Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 351: Không Cần Thề Độc



Đêm xuống, đèn hoa rực rỡ. Tại câu lạc bộ Green, tâm trạng vui vẻ, Tô Nam diện đồ theo phong cách năng động, áo sơ mi kẻ caro kết hợp với váy ngắn, dáng người cao ráo, thon gọn càng khiến đôi chân dài miên man của cô trở thành tâm điểm không thể rời mắt.

 

Vừa bước vào phòng VIP đã đặt sẵn, Phó Ngôn Nghi đang cầm chai rượu xịt khắp nơi, bị Tần Minh đuổi theo trêu chọc, không khí náo nhiệt đến cực điểm.

 

Du Phi ngồi ở góc bên kia, trò chuyện thoải mái với đạo diễn. Thấy Tô Nam đến, ánh mắt cậu sáng lên, liền đứng dậy chào hỏi:

“Tô tiểu thư đến rồi sao?”

 

Đạo diễn và những người khác cũng đồng loạt lên tiếng chào. Trong số đó có vài gương mặt lạ, chắc là đồng nghiệp trong đội thám hiểm của Du Phi.

 

Chỉ có Phương Mộng Kỳ ngồi một mình trong góc, lẻ loi, t.h.ả.m hại.

 

Cô ta ăn mặc cực kỳ cầu kỳ, rõ ràng là đã chăm chút kỹ càng, chẳng khác nào chuẩn bị đi t.h.ả.m đỏ, nhưng giờ đây lại bị lạnh nhạt hoàn toàn, không ai buồn để ý.

 

Kể từ lần chơi nhảy bungee trước, khi mọi người bỏ phiếu tập thể đẩy cô ta nhảy xuống, Phương Mộng Kỳ mới nhận ra mình không hề được yêu thích.

 

Cô ta cũng đã hối hận, trong chương trình, vì quá hiếu thắng, nhắm vào Tô Nam quá lộ liễu, kết quả là sau khi lên khỏi dây nhảy, không ai quan tâm tình trạng của cô ta mà trực tiếp tuyên bố kết thúc quay hình.

 

Vốn định không đến buổi tiệc mừng hôm nay, nhưng vì muốn giữ hợp đồng cho mùa tiếp theo, cô ta phải c.ắ.n răng mà đến.

 

Danh tiếng tụt dốc, tài nguyên mất hơn nửa nhưng nhiệt độ vẫn còn, nếu mất nốt show này, cô ta sẽ hoàn toàn hết thời.

 

Thấy Tô Nam được mọi người vây quanh, Phương Mộng Kỳ không khỏi ghen tị đến nghiến răng:

 

“Có gì hơn người đâu, chẳng qua là có tiền thôi mà!”

 

Tần Minh đang nghe điện thoại, Phó Ngôn Nghi liền kéo Tô Nam ngồi xuống cạnh mình.

 

“Tên nhóc Tần Minh nói là tập sau không tham gia nữa, cậu ta định qua Châu Phi xem voi cơ đấy!”

 

Tô Nam nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh ta, bật cười, giơ ngón cái khen:

 

“Quả nhiên, chỗ nào nguy hiểm là chỗ đó có anh!”

 

Tần Minh lườm một cái, không buồn phản ứng, sau đó bước ra ngoài.

 

Phó Ngôn Nghi hỏi:

“Cậu muốn uống gì?”

 

Tô Nam nghĩ một lát:

“Cho tôi chai D’Yquem nhé…”

 

Phó Ngôn Nghi lập tức biến sắc, nhỏ giọng nói:

 

“Cậu muốn khiến tôi phá sản hả?”

Tửu Lâu Của Dạ

 

Tô Nam sững lại, sau đó bật cười:

 

“Xin lỗi, quên mất cậu hết tiền rồi. Vậy để tôi mời nhé, muốn gọi gì cứ gọi.”

 

Phó Ngôn Nghi hít sâu một hơi, may mà từ sớm đã buông bỏ, nếu không chắc c.h.ế.t vì tự ti mất.

 

Nếu là Phó Dạ Xuyên, hắn chắc sẽ chỉ mỉm cười nói:

 

“Một chai đủ không?”

 

Nghĩ tới đây, Phó Ngôn Nghi tức nghẹn cả người. Khoảng cách giữa anh và Phó Dạ Xuyên, đúng là một trời một vực!

 

Không khí trong phòng càng lúc càng vui vẻ.

 

Bất ngờ, Tần Minh đẩy cửa bước vào, vẻ mặt nghiêm trọng, kéo Tô Nam ra ngoài:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Cấp cứu khẩn cấp!”

 

Tô Nam ngạc nhiên, lập tức đi theo:

 

“Có chuyện gì vậy?”

 

Tần Minh c.ắ.n răng, kéo cô đến hành lang cạnh cửa sổ, sắc mặt khó coi, như có điều muốn nói mà không dám mở lời.

 

Tô Nam nhíu mày, tên này mà còn ấp úng, là có chuyện to rồi đây.

 

“Không nói thì tôi quay lại đó đấy?”

 

“Cô có thể… làm bạn gái tôi được không?”

 

Tô Nam sững người. Tần Minh vội vàng bổ sung:

 

“Giả thôi! Bạn gái giả thôi!”

 

Ánh mắt Tô Nam đầy cảnh giác, không phải anh ta định giở trò gì đấy chứ?

 

Thấy cô nghi ngờ, Tần Minh lập tức giơ tay thề thốt:

 

“Không cần bắt tôi thề độc chứ?”

 

Tô Nam hơi dịu lại:

 

“Giả làm bạn gái? Vì sao?”

 

Tần Minh hít sâu, sắc mặt vô cùng khó chịu:

 

“Tôi vừa thấy… bạn gái cũ đã c.h.ế.t của tôi!”

 

“Là cô gái phản bội anh sao?”

 

Tần Minh lập tức đen mặt, ánh mắt nheo lại:

 

“Là tên khốn Phó Ngôn Nghi nói với cô hả?”

 

“Không thì sao?”

 

Tô Nam thản nhiên đáp, không chút áy náy vì bán đứng đồng đội.

 

Tần Minh không rảnh cãi, trả thù mới là quan trọng nhất:

 

“Cô ta đến đây mở tiệc chia tay độc thân trước khi cưới. Tôi phải… đi chúc mừng cô ta mới được!”

 

Giọng anh nghiến răng ken két.

 

Tô Nam thở dài:

 

“Có cần thiết không?”

 

Cái kiểu chúc mừng này, nhìn sao cũng chẳng giống có thiện ý cho lắm.

 

Tần Minh tức đến run người:

 

“Cô ta ngoại tình còn lừa tôi tiền, đem đi mua quà cho gã đàn ông kia! Sau khi tôi vạch trần, cô ta còn cuỗm hết tiền của tôi rồi biến mất!”