Zua cùng hai thành viên và Duyên mang theo vũ khí tiến về vùng đất mới. Lớp nền của cây cầu đã khô cứng. Một tộc nhân cẩn thận kéo xe qua cầu, do hắn không tham gia quá trình xây dựng nên cảm thấy hơi sợ đồ vật mới.
Chỉ khi qua đến đầu cầu bên kia, nhóm người mới gỡ bỏ được tảng đá trong lòng. Zua nhanh chóng phân chia đội hình để di chuyển về phía trước. Khi tới bìa rừng, Zua cùng tổ đội bắt đầu nhặt, lượm và hái trái cây xung quanh.
Từ những thông tin gợi ý, bọn họ thu được nhiều loại trái cây mới như táo, lê, cherry... Đặc biệt hơn, sau một buổi tản ra, tổ đội này đem về điểm tập kết vô số loại thực vật. Loại hạt thì có dẻ, óc chó; quả mọng thì có việt quất, mâm xôi; rau củ thì có cà rốt, khoai tây, bắp cải.
Họ còn tìm thấy một số loại nấm rừng và thảo mộc như húng quế, tía tô. Nếu Ain biết được thông tin này, đảm bảo hắn sẽ nhảy cẫng lên vì vui sướng. Zua, mặc dù không thu thập được nhiều như đồng đội, vẫn mang về không ít chim chóc, thỏ, chuột và một con hươu sao.
Ngồi ăn trưa dưới bóng râm ở bìa rừng, Zua vui vẻ nhìn chiếc xe kéo đầy thực phẩm mới. Duyên thì hơi chán nản, vì suốt cả tuần cô chỉ đi theo hỗ trợ tổ đội chứ không tham gia được gì nhiều. Cô hiểu rằng mọi người chỉ đang bảo vệ mình.
Lực chiến của Duyên vẫn quá yếu, cô còn không vượt qua nổi con bé Eny, nên họ không dám cho cô tham gia đi săn.
…
Ban đầu, Duyên tự tin rằng mình có thể đối đầu với Eny, nhưng chỉ một đòn đánh xoẹt qua mí mắt đã khiến cô ngã xuống mất tự chủ. Cú đấm quá nhanh và mạnh khiến cô nhận ra rằng tộc trưởng Ain trước đây không hề đánh thực sự với cô, hắn chỉ dùng kinh nghiệm để áp đảo.
Đêm đó, cô khóc vì sự ảo tưởng của mình, khiến Eny sợ hãi nghĩ rằng mình đã đánh quá mạnh. Sau vài ngày quan sát, Duyên nhận ra rằng không chỉ cô, mà tất cả mọi người đều được Ain nhường nhịn tỉ mỉ.
Ngay cả người ít thể hiện như Dio, khi đối chiến, cũng khiến cô hiểu "hổ giả heo" là như thế nào. Tuy vậy, chỉ trong 15 phút, Ain đã hạ Dio. Mặc dù hơi chật vật, nhưng người bị hạ vẫn bầm mắt, tay chân bủn rủn - chứng tỏ Ain đã nhường rất nhiều.
Sau ngày hôm đó, Duyên điên cuồng tập luyện như cách Ry từng làm, nhưng khác ở chỗ cô không được chỉ dẫn tận tình. Cô chỉ có tấm vỏ cây mỏng với những hình vẽ khó hiểu, nên phải tìm từng người cũ để nhờ giải đáp. Nhưng tất cả đều lắc đầu vì không ai hiểu Ain vẽ gì.
Không bỏ cuộc, cô chuyển sang quan sát động tác của Ain trong lúc tập luyện để so sánh với các hình vẽ trên tấm vỏ cây. Dần dần, cô phát hiện một số động tác giống nhau và hiểu rằng đó là gợi ý từ Ain. Cô ghi nhớ và thử nghiệm nhiều lần, cuối cùng đã giải đáp được gần một phần ba thông tin, nhưng vẫn còn một chặng đường xa phía trước.
…
Sau khi nghỉ ngơi xong, Duyên kéo xe về bàn giao thực phẩm cho bộ lạc, rồi tiếp tục quay lại điểm tập kết để hỗ trợ các thành viên đang đi tìm kiếm. Lượng thực vật mới này khiến Ain đau đầu.
Hắn điều hai người từ chỗ Dio sang bờ bên kia để dựng lều tạm, đồng thời đưa hai người từ chỗ Ska qua làm một mảnh vườn thử nghiệm với vài giống cây mới. Vì mảnh vườn bên này đã chật. Ain và Pu cũng đi làm vài chân đế xi măng để đặt bó đuốc lên lan can cầu, nhằm chiếu sáng vào ban đêm.
Cuối buổi chiều, Ain nói với Dio về việc trông coi mảnh vườn cùng vài tộc nhân. Dio không có ý kiến gì vì hắn hiểu đây là bước đầu để di dời bộ lạc qua bên kia.
Là chiến lực mạnh thứ hai của bộ lạc và sở hữu một cây giáo có mũi bằng sắt, Dio hoàn toàn đáng tin cậy. Ngoài ra, hắn còn có một vũ khí cận chiến khác – một cây búa nhỏ, hoàn toàn bằng sắt.
Ska thì bận rộn ngay sau buổi trưa của nhóm săn bắn. Nhìn thằng nhóc chạy tới chạy lui, Ain cũng có chút ân hận vì đã giao việc cho hắn. Nhưng Ain không có lựa chọn nào khác, vì kiến thức và kinh nghiệm của hắn trong lĩnh vực này quá hạn chế.
May mắn là Ska có chút chuyên môn, nên vẫn gánh vác được. Nếu giao cho thằng Ry, Ain thà dẹp luôn còn hơn.
Một buổi chiều, tổ đội của Zua không thu thập được nhiều thực phẩm mới, chỉ có vài con gà rừng cổ đại. Ain không kìm được mà ôm Duyên cười lớn, rồi hắn tung tăng mang mấy con gà đi chữa thương. Còn Duyên, sau cú ôm bất ngờ, hai mắt cô trở nên cứng đờ, miệng há hốc.
Cô không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, quá bất ngờ khiến cô bối rối. Nhìn theo thân ảnh của Ain biến mất, cô ôm khuôn mặt của mình trong sự ngượng ngùng.
Mấy tộc nhân xung quanh thấy cảnh đó đều cười chúc mừng, vì họ nghĩ tộc trưởng đã mở lòng với cô sau thời gian quá nghiêm khắc. Nhưng chỉ có Eny hiểu "anh trai" mình đang nghĩ gì. Con bé nhìn Duyên cười ngu ngơ như kẻ ngốc mà lắc đầu ngao ngán.
Sau đó, Eny đi chuẩn bị bữa tối cho hai người. Trong lúc ăn thịt nướng, Duyên vẫn cứ cười như kẻ mất trí, khiến Eny khó chịu vô cùng.
Tối đó, Eny ôm cứng Ain như mẹ đèo con, khiến hắn sợ hãi hỏi lý do. Sau khi nghe Eny nói "ghen tị, không công bằng", Ain chỉ biết bó tay.
Hắn phải giải thích mãi con bé mới chịu buông tha và đi về, mang theo con Bông vốn đang trốn ở đây. Nhìn ánh mắt ướt đẫm của con Bông, Ain chỉ có thể nghĩ :
"Người anh em, tạm biệt nhé. Anh sẽ ghi danh huân chương cho đồng chí."
Sau khi an ủi "em gái" của mình xong, Ain lấy một tấm vỏ cây khác ra để vẽ thêm vài hình về động thực vật. Vẽ xong, hắn đi nghỉ ngơi, trong khi hai cô bé không xa đó đang mơ màng về giấc mộng của riêng mình.
Ngày hôm sau, Ain và Ska qua bờ bên kia để khai hoang và xây nhà cho tộc nhân. Ain cũng thông báo cho những người liên quan về việc thay phiên chăm sóc mảnh vườn. Mỗi tuần sẽ có một nhóm mới đảm nhận công việc, để Ain thu thập dữ liệu về cách chăm sóc tốt nhất.
Công việc này tiêu tốn gần một tháng, và cuối cùng Ain cũng hài lòng với khu vườn rộng gần một công (1000m²) có vài hồ nước nhỏ và hàng rào bằng gỗ. Khu vườn này được chia thành 10 mảnh nhỏ, trồng các loại cây như trái cây, thảo mộc, quả mọng, rau củ,...
Ain tin rằng nếu thuận lợi, sang năm tới bộ lạc sẽ không còn lo cái ăn. Điều tiếc nuối duy nhất là Ain vẫn chưa tìm ra lúa nước hoặc lúa mì. Hắn nhớ cơm, nhớ hủ tiếu, phở, bánh canh,... chỉ nghĩ đến thôi đã chảy nước miếng rồi.
Cây cầu lúc này chịu nhiều hoạt động nhất, khi các tộc nhân vận chuyển đá vôi từ mỏ qua bờ bên kia để xây bốn ngôi nhà chòi cho tộc nhân ở. Mỗi nhà có thể chứa ít nhất bốn người, với giường hai tầng và một số đồ dùng mới như tủ đựng đồ, vũ khí, thực phẩm,...
Sau một tháng mùa thu, tiến độ thu thập thực phẩm của bộ lạc đã gần kết thúc. Dựa trên kinh nghiệm năm ngoái, thời gian này sẽ có mưa rất dai dẳng. Ain nhìn nhà kho mà có chút an ủi, vì hắn đã thả hai con sói mẹ ra ngoài săn giúp bộ lạc.
Tổ đội của Ry thì gặp những con gấu ngày càng nhiều, phạm vi hoạt động của tụi nó cũng phải giảm đi, làm cho thằng Ry phải nóng nảy mà dính phải một cuộc chiến với một con gấu, tuy chưa trưởng thành hết nhưng nó vẫn là gấu.
Theo lời của mấy thành viên kể lại, thì Ry lao vào dùng rìu đồng của mình đâm chém các kiểu, rồi kết thúc là cảnh một tay nắm lấy tóc con gấu, một tay dùng rìu chặt vào cái cổ non nớt kia, và phần thưởng là cái đầu của con gấu nằm trong tay nếu đó là người khác sẽ khen nó.
Nhưng với Ain là chửi nó, nhìn xem giết một con gấu xong giờ dưỡng thương mấy ngày rồi chưa đứng dậy được, vết thương thì chi chít, rìu thì gãy mẹ luôn, Ain cho Pu nung ra làm một cái nồi đồng.
Rồi hắn nhờ mấy tộc nhân chế tác làm một cái lưỡi rìu sắt cho thằng Ry, bé Eny thì phải qua chỗ thằng nhóc để dễ dàng chăm sóc, may mắn trong bộ lạc có ba người phù hợp làm y là Ska, bé Eny và một người phụ nữ tên Rin hiện đang làm bên trồng trọt.
Sắp tới thời gian dự kiến mưa, Ain lại có thêm nỗi lo khi năm ngoái mưa nhiều làm cho nước sông dâng cao, vì thế rút kinh nghiệm năm nay Ain điều động tất cả tộc nhân ra đắp đê.
Với kinh nghiệm từ người làm công nhân thì hắn chịu, việc này quá khó nhưng hắn có một chút ý tưởng, chẳng phải hắn từng nghe nói trên ứng dụng T là hình tam giác cứng nhất trong các loại hình, Ain vẫn giữ nguyên lý đó nhưng sẽ biến tấu một chút.
Đầu tiên là dùng cây gỗ đóng chặn bờ sông, rồi Ain cho đào sâu lùi vào phía trong đất liền, rộng chừng 5m, sau đó hắn cùng tộc nhân dùng đất sét và đất pha cát tự chế đắp lên thành từng lớp, đắp càng lên cao bề rộng càng nhỏ.
Rồi Ain cho đắp lên mặt đê, tiếp xúc với sông một lớp gạch xi măng, bờ đê chỉ kịp làm khoảng 3km thì mưa đã tới, may Ain nhìn trời đoán được một phần nên hắn vội vàng lắp thêm các ống tre thông nước từ trong đê ra sông.