Số Phận Nhị Thập

Chương 77: Số Phận Nhị Thập



Nhị Thập đứng dậy, rót cho Thập Nhất chén trà. Tướng mạo của Thập Nhất cũng là khuynh quốc khuynh thành, cần gì phải ước ao Mộ nhị công tử.

"Ta mê luyến hắn, về sau mới nhận rõ, hắn a, thật vô tâm." Thập Nhất nói: "Nhị công tử... Thực không phải là một vị phu quân."

Nhị Thập gật đầu. Nhị công tử với một vị phu quân, không có điểm nào tương đồng.

"Mấy năm gần đây, ta thường xuyên nhớ lại quãng thời gian cùng Tiếu Hữu Quý. Liệu có phải ăn sơn hài hải vị chán rồi, ngược lại, lại nhớ đến cháo loãng dưa cải." Thập Nhất cười cười, nắm chặt chén trà. "Ngày ấy... Ta đến Nam Hỉ miếu thắp hương, cùng hắn gặp qua một lần. Mới biết, hắn đối với ta dư tình chưa dứt, đến nay chưa cưới vợ. Ta trở về, nghe được Nhị công tử gọi mọi người đi thả diều, vội vàng đi tới, nếu Nhị công tử quan tâm ta, liền có thể để ý đến ta. Thế nhưng hắn hồn nhiên không biết. Về sau, ta nhịn không được mà cùng Tiếu Hữu Quý qua lại gặp mặt. Hắn nói muốn ta, muốn thành thân với ta... Lòng ta thoáng chốc rối bời. Ta mấy ngày nay cũng nghĩ tới, Nhị công tử giữ lại ta, có lẽ là còn thương tiếc ta."

Thập Nhất hỏi: "Ngươi có từng nghe, Nhị công tử từng có tiểu thiếp vướng chuyện tư thông không?"

Nhị Thập không trả lời. Châm cho Thập Nhất thêm chén trà.

"Nghe kể... Đã bị Nhị công tử g.i.ế.c c.h.ế.t dã man rồi." Thập Nhất thở dài, "Ta suy đi nghĩ lại, Nhị công tử đến quan còn chẳng sợ. Tuy nhiên, ta cùng Tiếu Hữu Quý phát sinh tình cảm, dừng lại ở lễ nghĩa. Nhưng cứ thế mãi, ta sợ khó kìm lòng nổi mà thật sự làm ra chuyện có lỗi với Nhị công tử, cuối cùng rơi vào kết cục bi thảm."

Thập Nhất nói người tiểu thiếp kia, là Tiểu Thất. Thân mật với một người hộ vệ của Mộ phủ. Chuyện không giấu được, hộ vệ chủ động hướng đến Nhị công tử thỉnh tội.

Vào lúc ban đêm, Tiểu Thất đã không còn thấy bóng dáng.

Mọi người đều nói, Tiểu Thất c.h.ế.t rồi.

Thập Nhất trầm mặc thật lâu, thở dài. "Tình a, yêu a, vẫn đừng nên động vào."

Nhị Thập chưa trải qua chuyện nam nữ tình trường, chỉ sống bằng lý trí, Thập Nhất có lẽ nên giải quyết dứt khoát. Ở Đại Tễ quốc, hồng hạnh vượt tường mặc dù không chết, nhưng lại bị chỉ trích. Nếu như Nhị công tử động tới, thì không dễ dàng rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thật ra, Thập Nhất thỉnh thoảng cũng hết hy vọng. "Vài đêm trước ta không ngủ được, đã viết một phong thư. Do dự hồi lâu, không biết cái thư này nên giao hay không giao. Giao đi, ta cùng Tiếu Hữu Quý sẽ không có tương lai. Còn không giao, níu kéo như vậy, ta sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện."

Trên lá thư vàng úa, có hai vệt nước đã làm nhòe chữ trên phong thư. Những chuyện nam nữ này, Nhị Thập chỉ là người ngoài, không biết được tương tư của Thập Nhất, thật sự không có kế sách gì.

"Tiếu Hữu Quý nói, nếu như ta đồng ý cùng hắn bỏ trốn, thì liền giờ Ngọ nhất khắc ngày mai trả lời hắn. Nhưng ta đã hạ quyết tâm. Nhị công tử thủ đoạn thế nào ngươi cũng biết, ta có thể trốn đến đâu? Ta không ham hố vàng bạc châu báu của Nhị công tử, ở chỗ này nhiều năm như vậy, ta nhìn đủ rồi, thế nhưng ta không thể không màng đến mạng sống của Tiếu Hữu Quý." Thập Nhất kéo tay Nhị Thập, khẩn thiết nói: "Nhị Thập, ngươi ngày mai có thể đem phong thư này giao cho hắn hay không, từ nay về sau ta cùng hắn đoạn tuyệt. Ta không còn là nữ tử trinh tiết, từ lâu đã không còn xứng với hắn."

Thập Nhất nắm cực chặt, móng tay bấu chặt vào da thịt Nhị Thập.

Nhị Thập không gật đầu, cũng chẳng lắc đầu, lẳng lặng nhìn Thập Nhất.

"Ngươi nếu không đáp ứng, ta sợ rất nhanh ta lại đổi ý. Mấy ngày nay, ta hết xúc động, lại đổi ý, rồi lại xúc động, lại đổi ý, bên trong ta rất sợ hãi. Ngày ấy, thầy bói không có cho ta cách hóa giải, gian nan hiểm trở phía trước, ta không muốn liên lụy Tiếu Hữu Quý. Nhân lúc ta đang có dũng khí..." Nói xong lời cuối cùng, Thập Nhất trong mắt đã ngấn nước, liêu xiêu đến sắp đổ. "Nhị Thập, ngươi đáp ứng ta đi."

Nhị Thập nghĩ ngợi. Bình thường Thập Nhất cũng hay quan tâm nàng, đưa thư, chân chạy một tý, không phải việc gì khó. Nàng gật đầu.

"Hắn bình thường chỉ có hai, ba bộ y phục, hoặc là xanh nâu, hoặc màu đất. Đồ tể mà... Áo khoác bên trên dính rất nhiều dầu mỡ. Trên trán thường xuyên buộc một mảnh vải bố màu xám." Thập Nhất đem trâm cài tóc đưa cho Nhị Thập, nói: "Dưới gốc cây hòe ở Xuân Viên có một cái cửa sổ nhỏ. Ta trước kia ở cửa sổ này cùng hắn gặp mặt, thư từ qua lại. Ngươi ngày mai đến gặp hắn, đem trâm cài tóc đưa cho hắn, hắn tự khắc sẽ rõ."

Thập Nhất dừng lại, "Nói cho hắn biết, ta cùng hắn hữu duyên vô phận."

- ---

Hôm sau, Nhị Thập đi Xuân Viên.

Mê Truyện Dịch

Chưa đến giờ Ngọ, Nhị Thập định tới trước thăm dò hoàn cảnh. Ở Mộ phủ lâu như vậy, nàng cũng không biết đến, ở Xuân Viên có một cửa sổ chuyên để đưa thư tình.