Sau Khi Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Anh Trai Đỉnh Lưu

Chương 61: Cái thân kiêu ngạo của NPC đáng thương



73 là manh mối đạo diễn nói cho bọn Lục Dạng.

Nếu các khách mời không biết 73, vậy làm sao họ tìm được nhà gỗ? 

Kế hoạch ban đầu của tổ kế hoạch là chọn bừa một vị khách mời, lén nói cho người đó biết manh mối, để người đó đi hoàn thành nhiệm vụ 3.

Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien

Phương án giải quyết như vậy vừa có thể thiết lập tính cách cho khách mời, hấp dẫn người qua đường, vừa có thể bổ sung thêm các phân đoạn năng lượng cao cho chương trình.

Coi như một mũi tên trúng hai con nhạn.

Nhưng điều kiện trao đổi của Lục Dạng đã phá vỡ kế hoạch của bọn họ, lại không có phương án B, chỉ có thể thuận theo để mọi chuyện đến đâu hay đến đó.

NPC mập mờ nói: “……Các ngươi không phải phát hiện ra rồi sao, vấn đề này không cần bàn lại nữa nhé?”

Việc lập kế hoạch cho kịch bản không được để cư dân mạng biết!

Lục Dạng dùng tay khẽ vuốt cuốn tạp chí, nhẹ nhàng nói: “Đương nhiên có thể.”

NPC vui như lên trời.

Lục Dạng cầm góc giấy, không để ý mà nói: “Qua mấy ngày nữa có bão lớn, chương trình có dừng quay không?”

【 Đáp án này không phải quá rõ ràng rồi à? Tất nhiên sẽ tạm dừng, hỏi vấn đề này có lãng phí quá không. 】

【NPC như bị điểm huyệt, vẻ mặt không thể tưởng tượng được nhìn Lục Dạng, anh ta có khi cũng không đoán được cô ấy sẽ hỏi cái này. 】

Hiển nhiên hiện tại, đất đai rộng lớn mênh mông, rừng rậm muôn màu muôn vẻ, bầu trời trong xanh, khắp nơi đều tràn ngập sức sống vô tận, nhưng NPC lại cảm thấy cơn bão đã ập đến, mây đen đang đè nặng lên mọi người.

“……”

Quả nhiên, đằng trước ngả bài nhiều như vậy, về sau không hỏi được vấn đề nào hay ho nữa!

NPC biết đáp án của câu hỏi không thể nghi ngờ, nhưng nếu làm rõ ra, sợ là sẽ bị cư dân mạng mắng chết.

Bởi vì nhiệt độ mà tổn thương mạng người.

NPC đột nhiên nảy ra ý tưởng, không hề báo trước mà tiến vào trạng thái diễn kịch, anh tay nắm lấy cánh tay phải của bản thân, đau khổ kêu lên:

“Cánh tay của ta đột nhiên tê quá, các ngươi có biết là bị gì không?”

Lục Dạng không hề báo trước vạch trần diễn xuất của anh ta, “Bệnh tim tái phát không phải đau ở cánh tay bên này, tim đau thắt sẽ làm tay trái đau đớn, chứ không phải tay phải.”

Cô dùng giọng nói vừa ấm áp vừa chân thành tha thiết c.h.é.m đứt cọng rơm cuối cùng.

NPC không còn cách nào ngăn cản sự bi thương trong lòng: “……”

Tê rồi, hủy diệt hết.

Bây giờ không kịp trốn nữa, không bằng sét tới đánh c.h.ế.t tôi luôn đi.

【 Cười chết, giả bệnh trước mặt chuyên gia ha ha ha ha ha. 】

NPC suy nghĩ một lúc, sau đó dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Lục Dạng: “Hay là cô cứ hỏi ta về nhiệm vụ 3 đi.”

【 NPC lúc mới xuất hiện kiêu ngạo bao nhiêu, bây giờ hèn mọn bấy nhiêu. 】

【 Lục Dạng hỏi làm NPC sắp điên luôn rồi ha ha ha ha ha. 】

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều nhớ hết cả ra.

Làm NPC phải cầu xin được hỏi câu trả lời của nhiệm vụ 3 là trình độ cao siêu gì thế này!

Một chuyện xưa nay chưa từng có!

Phòng phát sóng, đạo diễn và tổ kế hoạch cùng nhau kinh hồn bạt vía nhìn hình ảnh trong phòng phát sóng.

“Cậu NPC này chuyên nghiệp thật không vậy?” Đạo diễn trong lòng đầy nghi ngờ, một tay chống eo, một tay chỉ vào NPC trên màn hình, hỏi.

Tổ kế hoạch giơ tay xoa cái trán đẫm mồ hôi lạnh, “Anh ta chuyên nghiệp thật, là top 1 trong nghề, cho dù là diễn xuất hay là chỉ số thông minh đều là top 1 trong nghề.”

Đạo diễn: “Cái danh Top 1 này không phải tự phong đấy chứ?”

Tổ kế hoạch: “Không phải ạ……”

Đạo diễn nhạy bén nheo mắt lại, “Sao tôi cảm thấy Lục Dạng chả tốn bao sức đã chặn họng được anh ta luôn rồi?”

Tổ kế hoạch trong lòng khúm núm bất an, “Có lẽ…… Có lẽ là do Lục Dạng quá thông minh……”

Manh mối và nhiệm vụ mặc dù đều cho đạo diễn xem qua, nhưng đạo diễn không can thiệp quá nhiều, mà xem cũng không hiểu, nên khi thiết kế nhiệm vụ, bọn họ có hơi lười biếng.

Nếu để đạo diễn biết bọn họ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, chỉ sợ là sẽ bị sa thải.



Bên này, hàng đống vấn đề nối gót lui tới làm tâm trạng NPC sụp đổ, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào phục hồi như cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nếu biết là như vậy, anh ta đã giả vờ tìm một cái cớ, tuyệt đối không để cô có cơ hội tò mò!

Lục Dạng chớp mắt, hết sức chân thành mà nói: “Nhưng tôi đoán được nhiệm vụ 3 là gì rồi.”

Ý trên mặt chữ, là không cần anh ta trả lời đáp án của nhiệm vụ 3.

Không chỉ NPC kinh ngạc, Lâm Tân Mông cũng chấn động vô cùng: “Cô biết nhiệm vụ 3 là gì!?”

Tần Diệc Đàm ngoe chân chó ra mà hỏi: “Là gì, nhiệm vụ 3 là gì?”

【 Cái chương trình này hay đi lệch kịch bản nhỉ? Lúc nào cũng có nhân tố bí ẩn phát hiện manh mối, hoàn thành nhiệm vụ. 】

【 Tuyệt đỉnh, Lục Dạng gánh cả đội rồi, cả đội trực tiếp ngồi yên cũng ngư ông đắc lợi, nằm một chỗ như vậy cũng ổn đấy! 】

【 Thái độ của Tần Diệc Đàm đối với Lục Dạng thay đổi lớn nhỉ, coi cái ánh mắt ngưỡng mộ của cậu ta kìa, sáng lấp lánh như ánh mắt của con cún nhà tôi nhìn tôi. 】

Lâm Tân Mông vội vàng kêu gọi hệ thống thành tinh: Lục Dạng biết nhiệm vụ 3 là gì thật à? Từ khi nào vậy?

[ Đúng vậy. ]

[ Từ lúc mấy người đang luyên thuyên với NPC. ]

Không phải là biết từ trước, mà là vừa rồi mới phát hiện ra…… Lục Dạng hình như thông minh hơn cả trong tưởng tượng của cô ta.

Nhưng mọi chuyện không nên là như thế!

Đây là kịch bản vạn người mê lấy cô ta và Chu Mạt Lê làm trung tâm mà, sao lại xuất hiện một người còn thông minh hơn bọn họ?

Hệ thống cạn lời: [ Bóng đen trước mắt không có nghĩa là bóng đen, cô hiểu kịch bản vạn người mê là cái gì không…… không phải kịch bản tế trời đâu? ]

Nếu như ký chủ dựa theo gợi ý của hệ thống mà làm, khẳng định cái kịch bản cô vợ bé nhỏ cổ lỗ sĩ này sẽ tiếp diễn vô cùng vững vàng ổn thỏa.

Có khi còn có thể biến thành sảng văn.

Cái loại sảng văn còn sướng hơn cả nước làm mát da ấy!

NPC thấy Lục Dạng bị vây quanh, muốn lén lút chuồn ra rìa ngoài trốn đi, ai ngờ, mới đi được hai bước đã đụng phải Lục Minh Tự.

Lục Minh Tự gắt gao nhìn chằm chằm anh ta, “Anh còn chưa trả lời câu hỏi của Dạng Dạng.”

NPC chậm chạp đứng thẳng người dậy, ánh mắt né tránh, “Nhiệm vụ 3 các ngươi đã biết rồi, ta ở đây cũng có tác dụng gì nữa đâu, ta đi trước nhé.”

Lục Minh Tự chặn kín đường lui của anh ta, khoanh tay trước ngực, lộ ra sắc mặt không dễ chọc: “Từ từ.”

【 À hú! Biết dũng cảm tiến lên, một phát chặn luôn NPC! 】

NPC bị bắt giống như sơn dương đợi bị làm thịt, bất lực lặng người chờ thời khắc tử vong.

Sự nghiệp sa sút quá nhanh, giống như một cơn lốc xoáy, không thể rời khỏi mắt bão, mà có trốn đi, cũng sẽ bị trói trở về.

Vốn dĩ anh ta còn tưởng đây sẽ là khởi đầu cho đỉnh cao sự nghiệp của mình, ai ngờ lại là khởi đầu của sự xuống dốc không phanh.

“Anh.”

Lục Dạng quay đầu, mắt đảo qua đảo lại giữa Lục Minh Tự và NPC, sau đó, cô nói với NPC:

“Tôi và anh tôi bình thường hay thích đi phá kịch bản, nếu như gặp được NPC thông minh thì sẽ lôi họ về chơi cùng.”

NPC sợ hãi.

Bọn họ chặn anh ta lại là vì muốn lôi kéo, chứ không phải là đuổi cùng g.i.ế.c tận hả?

“Đãi ngộ lương bổng vừa nói còn tính không?” NPC cẩn thận thăm dò, “Tôi có thể giảm giá, không cần 10 lần, 5 lần là được.”

【NPC: Không giấu gì, tôi cho rằng Lục Minh Tự muốn tới đ.ấ.m tôi……】

【 Đúng là xoay chuyển tình thế ha, trước đó không lâu, NPC còn lạnh như băng từ chối Lục Dạng, bây giờ thì bắt đầu dính dính lôi kéo. 】

【 Cái thân kiêu ngạo của NPC đáng thương, sống không bằng con cún. 】

NPC nhón chân mong chờ, nhưng còn chưa chờ được đáp án, Tần Diệc Đàm đã xen vào.

“Lục Dạng, nhiệm vụ 3 rốt cuộc là cái gì?”

“Cô nói cho chúng tôi biết nhiệm vụ 3 là gì đi, sau đó từ từ nói chuyện với NPC.”

Bốn người mong chờ nhìn Lục Dạng, hy vọng cô nói ra nhiệm vụ 3.

Chu Mạt Lê có chút manh mối trong đầu, nhưng vẫn chưa hình thành được cách giải thích hoàn hảo nên không thể xác định nhiệm vụ 3. Nhưng việc anh ta giải được nhiệm vụ 3 cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Về phần những người khác, họ trèo đèo lội suối vất vả đến nỗi không có thời gian suy nghĩ nhiệm vụ.

Lục Dạng cong nhẹ khóe môi, chậm rãi đưa cuốn tạp chí trong tay cho Ôn Tiên.