Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Khối Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 469: Không Được Sao?



 

Tiểu Mike hừ lạnh:

“Đưa hũ đường đây, tôi tự cho!”

 

Cậu không tin những người trên máy bay đều là của chú xấu xa. Lỡ họ keo kiệt, bỏ ít đường, để chị đẹp phải uống cà phê đắng thì sao?

 

Tiếp viên mang đến một ly cà phê và một hũ đường.

 

Phó Dạ Xuyên cong môi đầy thâm ý, cố tình trêu nó:

“Đừng bỏ nhiều đường quá, chị đẹp không thích đồ ngọt.”

 

Tiểu Mike bĩu môi, cậu không tin! Cậu cứ muốn làm ngược lại, chị đẹp nhất định thích đồ ngọt!

 

Không nói hai lời, cậu xúc từng muỗng, từng muỗng đường đổ vào, cho đến khi cà phê sắp trào ra ngoài, cậu mới thoải mái dừng tay.

 

Chị đẹp nhất định sẽ cảm nhận được tấm lòng của cậu.

 

Phó Dạ Xuyên nhướng mày, nhìn thấy liền cười, chẳng buồn ngăn cản. Hắn thong thả uống một ngụm cà phê đen, thật thơm!

 

Tiểu Mike nhảy xuống ghế, nâng ly cà phê siêu ngọt cẩn thận bước đến chỗ Tô Nam.

 

“Chị đẹp ơi, đây là cà phê em đặc biệt pha cho chị, cả thế giới chỉ có mình chị được uống thôi…”

 

Tô Nam khựng lại, rồi mỉm cười:

“Được, để ở đây nhé. Chị vừa uống một ly rồi, lát nữa chị sẽ uống.”

 

Tiểu Mike vui vẻ gật đầu rồi chạy về chỗ.

 

Tô Dịch Phong đưa tay:

“Ba khát nước, đưa đây ba uống thử.”

 

Tô Nam đương nhiên không từ chối.

 

Cà phê vừa đưa sang, Tô Dịch Phong đầy mong đợi uống một ngụm, lập tức phun ra ngay.

 

Tô Nam hoảng hốt đưa khăn giấy:

“Ba, ba không sao chứ?”

 

Tô Dịch Phong nhìn Tiểu Mike một cái, lại nhìn con gái, sắc mặt phức tạp vô cùng.

 

“Không… không sao. Ba chợt nhớ ba phải… kiểm soát đường huyết.”

 

Uống ly này vào chắc ông đi luôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đứa nhỏ này nhìn có vẻ thông minh lanh lợi, chẳng lẽ lại… hơi ngốc?

 

Tô Nam bảo tiếp viên dọn đi, Phó Dạ Xuyên và Tiểu Mike nhìn cảnh ấy, một người vui sướng khi người khác gặp nạn, một người tức đến nghiến răng.

 

Tiểu Mike nhận ra mình bị lừa, giống như bị chơi xỏ vậy, mà không nói được gì.

 

“Ăn h.i.ế.p trẻ con, chú đúng là đồ xấu xa!”

 

Phó Dạ Xuyên nhàn nhã bật cười, cố tình chặn họng cậu:

“Đều là đàn ông, ai trẻ con?”

 

Tiểu Mike hừ mạnh một tiếng, quay đầu không thèm nhìn hắn.

 

Chờ đến khi cậu thừa kế tài sản, cậu nhất định sẽ đè chú xấu xa xuống đất mà giẫm!

 

Máy bay hạ cánh, Phó Dạ Xuyên đưa Tô Nam và Tô Dịch Phong về Tô gia, sau đó hắn lại chuyển hướng về nhà họ Phó.

 

Phó lão gia như đã đoán trước, đang chờ hắn ở nhà.

 

Khúc Tình trông tâm trạng rất tốt, Phó lão gia cuối cùng cũng chịu thay đổi chủ ý, chịu từ bỏ Tô Nam và cả gia đình họ Tô, như vậy bà ta chẳng cần phải nhẫn nhịn nữa.

 

Ngoài Tô Nam ra, bất cứ người phụ nữ nào vào Phó gia bà ta đều có thể uốn nắn được, chỉ riêng Tô Nam là không thể.

 

Lần này Phó Dạ Xuyên liều mạng vì Tô Nam, bỏ bê cả công ty để chạy theo cô đi khắp nơi, khiến Phó lão gia tức muốn ngất. Cuối cùng ông cũng quyết định dứt khoát, không trông mong vào nhà họ Tô nữa.

 

Vừa bước vào cửa, Phó Dạ Xuyên đã thấy Khúc Tình đang ngọt ngào trò chuyện với một người phụ nữ.

 

Lại là Hồng Ý Hoan.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Cô ta có vẻ mới đến, thấy Phó Dạ Xuyên thì đứng bật dậy, lúng túng:

“Phó tổng, anh về rồi?”

 

Khúc Tình rất hài lòng với Hồng Ý Hoan, tính tình hiền lành, dễ bảo, dễ điều khiển.

 

Phó Dạ Xuyên nhíu mày:

“Cô đến đây làm gì?”

 

Giọng lạnh lùng, thái độ khó chịu, sắc mặt u ám hơn bình thường.

 

Một tay hắn chống gậy, cả người toát ra khí lạnh.

 

Hồng Ý Hoan cứng người. Khúc Tình liền cười, nhẹ nhàng trách:

 

“Là mẹ mời Tiểu Hồng đến chơi. Hai nhà chúng ta hợp tác lâu như vậy, sớm nên qua lại rồi. Lần này Tiểu Hồng đến đây du lịch, có thể sẽ ở lại vài hôm. Đến lúc đó, Dạ Xuyên, con phải dẫn con bé đi chơi cho vui đấy.”