháng cự việc bị hắn chọn.
Trong lòng Phương Mộng Kỳ lại dấy lên tia hy vọng, có lẽ anh ấy sẽ đổi ý?
Thế nhưng, Phó Dạ Xuyên lại kiên nhẫn tiến thêm một bước, mỉm cười nhìn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khoảnh khắc đó, mọi người đều hiểu rõ tình thế.
Tô Nam nhíu mày, Phó Dạ Xuyên vươn tay, đem tấm thẻ trong tay nhét vào tay cô, ngón tay mạnh mẽ siết lại.
“Tôi chọn Tô Nam.”
Giọng nói của hắn vang lên dứt khoát, chắc nịch. Tô Nam tức giận trừng hắn, nhưng đạo diễn đã nhanh chóng giục những người còn lại rút thẻ.
Kết quả cuối cùng:
Du Phi và Phó Ngôn Nghi một đội, Tần Minh và Phương Mộng Kỳ một đội, Tô Nam và Phó Dạ Xuyên một đội.
Phó Ngôn Nghi thấy kết quả, như trút được gánh nặng, nhảy cẫng lên ôm lấy Du Phi không buông.
“Anh em, cuối cùng cũng được ở cùng cậu rồi!”
Chỉ cần không phải ghép đội với Phương Mộng Kỳ là anh cảm tạ trời đất rồi!
Sắc mặt Tần Minh thoáng biến đổi, nhưng vẫn giữ phép tắc, gật đầu chấp nhận kết quả.
Phương Mộng Kỳ thì rõ ràng không vui, người ta có Phó tổng, cô ta lại chỉ ghép với một người thường như Tần Minh. Danh tiếng, địa vị đều kém xa, hợp tác thế này thì có gì hot để lên bảng tìm kiếm? Nhưng nghĩ lại, lần trước Tô Nam và Tần Minh cùng đội cũng gặt hái được nhiều lời khen.
Thôi vậy, nhịn một chút còn hơn không có cơ hội xuất hiện.
Cô ta mỉm cười nhìn sang Tần Minh:
“Xin anh chỉ giáo nhiều hơn nhé~”
Tần Minh cũng cười nhã nhặn:
“Tất nhiên rồi. À… chân cô đã khỏi hẳn chưa?”
Nụ cười trên mặt Phương Mộng Kỳ cứng lại, gượng gạo đáp mà không biết nói gì thêm.
Thế nhưng, phần bình luận trực tiếp trên livestream thì cười vỡ bụng:
“Ha ha ha, Tần Minh đúng là thẳng nam điển hình, chân cô khỏi chưa? nghe muốn xỉu thật đó!!!”
“Tưởng Phó tổng đến để ủng hộ sự nghiệp của cháu mình, ai ngờ lại là vì Tô tổng, rõ ràng quá rồi nha~”
“Ly hôn rồi thì không thể làm bạn sao? Dù sao cũng trong cùng giới, làm quá lên cũng khó coi thôi~”
“Gương mặt hả hê của Phó thiếu thật sự là niềm vui của mọi nhà luôn đó!”
“Nếu chưa ly hôn thì tốt biết mấy… Em là lựa chọn duy nhất của anh, nghe mà tan chảy! Nhưng thôi, Tô tổng đừng mềm lòng nha, không có Phó Dạ Xuyên thì thiên hạ vẫn là hậu cung của chị!”