Sau một ngày đầy mệt mỏi thì hắn cũng thành công lấy nhúm tre đã được đập dập sau một đêm để cối xay nước nghiền, hắn mang nhúm tre mang về nhà. Bắt đầu các công đoạn cuối, Ain lấy cái khung làm giấy ra, đặt trên một hồ nước.
Đây là hồ nước chuyên làm giấy mà Ain nghĩ ra. Khi đặt cái khung lên, hắn có chút vui mừng vì mình đã thành công làm ra vải lanh. Nếu không có vải lanh, việc làm giấy sẽ vô nghĩa. Khung giấy làm khá đơn giản, chỉ cần bốn thanh gỗ ghép lại thành khung, rồi căng một tấm vải lanh ở giữa là được.
Hắn còn dự định làm thêm tơ tằm để dệt vải, nhưng có lẽ bây giờ vẫn chưa tìm thấy. Hắn còn không biết tơ tằm có sống ở thời đại này hay nằm ở đâu nữa, thì làm sao mà bắt về nuôi lấy tơ. Ain lắc đầu, rồi rải nhúm tre lên khung.
Khi đã rải hết nhúm tre, hắn bắt đầu tán đều bột tre ra khắp khung, rồi hắn lắc nhẹ khung để trải đều hết khung. Sau đó Ain lấy khung lên lật mặt lại trên một cái bàn dài, khi lớp giấy mỏng nằm trên bàn rồi, hắn mới nhấc cái khung lên.
Làm xong, Ain dùng một thanh gỗ vuông ép lượng nước trong lớp giấy ra, rồi hắn lấy một ngọn đuốc để gần nhằm hong khô nhanh hơn. Khi làm xong hết, Ain mới tiếp tục làm tiếp thêm hai lớp giấy nữa mới kết thúc.
Nhìn tấm giấy mỏng hơn hắn nghĩ, vì hắn quên mất khi rải nhúm tre nó tan gần hết trong hồ nước rồi, tự nhắc nhở mình lần sau. Ain sẽ rút kinh nghiệm lần này, hắn sẽ cố cải tiến thêm, để tận dụng tối đa số bột tre đó.
Ain đi vào trong nhà nấu bữa tối, vì mãi làm mà từ chiều tới giờ hắn đã chưa ăn uống gì. Sau khi giải quyết cái bụng của mình thì Ain đi ra ngoài, lúc này trời đã tối lắm rồi, Ain nhìn trời mà thở dài nghĩ :
“Có lẽ mình nên làm một cái đồng hồ thôi nhỉ, ai da không có đồng hồ không biết trời đất gì cả.“
Ain lắc lắc đầu, hắn cảm nhận tóc của mình có chút hơi dài rồi a. Ain đi lại chỗ cái bàn chứa giấy dùng một cây lẹm chọc từ góc tờ giấy, hắn phải nín thở giở tờ giấy lên một cách từ từ không sẽ bị rách mất.
Khi tờ giấy nguyên vẹn được nằm trên tay của mình thì Ain mới dám thở lại bình thường. Ain dùng mặt chạm vào tờ giấy, bỗng hắn hơi nhăn mặt.
“Ha, giấy vẫn còn có chút chưa thành bột a. Còn thô ráp quá, hmm có công đoạn nào chưa được ta?“
Ain vừa xoa đầu vừa nghĩ, rồi suốt một tháng sau, hắn ngoài việc làm cơ bản thì hoàn toàn chú tâm vào làm giấy. Lần thứ hai làm thì Ain thay đổi, sau khi dùng cối xay nước đập các sợi tre, Ain dùng chân của mình dẫm lên nhúm tre một lần nữa.
Để ép nước bột tre ra nhưng kết quả vẫn chưa hài lòng, lần thứ ba Ain không để hồ nước trống không, chỉ đổ nước bột tre vào mà thôi, kết quả lần này mới khiến Ain hài lòng.
Và một màn đi mang tờ giấy ra trước các tộc nhân vẽ vời, điều này làm cho các tộc nhân mới trố mắt. Đối với nhóm tộc nhân cũ thì bọn họ có đã biết thông tin này rồi nhưng họ không ngờ rằng, tộc trưởng lại thành công trong thời gian khá ngắn như vậy. Với sự thành công này càng làm cho bọn họ phải đánh giá lại tộc trưởng của mình.
Rồi sau khi trải nghiệm, thì những tộc nhân trung niên và lão già được tập hợp để Ain dạy làm giấy. Đây cũng là cách cho những người cảm thấy mình vô dụng trong bộ lạc, chính vì thấy cuộc sống trong bộ lạc mới quá nhộn nhịp nên họ mới cảm thấy mình có chút vô dụng a.
Vì vậy, khi Ain ngỏ ý dạy họ làm giấy, ai nấy đều mừng rỡ không thôi. Nhìn những gương mặt khắc khổ bởi thời gian, đang chăm chú lắng nghe mình, Ain bỗng cảm thấy thời gian thật đáng sợ. Hắn lo lắng rằng sau này mình cũng sẽ giống họ, không còn đóng góp gì cho bộ lạc nữa.
Hắn lo lắng rằng một ngày nào đó, hắn cũng sẽ bị bỏ rơi như họ, Ain thở dài, có lẽ hắn cần phải làm gì đó để không ai trong bộ lạc bị bỏ rơi thôi, Sau khi hướng dẫn xong, hắn thực hành lại một lần để họ nắm rõ hơn.
…
Trong tháng này, Ain chợt nhớ ra mình từng gợi ý nhóm chế tác làm một chiếc đồng hồ, không biết đã tiến triển đến đâu. Ain nhanh chóng thu dọn các công việc tồn động suốt một tháng qua, phải mất hơn một tuần thì hắn mới giải quyết xong các công việc.
Công việc thật sự cũng không có gì quá nặng đầu trong một tháng qua : Nào là cử thêm tộc nhân làm muối. Bên chỗ cây oliu cần các công cụ để ép dầu và bảo quản. Chỗ trồng trọt thì cần lượng lớn tộc nhân chuẩn bị đối phó với côn trùng vào thời gian sắp tới.
Ain bàn giao xong số nhân sự vừa bổ sung, hắn cũng nhanh chóng đi rời khỏi chỗ trồng trọt. Đặc biệt là hắn vừa nhắc nhở bọn họ tới loại côn trùng, hắn rất sợ khi làm nông nghiệp là châu chấu.
Rồi Ain đi tới chỗ mấy ngọn đồi, vì ở đây có nhiều chuyện cần làm, đi trên đường lát gạch làm hắn vui mừng.
Cũng may là có lượng tộc nhân nhiều nên công trình này hắn mới dám cho khởi công, kế bên đường còn có một đường ống nước mang từ hồ về nhà nung lớn ở chỗ ngọn đồi, vật liệu giải nhiệt khi nung xong cần khá nhiều.
Trước đây, các thành viên nhóm chế tác phải đi lấy nước hai lần mỗi ngày, khiến công việc bị gián đoạn. Nhưng giờ có đường nước, họ có thể tập trung hoàn toàn vào công việc.
Chỉ mất khoảng một giờ, Ain đã đến chỗ lão Ky.
Bước vào trong nhà, Ain không thấy ai đâu cả, hắn mới quay đầu ra ngoài ngó lên chỗ mấy ruộng bậc thang, nơi đang có li ti mầm lúa đang phát triển, nhìn mãi thì hắn mới thấy được hình bóng lão Ky đang chỉ trỏ gì đó trên một ngọn đồi.
Lại tốn thêm 30 phút thì Ain mới lên tới chỗ lão Ky, vừa lên tới, hắn đã nghe lão Ky mắng một thành viên trồng trọt rồi :
“Tại sao vậy? Ta đã bảo xới đất lên rồi mới gieo mầm cơ mà! Giờ nhìn xem, cây lúa phát triển chậm thế nào? Ngươi có thấy bên đồi kia không? Cây cối xanh tốt như thế nào?"
Thành viên kia cũng không chịu thua mà nói lại :
“Nhưng nếu xới đất lên làm sao mình tôi làm nổi chứ, thời gian gấp như vậy mà.“
Lão Ky nghe xong liền xùng máu mà muốn động tay chân, nhưng lại bị những người khác ngăn cản nên bực tức nói :
“Ngươi còn nói nữa hả, tin ta báo tộc trưởng không?”
Tên kia cũng không vừa, hắn định thách thức lại nhưng bỗng im bặt khi thấy Ain đang đứng nhìn hai người, lão Ky thấy tên kia bỗng dị dạng mới thắc mắc quay đầu xem xét, nhìn rồi lão mới hoảng sợ mà lắp bắp nói :
“Tộc...tộc trưởng...Tộc trưởng!”
Ain nhìn mấy người họ, rồi mới nhẹ nhàng hỏi :
“Sao vậy muốn báo ta cái gì?”
Ain đi lại, mới thấy lão Ky đã cứng đơ cơ thể rồi, hắn mới hỏi một thành viên trồng trọt khác :
“Sao ngươi kể ta nghe xem, có chuyện gì?“
Tên thành viên trồng trọt kia mới run rẩy kể lại, Ain vừa nghe vừa gật gù. Chuyện của cả hai chỉ đơn giản là lão Ky cho tên kia xới một mảnh ruộng trước khi gieo mầm vào hai tháng trước, nhưng chỉ có một mình thành ra tên đó bỏ qua bước xới đất.
Sau khi mầm nảy thì lão Ky mới đi kiểm tra, rồi rặn hỏi mới biết được tên đó chưa xới đất, rồi sau đó thì Ain đi lên nghe được câu chuyện sau đó.
Ain lúc này mới hướng tên làm sai cách kia nói :
“Ngươi là người mới đến nên không biết thôi, các công đoạn mà lão Ky đây hướng dẫn là lấy từ nhóm trồng trọt chính của bộ lạc, nó là kết tinh của vô số lần thử nghiệm mới đạt được, ngươi bảo không làm là không làm sao.
Nếu không tin, thì ngươi có thể chờ khi nào thu hoạch thì so sánh là được, còn việc không có ai phụ sao không báo lão bổ sung thêm người phụ, còn nếu đã báo mà vẫn chưa được giải quyết, thì cứ chạy đi báo nhóm Tòa Án, tại sao cứ ngồi cãi nhau vô ích.“
Lão Ky lúc nãy cũng tỉnh dậy, nghe tộc trưởng nói thì lão chỉ thở dài, vì muốn làm tốt nên lão mới nóng nảy mà lỡ chuyện, thêm vụ này nữa lão chỉ có thể thầm nghĩ :
“Haiz chắc thêm một lần nữa mình nên về với con bé Rin kia thôi, nơi này có vẻ không phù hợp với mình.“
Ain cũng nhận ra tâm trạng của lão nhưng hắn cũng chỉ lắc đầu, ai phù hợp thì hắn sử dụng thôi, còn tên làm sai kia thì cúi đầu lắng nghe.
Thấy không ai nói gì, Ain mới phất tay cho mọi người tiếp tục công việc. Còn mình thì đi qua chỗ nhà nung kiểm tra xem cái đồng hồ được làm xong chưa, khi qua tới nơi thì ở bên ngoài thôi, hắn đã nghe tiếng búa đập, tiếng hò hét, tiếng xèo xèo ập vào tai.
Ain cố gắng thích nghi một lúc rồi bước vào, một luồng không khí nóng ập vào người, làm cho Ain phải nhăn mặt khó chịu mà nhíu mày. Thấy tộc trưởng đi vào thì Mih vừa rèn xong một thanh đao, giao lại cho một thành viên rồi bước đến chỗ hắn.
“Tộc trưởng ngài đi đâu đây?”
“Um, Mih à cái đồng hồ ta gợi ý làm sao rồi?”
Ain đi theo Mih tới một góc nhà. Hắn lúc này mới nhìn rõ góc nhà này đầy đủ vật dụng, như thể một nhà tập thể vậy, có giường, tủ đồ, nhà vệ sinh, bếp,..đầy đủ cả.
Mih thấy tộc trưởng nhìn quanh góc nhà thì mới cười nói :
“Cái này là do đội trưởng Pu xây dựng một năm trước đấy ạ.“
Ain gật đầu, rồi nhìn lên trên bàn một vật mà Mih vừa lấy ra. Đó là cái đồng hồ mặt trời cổ đại, nó là một miếng sắt hình tròn có đường kính 30cm, trên đó được chia làm 12 phần bằng nhau, trung tâm mỗi phần được khắc một con số.
Ở giữa miếng sắt tròn được thêm một cái cột sắt cao 10cm, nó đặc biệt nằm nghiêng một góc 45 độ. Do hình dạng khá đặc biệt thì thời gian để làm ra hơn ba tuần và thêm một tuần chỉnh sửa, thử nghiệm trước khi mang cho Ain xem.
Ain nhìn các góc cạnh của cái đồng hồ mà ưng ý, tay nghề của tộc nhân của hắn đã nâng cao lên rất nhiều, mà hình như gần đây bọn họ phát hiện ra gì đó nữa hắn vội hỏi :
“Kết quả như thế nào?”
“Vô cùng tốt thưa tộc trưởng, tuy có một chút xê lệch nhưng vẫn ổn, các thành viên của tôi đã chỉnh sửa mất mấy ngày mới được như vậy, chỉnh sửa hơn thì không được nữa.“
Mih lắc đầu ngao ngán nói, ngồi canh suốt ngày cho một cái đồng hồ quả thật là công việc nhàm chán, không phù hợp với những người như bọn họ, tuy nhiên tâm huyết với nghề mới giúp họ bình tĩnh mà theo dõi.
Ain sau khi nghe vậy mới gật gù, hắn mới dặn dò Mih làm thêm vài điều rồi hắn đi về nhà, khi về ngang chỗ nhóm xây dựng thì hắn thăm hỏi một lúc nữa mới về nhà hẳn.