Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 418: Làm Mẹ Kế



 

Hai người còn lại không nhịn được bật cười, Triệu Hoài An vỗ vai Thịnh Thiên Hạo:

“Nếu cậu không ngại tôi đã ly hôn ba lần, cậu có thể giới thiệu cô ấy cho tôi.”

 

Thịnh Thiên Hạo liếc xéo anh ta, nghiến răng:

“Hừ!”

 

Nhiếp Bình đứng bên cạnh cười khẽ, giơ ly rượu lên:

“Dù sao thì, Tô thị cũng đúng là xứng đáng với danh tiếng của mình, chúc mừng nhé.”

 

Tô Nam nhướng mày, khẽ nâng ly:

“Cảm ơn Nhiếp tổng.”

 

Ánh mắt Nhiếp Bình lóe sáng:

“Nghe nói Phó tổng bị thương rồi, anh ta vẫn ổn chứ? Hôm trước chúng tôi còn hẹn nhau đ.á.n.h golf, nhưng trợ lý của anh ta lại đột ngột hủy, rôi còn định đến thăm mà bận quá, không đi được.”

 

Tô Nam đáp gọn:

“Không rõ lắm.”

 

Dù gì, chuyện cô chăm sóc Phó Dạ Xuyên ngoài cô, hắn và người nhà họ Tô ra thì không ai biết, cô không muốn để tin đồn bay đầy trời.

 

Nhiếp Bình cười nhạt:

“Cũng đúng, cô Tô và Phó tổng đã ly hôn rồi, làm sao biết rõ đến vậy được?”

 

Nụ cười trên môi Tô Nam hơi cứng lại, ánh mắt thoáng lạnh lẽo quét về phía anh ta.

 

Anh ta cố ý nhắc chuyện này trong trường hợp như thế, rõ ràng là có chủ đích.

 

Nhiếp Bình lại nhìn thoáng qua cô và Thương Khiêm, vẻ mặt có chút ngạc nhiên:

“Chẳng lẽ Thương tổng còn chưa biết sao? Về mối quan hệ giữa cô và Phó tổng ấy?”

 

Hai người đứng bên cạnh đều thoáng sượng mặt, không hiểu sao Nhiếp Bình lại lôi chuyện này ra nói ở đây.

Nếu giữa Tô Nam và Thương Khiêm thật sự có gì đó, chẳng phải anh ta đang cố tình phá bầu không khí sao?

 

Tô Nam khẽ cười, giọng nói mang theo chút lạnh lẽo:

“Nhiếp tổng quan tâm quá rồi, tôi và Phó tổng thế nào, chắc không cần gặp ai cũng phải khai rõ từng người chứ?”

 

Sắc mặt Nhiếp Bình cứng đờ, gượng gạo nở nụ cười:

“Là tôi lỡ lời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thương Khiêm lạnh nhạt mở miệng:

“Nhiếp tổng đúng là lo xa, tôi và cô Tô quen biết đã lâu, chuyện của cô ấy, không cần người ngoài nhắc.”

 

Vừa dứt lời, điện thoại của Thương Khiêm đổ chuông, hắn khẽ nhíu mày, nhìn mọi người:

“Xin phép thất lễ.”

 

Hắn rời đi, để lại Tô Nam đứng đó, vẫn giữ nụ cười điềm tĩnh.

 

Nhiếp Bình lại thử thăm dò:

“Cô Tô, cô và Thương tổng quen nhau lâu rồi nhỉ?”

 

Tô Nam nhướng mày, thấy anh ta có vẻ quá quan tâm:

“Tôi… không nói cho anh biết.”

 

Nhiếp Bình khựng lại, còn Tô Nam chỉ mỉm cười, quay đi tìm một chỗ ngồi xuống.

 

Không biết từ đâu, Ngô Đồ Đồ chui ra, ăn mặc như một đại gia mới phất, túi áo cài hẳn một bông hồng đỏ, trông lòe loẹt vô cùng.

 

“Cô Tô, tôi điều tra rõ hết rồi.”

 

Tô Nam giật mình, nhìn bộ dạng của anh ta mà chỉ biết câm nín. Giả vờ như không quen chắc sẽ dễ chịu hơn nhiều, nhưng Ngô Đồ Đồ không có chút tự giác nào, còn hăng hái ngồi xuống cạnh cô:

“Cô Tô, tôi vừa đi nghe ngóng xong, cái vị Thương tổng này là Hoa kiều, làm ăn lớn, phạm vi cực rộng. Bao năm nay vẫn độc thân, bên cạnh không có người phụ nữ nào.”

 

Tô Nam nhíu mày, ngắt lời:

“Anh muốn nói gì?”

 

“À, với điều kiện tốt như thế mà không có phụ nữ bên cạnh, tám phần là gay đấy!” Ngô Đồ Đồ nói chắc như đinh đóng cột.

 

Tô Nam bất lực xoa trán:

“Người ta còn có cả con trai rồi đấy!”

 

Ngô Đồ Đồ hạ giọng, vẻ mặt nghiêm trọng:

“Tôi nghe nói rồi, nhưng cậu con trai đó là người nước ngoài thuần chủng, dù Thương tổng không phải gay thì e cũng chẳng có ai chịu làm mẹ kế đâu.”

 

Tửu Lâu Của Dạ

Anh ta thở dài, hai tay nâng khuôn mặt tròn trĩnh, ánh mắt đầy mơ mộng:

“Cùng là tổng tài bá đạo, nhưng Phó tổng của chúng ta mới thật là mẫu mực! Không con riêng, không tai tiếng, không scandal, anh ấy chỉ chuyên tâm theo đuổi cô gái mình thích, vừa trong sạch, vừa cao quý! Nếu tôi là phụ nữ, tôi chắc chắn sẽ chọn Phó tổng của chúng ta!”