Trong tiếng khuyên nhủ của khách khứa, vẻ mặt buồn bã dối trá của bà bà gần như không thể giữ được, sắc mặt của bà ta ngày càng khó coi.
Ai cũng biết, Duệ Vương vì chắn đao cho Hoàng đế mà chết.
Vì Duệ Vương hộ giá có công, Hoàng đế đã ban thưởng lớn cho phủ Duệ Vương.
Có thể nói, cái c.h.ế.t của Duệ Vương, đã bảo toàn vinh quang cho Vương phủ suốt trăm năm.
Nhưng nếu bây giờ mở nắp quan tài, khách khứa phát hiện bên trong trống rỗng, không chỉ không có t.h.i t.h.ể của Duệ Vương, mà ngay cả một mảnh góc áo của hắn cũng không có.
Tin tức Duệ Vương giả c.h.ế.t truyền đến tai Hoàng đế, đừng nói vinh quang của Vương phủ, mà chỉ riêng tội khi quân cũng đủ khiến Vương phủ bị tịch thu gia sản trảm hết cả nhà.
Ta đã không biết đã là lần thứ mấy cầu xin bà bà, xin bà ta cho ta mở nắp quan tài.
Nhưng bà bà vẫn trì hoãn không nói gì.
Ta thậm chí những lời như muốn chôn cùng Duệ Vương cũng đã nói ra.
Bà bà dù có không muốn, nhưng dưới áp lực của khách khứa xung quanh, cũng không thể ngăn cản ta mở nắp quan tài để gặp mặt Duệ Vương.
Nhưng nắp quan tài vừa mở ra, tội danh khi quân kia sẽ trở thành chuyện ván đã đóng thuyền.
Tay ta đặt lên trên quan tài trước mặt.
Nhìn thấy nắp quan tài sắp bị mở ra, sắc mặt bà bà dần dần trở nên tái nhợt, gần như không đứng vững.
Nắp quan tài vừa được ta mở ra một khe hở, bà bà liền không màng đến hình tượng lao về phía ta.
Bà bà giữ c.h.ặ.t t.a.y ta, nụ cười cứng ngắc, "Ngày mai Hoàng thượng sẽ tự đến Vương phủ để tiễn đưa Duệ Vương. Nếu hôm nay con gặp Duệ Vương, có lẽ sẽ càng không nỡ, đợi đến ngày mai trước khi hạ táng, con gặp hắn lần cuối cũng không muộn."
Ta cảm nhận được tay bà bà nắm tay ta đã ướt đẫm mồ hôi.
Bà bà rất lo lắng.
Bởi vì, nếu ta tiếp tục kiên trì, quan tài này nhất định sẽ phải mở ra.
Dưới ánh mắt vô cùng khẩn trương lo lắng chăm chú của bà bà, ta ch rãi gật đầu, đồng ý ngày mai sẽ gặp Duệ Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Thực ra, cho dù bà bà không ngăn cản ta, ta cũng sẽ không thật sự mở nắp quan tài.
Dù sao, với tư cách là Duệ Vương phi, phủ Duệ Vương bị Hoàng đế giáng tội, ta cũng không thể thoát khỏi tai họa.
Ta nhìn sắc mặt bà ta trắng bệch như tờ giấy, trên mặt bi thương, nhưng trong lòng lại cười lạnh.
Kiếp trước, bà bà đã giấu nhẹm tin tức Duệ Vương giả chết, khiến ta bị lừa đến khổ sở.
Hôm nay, ta chỉ muốn dọa bà ta một chút, cũng là điều bà ta xứng đáng phải nhận.
---
Bà bà đã đồng ý cho ta gặp Duệ Vương vào ngày mai, vì vậy Duệ Vương tự nhiên không thể tiếp tục vui vẻ bên ngoài, hắn cần gấp rút trở về phủ, rồi nằm vào quan tài để làm cái xác giả.
Nha hoàn đến báo cho ta biết, khách khứa vừa mới rời khỏi phủ, bà bà đã phái người không ngừng đi về hướng ngoại ô.
Ta bảo nha hoàn chú ý đến động tĩnh ở cánh cửa nhỏ.
Quả nhiên, đến nửa đêm, Duệ Vương cải trang đã lén lút vào Vương phủ.
Sáng hôm sau, Hoàng đế đích thân đến Vương phủ để tiễn Duệ Vương hạ táng.
Nắp quan tài chậm rãi bị hạ nhân mở ra, Duệ Vương đang yên lặng nằm bên trong.
Mỗi bước mỗi xa
Nước mắt ta tuôn rơi như mưa, chảy dài trên má.
Ta lập tức lao đến bên cạnh Duệ Vương, mạnh mẽ nắm chặt vai hắn.
Khi móng tay sắc nhọn của ta đ.â.m vào da thịt Duệ Vương, ta rõ ràng cảm nhận được hắn nhẹ nhàng run rẩy.
Duệ Vương đã uống thuốc giả chết, mặc dù lúc này hắn không thể cử động, da thịt lạnh như xác c.h.ế.t thật, nhưng ta biết hắn vẫn có cảm giác đau.
Nhớ lại kiếp trước ta vất lo liệu trong ngoài Vương phủ, bị Duệ Vương nói thành độc chiếm quyền Vương phủ.
Nhớ lại hắn đã nói ta, một nữ tử thế gia cổ hủ không thú vị, không bằng một phần ngàn Tần Thiển Âm am hiểu lòng người…
Lửa giận trong lòng ta dâng cao, bắt đầu điên cuồng đánh Duệ Vương.
Nếu không nhân cơ hội này để báo thù, thì thật là uổng phí một kiếp sống lại của ta.