Sau Khi Ta Chết, Phu Quân Tàn Bạo Của Ta Điên Cuồng Đồ Sát

Chương 12



Lâm Niệm Dao sợ tới mức bò lăn bò lết thoát ra ngoài, rồi mới biết những kẻ đó chính là người từng "chung chăn gối" với mình, nàng hoảng sợ đến mức bò ra ngoài nôn mửa điên cuồng.

 

Tạ Chi Hành chưa bao giờ né tránh, từng chút từng chút trưng bày thủ đoạn báo thù của hắn trước mặt nàng.

 

Cuối cùng, Lâm Niệm Dao cũng hiểu ra.

 

Tạ Chi Hành rốt cuộc là một kẻ đáng sợ đến thế nào.

 

Và nàng ta cũng hiểu ra, Tạ Chi Hành xưa nay chưa từng thích nàng.

 

Tất cả chỉ là một màn kịch tinh vi.

 

Từng bước, từng chiêu, từng sắp đặt… 

 

Chỉ là để báo thù cho ta.

 

Nàng ta bắt đầu hồi tưởng lại những tội nghiệt mình từng gây ra cho ta, cảm thấy sợ hãi muộn màng, sợ hãi đến tận xương tủy.

 

Thế nhưng, nàng ta vẫn không chịu thừa nhận mình đã hối hận vì từng hại c.h.ế.t ta.

 

25

 

Lâm Niệm Dao trốn ra khỏi Tạ phủ.

 

Nàng ta cứ ngỡ mình may mắn chạy thoát, nào hay Tạ Chi Hành vẫn đứng nơi lầu gác phía sau, từ xa dõi mắt nhìn theo.

 

Mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

 

Lâm Niệm Dao chạy về phủ Trưởng công chúa, suýt nữa còn bị thị vệ ném ra ngoài một phen.

 

Nàng thay đổi quá nhiều, đến mức người trong phủ chẳng ai nhận ra nổi.

 

Phải đến khi quản sự đích thân ra nhìn, mới kinh ngạc phát hiện, thì ra đó là vị đại tiểu thư từng được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân kinh thành.

 

Lâm Niệm Dao bất chấp sự phản đối của Trưởng công chúa mà gả làm thiếp vào Tạ phủ, khiến bà tức giận không thôi.

 

Từ đó không hề đoái hoài đến nàng nữa, nhưng trong lòng vẫn cho rằng, dù sao nàng mang thân phận cao quý, dẫu chỉ là thiếp, cũng không đến nỗi bị người ta ức hiếp.

 

Nào ngờ hôm nay, nàng lại nhếch nhác chật vật chạy trốn trở về.

 

Trưởng công chúa vừa kinh hãi vừa giận, lập tức dẫn nàng đi tìm Tạ Chi Hành hỏi tội.

 

Nhưng bà ta lại không hề hay biết, Tạ Chi Hành đã chẳng còn là thám hoa lang không quyền không thế năm xưa nữa.

 

Hiện nay, hắn là Tể tướng đương triều, quyền khuynh thiên hạ.

 

Trên triều, hơn nửa quan văn đều là người dưới trướng hắn;

 

Còn trong bóng tối, có bao nhiêu thế lực quy phục, e rằng chẳng ai dám tùy tiện phỏng đoán.

 

Tạ Chi Hành nay đã là người mà bà ta không thể dễ dàng chất vấn được nữa.

 

Trưởng công chúa lại dẫn Lâm Niệm Dao vào cung cầu kiến Thánh thượng.

 

Nhưng mấy năm gần đây, Thánh thượng mê muội thuật trường sinh, ngày ngày vây quanh thuật sĩ luyện đan, chẳng đoái hoài chính sự, tâm trí ngày càng hồ đồ.

 

Khi thấy cháu gái từng được mình sủng ái, ông ta cũng chẳng mấy mặn mà, chỉ cau mày vì bị quấy nhiễu lúc đang dùng linh đan mới luyện.

 

Nghe Lâm Niệm Dao khóc kể oán than, Thánh thượng qua loa sai người đi điều tra.

 

Kết quả, hắn phát hiện ra Tạ ái khanh đối với vị cháu gái này thật đúng là một lòng một dạ!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vì nàng bị đám thiếp thất trong phủ bắt nạt, liền cho người đuổi hết;

 

Biết nàng mang thai, dù không phải huyết mạch của mình, cũng không đuổi đi mà còn chăm sóc cẩn thận;

 

Hồng Trần Vô Định

Ngày nàng lâm bồn khó sinh, hắn còn đích thân tới viện chờ đợi;

 

Nàng sinh con c.h.ế.t yểu, hắn lại tự mình đem chôn cất…

 

Đúng là một vị đại thiện nhân hiếm có trên đời!

 

Phải, đứa bé c.h.ế.t yểu kia vốn đã bị Tạ Chi Hành cho người chôn cất.

 

Cảnh tượng bị chó ăn thịt mà Lâm Niệm Dao nhìn thấy, chỉ là một con heo sữa đã được g.i.ế.c mổ, bọc vải kỹ càng, đêm tối mịt mùng, nàng ta sao phân biệt nổi?

 

Thánh thượng cho rằng Lâm Niệm Dao là do khó sinh rồi mất con, nên phát điên, hoang tưởng rằng Tạ ái khanh hại mình.

 

Vì thế chẳng những không trách cứ Tạ Chi Hành, lại còn ban thưởng hậu hĩnh, coi như bồi tội.

 

Sau đó hạ lệnh cho Trưởng công chúa mau chóng mang Lâm Niệm Dao về quản thúc, không được để nàng ta chạy loạn khắp nơi phát điên.

 

Trưởng công chúa sau khi đóng cửa, giận dữ phát tiết một hồi, trong lòng cũng bắt đầu hoảng loạn.

 

26

 

Vị hoàng đệ xưa nay luôn ngoan ngoãn nghe lời, nay lại bắt đầu chống đối bà.

 

Thế lực trong triều cũng không hiểu sao bị chặt đứt hơn phân nửa.

 

Tạ Chi Hành quyền thế ngày một lớn mạnh, phủ Trưởng công chúa dần trở nên thất thế.

 

Bà còn phát hiện ra, Tạ Chi Hành vốn là một con rắn độc không hề phát tiếng, đối với mẹ con họ mang đầy ác ý.

 

Lời của Lâm Niệm Dao người ngoài đều không tin, nhưng người làm mẹ, bà không thể không tin.

 

Thiên hạ đều nói Tạ tể tướng quân tử ôn hòa, tao nhã nhường ấy.

 

Chỉ có hai mẹ con họ là tỉnh táo giữa đám người mê muội.

 

Trưởng công chúa bắt đầu sinh lòng bất an.

 

Kể từ khi hoàng thượng biểu lộ sự chán ghét, cùng việc Tạ Chi Hành có ý chèn ép, sự bất an trong lòng bà mỗi ngày một lớn.

 

Cuối cùng, Trưởng công chúa quyết định liều một phen, cấu kết với thân vương tạo phản.

 

Nếu hoàng đệ hiện tại không nghe lời, vậy thì đổi sang một người biết nghe lời là được.

 

Bà ta cứ ngỡ kế hoạch của mình vô cùng hoàn mỹ, không chút sơ hở.

 

Nào ngờ từng cử chỉ hành động đều bị Tạ Chi Hành thu hết vào mắt, thậm chí hắn còn âm thầm giúp thêm một tay.

 

Thánh thượng thân thể mỗi ngày một yếu, một hôm trong buổi chầu sớm bỗng ngất xỉu tại điện.

 

Ngự y trong cung đều nói bệnh tình nguy kịch, e rằng khó tỉnh lại, triều đình lập tức rối như tơ vò.

 

Trưởng công chúa cho rằng thời cơ đã đến, liền cùng thân vương dứt khoát khởi binh tạo phản.

 

Nào ngờ vừa xông vào hoàng cung, đã bị quân của Tạ Chi Hành bao vây tứ phía.

 

Người ta đồn rằng hoàng thượng đã không tỉnh lại, nay lại sống khỏe như thường, nổi giận đến mức toàn thân run rẩy.

 

"Ái khanh Tạ Chi Hành nói các ngươi có tâm mưu phản, trẫm còn không tin."

 

"Thử một phen theo cách của hắn, các ngươi quả nhiên thật sự cấu kết tạo phản!"