Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 350: Không Xứng Với Bổn Cô Nương



Giang Thành cười nhạt, ánh mắt ngạo nghễ:

 

“Được thôi, vậy thì một lời đã định!”

 

Cuộc họp kết thúc, trong khi mọi người lần lượt rời đi, Tô Nam và Tô Cẩn vẫn ngồi yên tại chỗ. Tô Cẩn khẽ day trán, bất lực:

 

“Anh đâu có định để em cược với ông ta!”

 

Tô Nam nhướn mày, giọng trêu chọc:

 

“Lời đã nói ra rồi, không cược cũng không được nữa. Hơn nữa, chẳng phải anh là người kéo em vào sao?”

 

Tô Cẩn lạnh lùng hừ một tiếng:

 

“Bởi vì con trai ông ta đúng là phế vật. Dự án quan trọng như thế sao có thể trông chờ vào một kẻ như hắn? Anh để em tham gia là thật lòng muốn em xúc tiến hợp tác này.”

 

Tô Nam cong môi, giọng đầy vẻ hóng hớt:

 

“Sao anh lại ghét con trai Giang Thành đến vậy?”

 

Tô Cẩn hừ lạnh, ánh mắt thoáng u ám:

 

“Hắn quyến rũ nữ cấp dưới, làm ầm ĩ đến mức suýt khiến công ty bị đưa lên hot search. Anh phải bỏ không biết bao nhiêu tiền mới dập được chuyện đó, vậy mà hắn vẫn chứng nào tật nấy, còn định sắp xếp cô ta vào phòng tài vụ! Giang Thành hết lần này đến lần khác bao che cho hắn, khiến người khác không thể chịu nổi.”

 

Nụ cười trên môi Tô Nam nhạt dần, thì ra là loại đàn ông đó.

 

“Đúng là đáng đời.”

 

Cô mím môi, quay sang Dư Lâu:

 

“Anh có thông tin về dự án và vị thương nhân phố Wall kia không?”

 

Dư Lâu gật đầu, đưa cho cô một tập tài liệu. Tô Nam cười cười, mở ra xem, rồi nụ cười lập tức cứng lại.

 

Một trang trắng tinh!

 

Tô Cẩn đứng dậy, vừa ho nhẹ vừa đi ra ngoài, thản nhiên nói:

 

“Chưa tra ra gì cả, có lẽ cả cái tên cũng là giả. Vất vả cho em rồi.”

 

Tô Nam: “…”

 

Rõ ràng là giao cho cô một cục phiền phức to tướng!

 

Dư Lâu đứng bên cạnh không nhịn được khẽ cười.

 

“Tô tổng, có gì cần tôi hỗ trợ cứ nói một tiếng.”

 

Tô Nam liếc nhìn anh ta, hỏi thẳng điều mình đang thắc mắc:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Anh có biết vì sao Giang Thành lại tự tin đến thế, dám cược cả vốn liếng của mình không?”

 

Một người như Giang Thành, có thể leo đến vị trí ngày hôm nay, chắc chắn không phải mù quáng.

 

Dư Lâu khẽ lắc đầu, sắc mặt có chút nghi ngờ:

 

“Tôi sẽ đi điều tra ngay.”

 

Tô Nam: “…”

 

Người này thật đúng là bí ẩn. Cô càng ngày càng thấy tò mò rồi đây!

 

Điện thoại vang lên, là Phó Ngôn Nghi gọi đến.

 

“Nghi Nghi, có chuyện gì thế?”

 

Giọng bên kia vui vẻ:

 

“Tô Tô, tối nay bọn tôi tổ chức tiệc mừng ở câu lạc bộ Green, cô cũng đến nhé?”

 

Tô Nam vừa định gật đầu thì chợt nhớ ra, tiệc mừng đó… chắc Phó Dạ Xuyên cũng sẽ đến?

 

Phó Ngôn Nghi dường như đoán được cô đang do dự, liền nói ngay:

 

Tửu Lâu Của Dạ

“Yên tâm, chú của tôi không tới đâu. Tối nay chú ấy có tiệc xã giao rồi. À đúng rồi, nghe nói Ngụy Thành sắp kết hôn rồi đấy, hình như làm cô gái kia có thai, che giấu không nổi nữa. Hôm nay chính là tiệc độc thân của hắn, hahaha!”

 

Tô Nam bật cười:

 

“Thế thì được, tôi nhất định sẽ đến!”

 

Vừa cúp máy, cô liền gọi cho Tần Du.

 

“Cậu với Ngụy Thành tan thật rồi sao? Mẹ cậu còn định se duyên cho hai người nữa không?”

 

Tần Du khẽ hừ một tiếng:

 

“Hắn ta mà xứng với bổn cô nương này chắc? Từ sau lần cậu chụp giúp bức ảnh kia, mẹ tớ cũng bắt đầu do dự rồi. Kết quả là trong lúc do dự, nhà họ Ngụy gặp chuyện luôn! Nghe nói hắn thích một cô gái nhà nghèo, còn vì cô ta mà cãi nhau ầm ĩ với người nhà. Giờ thì hay rồi, biết kết quả ra sao chưa?”

 

Tô Nam bật cười, kể lại chuyện vừa nghe từ Phó Ngôn Nghi.

 

Tần Du thở ra khoan khoái:

 

“Quả nhiên là ông trời có mắt! Bảo sao dạo này nhà họ Ngụy im ắng thế. Giờ thì tớ yên tâm rồi. À, gần đây tớ mới quen một người… thôi, để sau nói tiếp, mẹ tớ lại đến kiểm tra rồi!”

 

Cô nàng nói xong liền cuống quýt cúp máy.

 

Tô Nam nhìn màn hình, bật cười khẽ, rồi xoay người đi chọn quần áo để chuẩn bị cho buổi tiệc tối.

 

Dù sao dự án của công ty tạm thời có thể gác lại, đợi Dư Lâu điều tra rõ lý do vì sao Giang Tuyển lại tự tin đến thế rồi tính tiếp.