Ngay sau đó, khoảng 10 phút, bầu trời của bộ lạc Lạc Việt bắt đầu rơi những giọt mưa đầu tiên của năm. Chỉ là lần này, nó nguy hiểm hơn rất nhiều, những cơn gió mạnh bắt đầu nổi lên dữ dội, làm cho hoa màu của bộ lạc trước mắt tổn thất khá nặng.
Dù trong nhà kho vẫn có hạt giống dự trữ, nhưng khôi phục thì cần thời gian khá dài. Ska ở trong nhà, nhìn cây cối mình trồng đang bị nghiêng ngã mà đau lòng, nó vội chạy ra, cố gắng dùng cây gỗ cố định lại, với hy vọng giữ chúng khỏi cơn bão.
Khắp nơi của bộ lạc đều lâm vào hoảng loạn, dù Eny và Rin cố gắng thông báo. Cả hai hiện đang trú tạm trong nhà nung và nhóm ép dầu, còn Ain đứng trong nhà, nhìn ra phía ngoài bầu trời trắng xóa bởi mưa.
Mưa quá to và nhiều, làm cho chuồng thú của Opf càng chật chội hơn, chỉ tội mấy con vật ở chuồng chim phải chịu mưa vì chỗ trú khá nhỏ mà số lượng chúng lại nhiều. Còn Ichi và vợ may mắn hơn khi có góc bếp của Ain để trú.
Ain nhìn bộ lạc ở phía xa mà thở dài, cũng may, hắn đã cho mỗi nhóm tộc nhân một nhà kho nhỏ để trữ lương thực, nếu không dính cơn bão này dài ngày thì các tộc nhân chết hết vì thiếu lương thực rồi.
Vấn đề bão, Ain cũng đã dự tính từ trước, nếu không bộ lạc phải chịu hậu quả nặng nề, do sống ở kiếp trước nơi mà quốc gia hắn sống, hằng năm chịu biết bao cơn bão dữ nên khi chọn nơi này, hắn đã lên kế hoạch từ trước.
Chỉ là hắn không ngờ mẹ thiên nhiên chơi hắn một vố đau, khi mới bước vào mùa hè mà đã có một cơn bão rồi. Ain nhìn bầu trời một lúc rồi quay vào nhà kiểm tra lại cửa nẻo, xem có cái nào lỏng lẻo không, hắn sợ đang ngủ thì mái nhà bị tốc bay, điều đó thật đáng sợ.
Chỉ là ở bên ngoài bộ lạc, hai tổ đội Dao và Dơi phải chật vật tìm về căn cứ gần nhất trú. Trên đường về họ mới nhận ra những con chim đi theo mình thì có cách tránh bão khá lạ, như cú mèo thì bấu vào người các thành viên, rồi đứng im như bức tượng.
Ở trong nhà nung, dù bên ngoài có bão thì Mih chỉ cần đóng cửa rồi tiếp tục công việc, nhóm người này không ngừng việc được vì họ dường như nghiện làm rồi, còn nữa là đang có quá nhiều vật cần làm và chế tạo.
Mih sợ rằng khi ngưng thì bộ lạc phải chững lại chờ bọn họ tiếp tục công việc, thôi thì tận dụng thời gian này tập trung làm cho lành. Bỗng hắn thấy, Eny cứ đi đi lại lại ở cửa nhà nung, mà thắc mắc hỏi :
“Eny sao vậy, bộ có chuyện gì à?”
“À, uhm tộc trưởng bị sốt từ hôm qua, sáng nay vừa tỉnh lại thì anh ấy phát hiện bão, rồi bão bọn em đi thông báo. Giờ tộc trưởng ở một mình nên em không biết tộc trưởng có an toàn không nữa?”
Nghe lời này của Eny, làm cho những thành viên trong nhà nung phải hoảng loạn mà nháo nhào lên, Mih cố gắng lắm mới lắp bắp hỏi :
“Eny em nói sao, tộc…tộc trưởng bị sốt à?”
“Uhm, mới tối hôm qua, em không thấy tộc trưởng mới đi xem sao thì mới phát hiện tộc trưởng bị sốt ở trong nhà.“
Eny nhớ lại ngày hôm qua rồi trả lời cho Mih, tên Mih nghe xong thì hai tay nắm chặt vào, tư thế như muốn đấm ai rồi lại hạ xuống, rồi lại vò bộ tóc của mình, gương mặt hắn đầy sự lo lắng.
Tộc trưởng là người chăm chỉ nhất mà hắn biết, dù hôm trước làm mệt tới đâu thì sáng hôm sau, Ain lại dậy sớm hơn bọn hắn. Vậy tại sao hắn kể từ dời qua đây thì hắn gần như không còn tin tức về tộc trưởng, cớ sao giờ lại bệnh chứ?
“Không lẽ là chuyện đó, không được phải đi xem sao?”
Mih như nghĩ ra chuyện gì đó, mà ánh mắt quyết tâm, hắn dặn dò các thành viên rồi cầm lấy cái ô được làm bằng gỗ mới chế tạo gần đây, nó có hình dạng tương tự ô của quốc gia anime của kiếp trước Ain. Thấy Mih cầm một vật dụng mới, Eny mới khó hiểu hỏi :
“Cái này là gì vậy Mih?”
“Cái này gọi là ô hoặc dù, do tộc trưởng gợi ý. Nó có tác dụng chống nắng, còn mưa thì chưa thử, nhưng bây giờ gấp quá nên đành dùng thử vậy.“
Nói xong, Mih cõng Eny lên lưng mà không để ý khuôn mặt đỏ bừng của cô, rồi hắn một tay giữ Eny, một tay cầm ô chạy về phía nhà tộc trưởng, chỉ là trên đường, cả hai người mới hiểu bão nguy hiểm như thế nào.
Sau hơn 15 phút vật lộn với cơn bão, Mih dù cố gắng đến mấy cũng chỉ đi được khoảng 1km, gió và mưa liên tục đập vào mặt hắn, đau đớn nhưng nỗi lo trong lòng hắn còn lớn hơn.
Cố gắng lắm thì Mih cũng chỉ tới được nhà của Dio, nơi làm việc của nhóm chấp pháp. Bước vào trong, cả hai mới thấy Dio đang chăm chú ra cửa sổ hướng nhà của Ain, có tiếng động, Dio cũng nhìn lại.
Dio mới thấy hai con chuột lột ướt đẫm đang đứng ở ngoài cửa, nó vội lấy một ngọn đuốc đưa cho Mih hơ cho khô người, rồi lấy khăn vải cho Eny lau người.
Đợi người khô một chút, cả hai mới bước lại gần bếp lửa đang cháy rực để sưởi ấm, Dio mới vừa rót trà vừa hỏi :
“Thời tiết này đi đâu vậy?”
Mih đang hơ tay, nghe Dio nói thì trả lời :
“À, tôi nghe Eny nói tộc trưởng sốt nên lo lắng mới rủ con bé đi xem sao.“
Dio nghe Mih nói thì mới có chút giận nói :
“Bộ hai người chưa từng Ain nói về sự nguy hiểm của bão sao?”
Cả Eny và Mih bỗng nhiên im lặng, còn Dio thì ánh mắt vẫn nhìn về hướng kia, tay thì cầm chén trà nhấp vài ngụm, một lúc sau Dio mới thong thả nói :
“Tên đó không sao đâu, nếu có thì Ichi đã chạy đi báo rồi.“
Mih nghe vậy thì suy nghĩ một lúc rồi hướng mắt cho Eny đi vào nhà tắm, con bé dù khó chịu nhưng cũng đi vào phía trong. Chỉ còn Dio và Mih ở bên ngoài, Mih đứng dậy đi lại bàn và cầm chén trà lên nhấp một ngụm, rồi nhìn Dio hỏi :
“Anh là người coi như thân cận nhất với tộc trưởng, vậy cho tôi hỏi được không?”
Dio quay lại nhìn Mih rồi nhún vai, Mih thấy vậy mới nhẹ lòng rồi bắt đầu hỏi :
“Dường như sau khi tôi đi qua chỗ nhà nung thì ở bên đó tộc trưởng đã ít tập luyện hơn à, thật sự thì tôi không nghĩ ra việc gì làm cho tộc trưởng có thể bệnh cả.“
Dio nhìn chằm chằm Mih rồi im lặng, Mih thì cũng nhìn vào mắt Dio cố gắng lấy thông tin gì đó nhưng có lẽ Mih đã giá Dio quá thấp, hắn chỉ thấy một sự tăm tối trong mắt đối phương, rồi Dio mỉm cười nói :
“Đúng thì sao mà không phải thì sao?”
Mih nghe vậy thì ngã lưng ra ghế, nhận định của hắn đã đúng được một nửa, Mih giọng đầy sự mệt mỏi hỏi :
“Vì sao?”
“Bộ lạc, mà ngươi chỉ cần làm tốt việc của mình thôi, đừng nghĩ nhiều tốn sức.“
Dio cười khổ rồi trả lời, Mih thở dài đứng dậy cầm theo cây dù đã rách một vài chỗ trở về nhà nung. Dio nhìn theo bóng lưng kia có chút vui trong lòng, vì đã có người nhận ra tình trạng của Ain.
Là người vào sinh ra tử với Ain, từ nhỏ tới bây giờ, Dio hiểu tính của Ain ra sao, nó hiểu tính tình của Ain là gì, nó cũng muốn giúp mà chưa được vì quá có nhiều thứ để lo.
Chỉ là cuộc nói chuyện của hai người họ, lại không chú ý Eny núp một bên nghe lén, không biết con bé có suy nghĩ gì, Dio phải chờ cho mưa nhẹ bớt mới đưa Eny về nhà kho.
Lúc này thông tin tộc trưởng bị sốt dần được những người trực tiếp đi thăm cũng được rò rỉ ra ngoài, dần dần sau vài ngày thì tin tức đó lan tỏa ra khắp bộ lạc. Ry nghe xong tin, liền muốn chạy đi thăm liền nhưng lại bị các thành viên giữ vậy.
Đùa, giờ cho Ry ra ngoài thì chẳng khác nào giết hắn, nhìn ra ngoài xem mấy cây cối bật rễ bay tứ tung kìa, đã có người đã bị cây bay vào nhà ngã làm bị thương vô số người. Giờ đây, Rin mới được hộ tống về phòng y tế để chữa trị cho những người đó đấy.
Mãi tới sau một tuần, những ánh nắng mới xuất hiện trên bộ lạc Lạc Việt, cơn bão đã tan. Các tộc nhân bộ lạc bắt đầu đi ra khỏi chỗ trú, điều đầu tiên họ làm, là hướng về hồ nước lớn cảm ơn lão Quy, sau đó cùng nhau khắc phục hậu quả cơn bão.
Hai người chết do cây đè tại chỗ, hơn 30 người bị thương, làm cho Rin cùng đồng nghiệp mệt mỏi một thời gian, âu đây cũng là dịp rèn tay cho những người mới này.
Nhóm xây dựng thì phải tỏa ra khắp bộ lạc, để tu sửa lại những công trình hư hại. Nhóm chịu nhiều thiệt hại nhất nhất chính là trồng trọt, khi hơn 99% cây trồng đã gãy, đổ trong cơn bão. Chính vì vậy, nơi trồng trọt trở thành nơi cố định lại cây cối, xả nước úng ra, bắt đầu làm tơi đất.
Ở trong chuồng thú của Opf, đang được mấy thành viên xây dựng tháo chuồng, vì nền thấp nên ngập khắp chuồng nuôi làm cho mấy con vật phải tìm cách leo cao. Opf bây giờ dời chúng ra chỗ cao hơn, để chăm sóc, chắc trong đám thú chỉ có vịt là thích nước mà thôi.
Nhóm đi săn thì thay phiên canh gác cho bộ lạc, một bộ phận thì cùng nhóm xây dựng hỗ trợ dọn dẹp cây cối đổ ngã, lọc nguồn nước, kiểm tra lại thực phẩm. Tinh thần giúp đỡ nhau này được mấy bọn nhỏ mà Ain dạy, được phát huy tối đa.
Từ nhặt cành cây, cục đá, ngọn cỏ,...khiến cho những người lớn làm bắt tay vào làm, vì sợ ảnh hưởng hình tượng người lớn của họ. Chính vì vậy mà chỉ sau ba ngày, bộ lạc Lạc Việt nhanh chóng quay về quỹ đạo ban đầu của bộ lạc.
Chỉ có điều, Ain không còn đứng ra chỉ đạo nữa vì hắn lại sốt thêm một lần nữa, và lần này Rin phải chịu thua để cho Eny chăm sóc. Kế hoạch của cô và Opf của đổ bể, Ichi nhìn chủ nhân nằm trên giường, ánh mắt đầy lo lắng.
Nhà nó vẫn còn nước a, nó cần chủ nhân dọn cho mình, nếu Ain biết thú cưng của mình nghĩ gì thì hắn thề nhúng cái mũi con Ichi vào chỗ kia để hút nước ra.