Duyên nằm thở phì phò. Sau khi đuổi theo nhóm đi săn, cả nhóm đã tản ra chỉ để cô ở lại trông coi dụng cụ và thức ăn khô. Cô ngồi dậy, xoa bóp hai bắp chân mình. Lần đầu tiên cô cảm thấy sợ đến vậy. Hai chân xụi lơ, các cơ quan nội tạng dường như phản ứng dữ dội, và cảm giác đói bụng khiến cô như kiệt sức.
Với lấy cái túi da chứa thức ăn khô, cô lấy vài miếng thịt và vài trái cây ra ăn cho đỡ đói. Vì ăn gấp cộng với thực phẩm quá khô nên cô bị sặc, vội lấy ống tre dốc nước vào miệng. Ăn uống xong, nằm nghỉ ngơi một lúc thì nhóm đi săn cũng trở về. Thấy cô bé mới vẫn còn xoa bắp chân, mấy người trong nhóm liền đi lại hỏi thăm.
Ry nhặt vài viên đá nhỏ gần đó bỏ vào trong ngọn lửa. Thấy hành động này, Zua chỉ cười nhẹ. Sau 15 phút, Ry gắp mấy viên đá đó ra, bỏ vào trong một túi da nhỏ rồi đưa cho người mới. Duyên nhận lấy tấm da thú mà không hiểu chuyện gì. Zua mới nói nhẹ:
“Dùng cái đó chườm vào chỗ đau nhức, tộc trưởng chỉ tụi này đó.”
Nghe Zua nói, Duyên mới gật đầu rồi nhẹ nhàng chườm túi da thú vào những chỗ đau nhức. Cảm giác vừa nóng vừa đau làm cho Duyên không chịu được mà rên rỉ vài tiếng. Sau đó, nhận ra mình thất thố, cô vội cắn răng chịu đựng.
Sau khi nghỉ ngơi buổi trưa xong, Duyên đi cùng một tổ đội của Zua để học các chiến thuật săn bắt. Khi cả tổ thấy một con heo rừng trưởng thành đang ăn trái cây, cách đó gần 200m, Zua ra dấu dừng lại rồi nói:
“Heo rừng có tính lãnh thổ cao, cũng như bảo vệ con non gắt gao và chúng tấn công theo bầy. Vì thế, ta phải tách chúng ra riêng lẻ mới có cơ hội săn được.
Hai người bao vây hai hướng, sau đó dùng âm thanh để dọa nạt chúng, khiêu khích chúng đến khi có con nào tách đàn đuổi theo thì bên còn lại chạy đi. Nhớ khi tôi ra hiệu thì bỏ chạy về điểm tập kết. Còn cô ở đây quan sát, thấy có con heo non nào bị bỏ rơi thì cố bắt chúng. Hiểu hết chứ?”
Đám người nhỏ giọng nói “Rõ” một tiếng rồi nhanh chóng tản ra theo vị trí. Duyên ở lại vị trí ban đầu chờ đợi. Chừng vài phút sau, cô liền nghe thấy một tiếng chim. Từ ba mặt xung quanh bầy heo rừng xuất hiện ba bóng hình.
Những tiếng hú hét, vũ khí va vào nhau khiến bầy heo co cụm lại phòng thủ. Một người trong tổ đội lấy ra một cái ná bắn về phía bầy heo.
Một tiếng “bụp” vang lên, làm giọt nước tràn ly. Bầy heo vào trạng thái chiến tranh. Hai ba con heo đực dí theo tên phóng đạn về phía mình. Người bắn ná ngay lập tức bỏ chạy theo lộ trình đã được thiết lập sẵn.
Mấy con heo còn lại cũng không rảnh rỗi mà chia ra đuổi theo hai người còn lại. Số lượng heo trưởng thành ở lại bầy vẫn còn nên Duyên định dọn dẹp đồ đạc, quay về điểm tập kết chờ tổ đội trở về.
Bỗng sau lưng cô, một bóng dáng to lớn lao tới. Ở nơi xa, đang cố gắng cắt đuôi mấy con heo, Zua nghe thấy một tiếng gầm lớn. Nó vội phanh lại trên các cành cây, nhìn mấy con heo còn đang đuổi theo rồi lập tức quay về.
Zua tặc lưỡi một cái. Thứ nó không muốn gặp đã tới. Zua vội lấy một cái ống tiêu bằng răng nanh của heo rừng ra, thổi một hơi rồi nhanh chóng đi về phía phát ra tiếng gầm.
Người trong tổ đội đang chiến đấu với ba con heo rừng. Một con đã chết do trúng nhiều mũi tên bằng nỏ. Hai con còn lại định lao vào thì nghe tiếng gầm, vội la lên vài tiếng ét ét rồi quay về.
Thành viên đó vội vàng thu dọn mũi tên, vác con heo lên vai. Sau đó, lại nghe tiếng tiêu thì nhanh chân chạy về điểm tập kết. Người còn lại ở phía đối diện cũng đang chạy. Thấy mấy con heo quay về thì hơi bất ngờ, nhưng khi nghe tín hiệu kêu vang, thành viên ấy nhanh chóng quay về theo kế hoạch.
Zua chạy về hướng tiếng gầm. Chừng vài trăm mét đã thấy người mới đang cố gắng tránh né con gấu to lớn sau lưng. Zua vội lấy ná bắn về phía con gấu để thu hút sự chú ý.
Sau vài lần bắn ná, Zua đã thành công chọc giận con gấu. Nó quay người lại, quật một cánh tay vào Zua. Nhưng mục đích của Zua là giúp người mới chạy thoát, vì thế nó nhanh chóng trượt đi trên đất rồi lộn vài vòng.
Qua vài giây, Zua đã tới được chỗ người mới. Nhìn thân ảnh đang nằm do kiệt sức, nó chán nản. Không chờ cho đối phương than thở, con gấu lao tới với tốc độ cao. Zua vội ẵm người mới rồi chạy đi.
Dù mang theo vô số đồ lỉnh kỉnh cùng người mới, tốc độ của nó vẫn không giảm. Đùa chứ, nếu tốc độ mà giảm thì hôm sau Ain thắp nhang cúng cho Zua là vừa. Lạng lách trong khu rừng như thể quen thuộc nơi đây, Zua nhanh chóng cắt đuôi được con gấu.
Thấy nhóm tổ đội của mình đang ở điểm tập kết, Zua vội đặt người mới lên xe kéo rồi cúi người thở hồng hộc. Nhìn lại, nó mới nhận ra tổ đội kia cũng không lành lặn khi Ry cũng đang cầm máu.
Hỏi ra mới biết tổ đội của nó cũng gặp gấu. Do quá bất ngờ nên không kịp rút lui, đành chờ Ry cầm chân một lúc. Dù cho có được nâng cấp sức mạnh, lúc này Ry vẫn còn cách quá xa chiến thắng tay đôi với một con gấu.
Gắng lắm, Ry mới cầm chân được con gấu một lúc rồi chạy trốn. Ry kể xong mới bực tức nói :
“Mẹ nó, chút về nhờ Pu gia công lại cây rìu nữa.”
“Sao nữa?” Zua thắc mắc hỏi. Ry lấy cây rìu bằng đồng ra chỉ vào chỗ mẻ :
“Thì do gấp quá, tao chém nó một phát, mẻ luôn mới ghê.”
Nghe giọng nói khó chịu của Ry, Zua chỉ cười rồi vỗ vai nó. Sau đó, nhanh chóng hối thúc cả nhóm quay về bộ lạc, dù gặp hai con gấu, nhưng may mắn nhóm đi săn cũng gom được những con vật săn giữa chừng.
Về tới bộ lạc, Ry cùng Zua đi vào trong nhà Ain báo cáo, ngồi nghe hai đứa nói, Ain giận run cả bàn làm cho hai đứa cũng hơi đổ mồ hôi hột, rồi Ain ra hiệu cho tộc nhân tập hợp.
Đứng trước bãi tập, Ain nhìn nhóm đi săn chằm chằm, làm cho mấy người họ không dám ngước mắt lên nhìn ngoại trừ một người, nhìn một lúc rồi Ain nói ;
“Mấy người biết mình sai chỗ nào chưa?”. Không có một ai trả lời, Ain mới chỉ vào từng người rồi nói :
“Đầu tiên là Ry và Zua, tại sao nghi ngờ nơi có gấu lại dẫn mấy thành viên của mình vào đó, hai là tôi đã dặn nếu gặp nguy hiểm thì có thể bỏ lại đồ dùng, để giữ mạng tại sao lại khư khư để gặp nguy hiểm hả?"
Ain đi tới chỗ Duyên thì dừng lại nói to, khuôn mặt hắn đối diện nhưng chênh lệch chiều cao, thành ra Ain phải cúi xuống nhìn nhưng hai mắt hắn lúc này đầy tia máu, khiến hắn như quỷ dữ tra khảo vậy.
Mấy thành viên kia, nghe giọng nói của hắn lúc này, dây thần kinh của họ căng như dây đàn, hai đứa Ry và Zua thì cầu nguyện lệnh phạt không quá nghiêm khắc, còn Duyên thì cơ thể run rẩy, ấm ức hai mắt đỏ hen.
Ain sau khi nói cũng bớt đi cơn giận, hai mắt hắn hướng mấy người tộc nhân ngó ra nhiều chuyện rồi nói tiếp :
“Sai lầm của mọi người, dù nhỏ nhất cũng có thể đánh đổi tính mạng của người khác nên nghiêm túc dùm tôi, thế giới đầy sự hiểm nguy, một cành cây hay con thú hiền lành cũng có thể làm chết mọi người. Vì vậy từ bây giờ bài tập tăng gấp đối, tới khi nào mọi người cảm thấy đủ thì ngưng, nghe rõ chưa?”
“Rõ.“
Tất cả tộc nhân hô to, rồi theo cái phất tay của Ain mà quay về làm việc, chỉ có nhóm mấy đứa nhóc đứng đó nghe lệnh trừng phạt của riêng mình :
“Ska, cắt hai người ra thu thập trái cây với nhóm đi săn.“
Nhận cái gật đầu từ thằng nhóc, Ain nói tiếp:
“Còn hai đứa bây lo mà tập luyện thành viên cho đàng hoàng, không tao cho Dio đi săn dùm tụi mày.“
Nhận được hai cú gật đầu chắc nịch từ Ry và Zua, Ain mới cho cả đám đi về nhà, chỉ có Pu và Dio đi cùng mình. Bên trong nhà mình Ain lấy hai chén rượu ra, đưa cho hai đứa rồi mệt mỏi nói :
“Pu chuẩn bị cho đám người kia nung sắt, đi sắp tới bộ lạc mình cần tới chúng rồi.“
Thấy Pu vừa uống rượu, vừa suy nghĩ, Ain cũng lười quản tính cách của nó đó giờ vẫn vậy, sau đó hắn quay người qua chỗ Dio nghiêm túc nói :
“Dio, tao nghĩ vấn đề của mày sắp được giải quyết.“
Dio vừa húp xong chén rượu, nghe hắn nói thì khó hiểu nhưng Ain nhìn khuôn mặt của nó mà nói tiếp :
“Tao muốn mày đi săn gấu.“
Lời nói vừa kết thúc, cả hai đứa nhỏ liền nhíu mày như không thể tin lỗ tai của mình, Ain vừa bảo nó đi săn gấu trong khi vừa trách móc người ta không nên mạo hiểm, Dio vẫn còn đang khó hiểu thì Ain đã nói :
“Không phải như mày nghĩ đâu, chỉ là tao từng nghe chú Dyz nói lên Đấu Sĩ thì cần săn một con gấu mới có được thực lực thật sự, với thêm mấy bữa trước lão Qy thông qua tao cũng nói rồi mà.“
Dio mới nhớ lại hôm trước, đúng là nó có cảm giác bị thứ gì đó kìm hãm với lời chú Dyz thì điều Ain nói là chính xác nó cần làm lúc này, Dio suy nghĩ một hồi rồi nói :
“Vì vậy mày mới nhờ Pu nung sắt à?”
Nhận cái gật đầu Dio mới hỏi tiếp: “Vậy chừng nào mới bắt đầu?”
“Đầu mùa xuân là hợp nhất, mấy con gấu lúc đó là yếu nhất, với kịp thời gian cho mày tập với vũ khí mới.“
Dio cùng Pu nói thêm vài điều nữa, rồi đi về chỗ làm thông báo cho các thành viên. Còn Ain đi ra chỗ bãi tập, nơi cô bé mới đang ngồi buồn bã, hắn thì không rảnh vụ an ủi phụ nữ, đành giao lại cho bé Eny kèm theo câu nói :
“Bảo cô ta nghỉ ngơi, vài ngày cho cơ thể thích nghi cường độ hôm nay.“
Sau đó, Ain vào trong nhà ngồi vừa vẽ trên một vỏ cây mỏng rộng gần bằng cái bàn, trong đó chi chít chi tiết từ nhà, sông, hồ, núi,...Đây chính là bản đồ mà Ain vẽ từ lúc mùa đông tới nay, mực tô hắn dùng từ hỗn hợp giữa nước và nhựa cây với các vật liệu chứa thành phần màu hắn cần, Ain nhìn trên bản đồ có hơn chục cái chấm đỏ mà suy tư.
(chương hôm nay có vẻ hơi nhiều điều khó hiểu như lão sếp của tui vậy á)