"Con trai ta chếc vì cứu ngươi, vậy mà bây giờ ngươi lại đòi hưu phu? Ngươi muốn nó chếc không nhắm mắt sao?
"Hành vi này của ngươi, có khác gì cầm thú không?"
Mụ già này mới đúng là súc sinh!
Bà ta càng tức giận, ta càng giữ thái độ bình tĩnh:
"Mẫu thân, người đừng vội trút tiếng xấu lên đầu con. Ngày thành thân, trong nhà đột nhiên xảy ra hỏa hoạn, con liều chếc muốn cứu tướng công, nhưng các người lại ra sức ngăn cản.
"Chưa đến ngày thứ bảy đã vội chôn cất, rốt cuộc là có ý gì?"
Nhà họ Tào vội vàng an táng Tào Vân Thanh như vậy, chẳng qua là sợ bị người khác phát hiện sơ hở, rất nhiều thủ tục đều không làm đầy đủ.
Kiếp trước ta cũng từng cảm thấy kỳ lạ, nhưng người nhà họ Tào nói sợ mẹ chồng đau buồn quá độ, làm tổn thương đến một quả phụ như ta, nên mới vội vàng lo liệu.
Lời ta vừa dứt, mẹ chồng như bị giẫm trúng đuôi, tức giận nhảy dựng lên:
"Ngươi nói bậy! Là do số ngươi khắc chồng, hại chếc con ta! Đồ sao chổi!"
Ta hừ lạnh một tiếng:
"Lẽ nào đúng như lời thiên hạ đồn đại, nhà họ Tào các người cưới ta về chỉ để lừa hôn, nhắm vào của cải nhà mẹ đẻ ta?"
Sắc mặt mẹ chồng cứng đờ, thân thể căng thẳng, trừng mắt nhìn ta.
Bà ta không ngờ sự thật lại bị vạch trần ngay trước mặt người ngoài!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Kẻ phản ứng nhanh nhất chính là Tào Tân Ninh. Hắn phẫn nộ chỉ vào ta:
"Thẩm! Người chếc là lớn nhất!
"Thúc phụ ta đã qua đời, vậy mà thẩm còn vu khống ông ấy như vậy, rốt cuộc có ý đồ gì?"
Tiểu tử này cũng có chút bản lĩnh, chỉ một câu ‘người chếc là lớn nhất’ đã khiến các vị kỳ lão của nhà họ Tào nhìn ta với ánh mắt khác hẳn.
Mấy người lớn tuổi liền hô hào mở tông miếu, muốn kéo ta đi dìm lồng heo!
Ta không vội, giọng điệu thản nhiên:
"Gấp gáp gì chứ, lời này đâu phải ta nói, mà là do bên ngoài đồn đại.
"Bọn họ còn bảo hai ngày trước, có người trông thấy tướng công ở ngoài thành. Hắn bị sơn tặc cướp sạch, sau đó được một thợ săn cứu mạng."
"Mẫu thân, người làm sao vậy? Không lẽ chuyện này là thật?"
Môi bà ta run rẩy, nhưng hồi lâu vẫn không nói được câu nào.
Tào Tân Ninh cũng sợ đến mặt mũi trắng bệch, nhưng vẫn cố trấn tĩnh, lên tiếng biện bạch:
"Thẩm, đừng nghe kẻ xấu đặt điều, làm tổn hại danh tiết của thúc phụ!"
Ta chẳng thèm để ý đến hắn.
Một tên nhóc con mà ta còn phí lời với hắn thì đúng là cho hắn mặt mũi rồi.
Ta trực tiếp quay sang khóa mục tiêu lên người tộc trưởng nhà họ Tào:
"Tộc trưởng, chuyện này hệ trọng, chẳng bằng báo quan đi?
"Nếu lời đồn là giả, ta nguyện lấy cái chếc để tạ tội!"
08
Chuyện giả chếc dù có ầm ĩ thế nào cũng vẫn là việc riêng của nhà họ Tào, do tộc trưởng và các vị kỳ lão trong gia tộc định đoạt.
Nhưng nếu báo quan đưa lên công đường, thì lại không còn là chuyện riêng nữa.
Một khi tra ra chuyện Tào Vân Thanh giả chếc lừa hôn là thật, thì chuyện hắn bị trừng phạt chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu liên lụy đến cả dòng họ Tào, thì mới là đại họa!
Một vụ tai tiếng tày đình như thế, nhà họ Tào có rửa thế nào cũng không sạch.
Từ nay về sau, con cháu nhà họ Tào còn dám đi thi khoa cử sao? Con gái nhà họ Tào còn mong gì gả vào danh môn nữa?
Câu "Nguyện lấy cái chếc để tạ tội" của ta khiến tộc trưởng nhà họ Tào sợ đến biến sắc:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Không thể báo quan được!"
Ta nghiêm túc nhìn thẳng vào ông ta:
"Vì sao không thể? Chẳng lẽ chuyện giả chếc là thật?"
Tộc trưởng họ Tào quát lớn:
"Tào Vân Thanh đã chếc! Ta lấy danh nghĩa toàn tộc nhà họ Tào làm chứng! Từ nay về sau, tân nương không được nhắc lại lời này nữa!"