Sau Khi Trẫm Băng Hà

Chương 3



“Lão thần thất thố, xin bệ hạ thứ tội, thần nhất định không phụ sự ủy thác của tiên hoàng.”

Nhìn bóng lưng có chút lảo đảo của Thôi Diễn, trẫm do dự một chút, vẫn là mềm lòng, quyết định cho ông ta nghỉ thêm mấy ngày.

Ừm, ba ngày, không thể nhiều hơn được nữa.

Lão già, nhất định phải gắng gượng đó.

Đại Hạ lúc này chính là lúc cần ông.

5

Thôi Diễn coi như là người nhìn trẫm lớn lên.

Khi trẫm còn chưa kế vị, ông ta đã là tể tướng của Đại Hạ, cũng là vị tể tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử.

Tuổi trẻ thành danh, kinh tài tuyệt diễm, một đường phò tá tiên hoàng lập công dựng nghiệp.

Tiên hoàng trước khi lâm chung, đích thân giao trẫm vào tay ông ta.

Khi trẫm quyết định phát binh tấn công Vệ quốc, ông ta cực lực phản đối nhưng trẫm lúc đó nghe không lọt tai, nhất quyết xuống nam.

Đánh đến giữa chừng, trẫm thật ra đã hối hận rồi.

Khi đó Thôi Diễn ngược lại kiên trì nói: “Sự đã đến nước này, không phá không xây.”

Trận Bình Kiều Độ, quốc lực hao tổn hơn phân nửa.

Trẫm khi đó suy sụp tinh thần, Thôi tướng trên dưới lo toan, chủ trì đại cục, còn phải dành thời gian khuyên giải trẫm.

Từng chút từng chút dạy trẫm cách làm một vị hoàng đế.

Trong mắt trẫm, ông ta chưa bao giờ yếu đuối ủy mị như bây giờ.

Cho nên, khi trẫm băng hà, không lo lắng chút nào.

Có Thôi tướng ở đó, ông ta nhất định sẽ giúp trẫm giữ vững Đại Hạ, bảo vệ thái tử.

Nhưng ông ta bây giờ như vậy, không có lợi cho quốc gia.

Thời cơ nhạy cảm khi hoàng vị chuyển giao, dễ xảy ra biến động nhất.

Bầy sói rình rập xung quanh, sao có thể lơ là được?

6

Trước kia lúc phiền muộn nhất trẫm thích nhất là đi dạo hậu cung.

Nhưng hiện tại, trẫm không muốn vào hậu cung một chút nào.

Xưng hô là chuyện nhỏ, trẫm có thể co được duỗi được, chẳng phải chỉ là gọi thê tử của mình là mẫu hậu thôi sao, trẫm nhịn được.

Coi như là thay nhi tử tận hiếu.

Nhưng trẫm phát hiện, trẫm dường như chưa bao giờ thật sự hiểu rõ hoàng hậu của trẫm.

Hoàng hậu tên thật là Chu Nhu, là viên minh châu trong lòng bàn tay của cố Chu thái phó, hiền thục dịu dàng, đoan trang tĩnh tại nhất mực.

Nhưng Nhu nhi hiền thục dịu dàng của trẫm hiện tại sở thích lớn nhất là múa đao, múa kiếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Nàng còn gọi cả Chu Khác đến cùng nàng luyện tập.

Vừa bước vào Phượng Nghi Cung đã có thể nghe thấy tiếng hai tỷ muội này đánh nhau chí chóe.

Phiền c.h.ế.t đi được.

Hoàng hậu đánh đến hăng say: “Giả bộ làm khuê nữ danh môn suốt bao năm, nghẹn c.h.ế.t ta rồi, cuối cùng cũng có thể thoải mái đánh một trận, sướng!”

Trẫm cực kỳ nghi ngờ, nếu năm đó đem Chu thái phó đưa ra chiến trường, ông ta có khi cũng kiếm được chút quân công về ấy chứ?

Hoàng hậu không chỉ giải phóng bản tính thích đánh đấm, đến cả khẩu vị ăn uống cũng thay đổi.

Mấy món thanh đạm trước kia đều đổi thành đậm dầu mỡ cay nồng.

Nàng gắp một miếng thịt ba chỉ luộc to đùng nhét vào miệng rồi nói: “Cảm động quá đi! Cuối cùng cũng không cần phải chiều theo tiên hoàng ăn mấy món nhạt nhẽo vô vị kia nữa rồi.”

Trẫm trong nháy mắt nghẹn lời.

Nàng còn tốt bụng gắp cho trẫm một miếng: “Triệt nhi cũng nếm thử đi.”

Trẫm nếm thử một miếng, vị cay lập tức xộc thẳng lên óc, cảm giác y hệt vị mà hoàng hậu bôi lên mặt trẫm hôm trước.

7

Thật ra không chỉ có hoàng hậu, trẫm phát hiện rất nhiều người đều thay đổi.

Ví dụ như Lý thái úy, trước kia ông ta đâu có hung hăng như bây giờ.

Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.

Mấy lần thượng triều gần đây, ông ta luôn cố ý vô tình chèn ép Thôi Diễn, hình như có ý muốn ép ông ấy thoái vị.

Ông ta đã nhắm đến vị trí tể tướng rồi sao?

Còn có Phùng thượng thư, Ngô thượng thư, Quý tư mã…

Trẫm nhớ trước kia quan hệ của bọn họ hình như không thân thiết đến vậy.

Ngay cả đại tướng quân Chu Khác vốn dĩ luôn đơn thuần thẳng thắn cũng trở nên lanh lợi hơn, học được cách khéo léo xoay xở giữa các thế lực trong triều đình.

Thật sự là khiến người ta kinh ngạc.

Trong mấy nhi tử còn lại của trẫm dường như cũng có hai đứa không phân rõ nặng nhẹ, động đến những ý đồ đen tối không nên có.

Vào cái thời điểm rối ren này, sứ thần Vệ quốc tới.

Bề ngoài nói là chúc mừng Đại Hạ tân vương đăng cơ nhưng trên thực tế ai cũng biết bọn họ có ý đồ xấu xa gì.

Chẳng qua là đến dò la tình hình một chút, nếu có cơ hội thừa nước đục thả câu, sẽ thừa cơ gây rối.

Đứa con trai ngu ngốc kia của trẫm đã trúng kế rồi.

Sứ thần Vệ quốc chân trước vừa đưa một rương đông châu và trăm tấm lụa đến phủ An vương của nó, chân sau trẫm đã nhận được tin tức.

Tên ngốc này còn vênh váo đắc ý nói tốt cho sứ thần Vệ quốc trước mặt trẫm.

Trẫm hít sâu một hơi, cố gắng nhịn xuống xúc động muốn cho nó một cái bạt tai ngay tại chỗ.

Đồ ngu không có kiến thức, chút đồ cỏn con này đã mua chuộc được rồi!

Nhưng cũng không thể hoàn toàn trách nó được, phần lớn lãnh thổ Đại Hạ đều nằm ở vùng đất lạnh giá khắc nghiệt, dân chúng hung hãn, đồ vật thô ráp, kém xa sự tinh xảo tỉ mỉ của miền nam, vì vậy lụa là tơ tằm phương nam ở Đại Hạ được xem là đồ vật hiếm có.