Sau khi Ain khỏi bệnh, một tuần trôi qua kể từ cơn bão. Trong thời gian dưỡng bệnh, Ain được Eny chăm sóc tận tình. Dù nhiều lần khuyên cô bé nghỉ ngơi nhưng Eny đều bỏ ngoài tai, khiến Ain dần lười không quản nữa.
Ain cũng muốn hồi phục nhanh hơn, nhưng cơ thể lại không cho phép điều đó. Hắn thừa hiểu đây là cách lão Quy trừng phạt mình, do đó Ain khỏi bệnh một cách chậm chạp. Trong khoảng thời gian này, hắn có cơ hội lắng nghe cơ thể mình kỹ hơn.
Vài ngày cũng đủ để Ain sắp xếp công việc lại gọn gàng hơn, chừa thời gian cho việc hồi phục. Một số người có tài được đề cử bởi các thành viên cao cấp, và một số được lực lượng đặc biệt quan sát, đánh giá cao.
Ain cất giữ những đánh giá này trong một ngăn tủ bí mật. Lần đầu tiên sau khi khỏi bệnh, hắn lấy ra những tờ giấy còn khá mới, từng cái tên hiện ra trước mắt hắn.
Tên: Garu
Tuổi : 35
Khả năng : Bắt cá
Tính tình : Hiền
Đánh giá chung : Tốt +
….
Tên : Simo
Tuổi : 18
Khả năng : Trồng trọt
Tính tình : Nghiêm túc
Đánh giá chung : Khá
….
Tên: Lim
Tuổi : 26
Khả năng : Dò quặng
Tính tình : Chưa rõ
Đánh giá chung : Rất tốt -
….
Tên: Rok
Tuổi : 45
Khả năng : Rèn
Tính tình : Trung thực
Đánh giá chung : Tốt
….
Tên: Pea
Tuổi : 13
Khả năng : Nuôi thú
Tính tình : Chờ trưởng thành
Đánh giá chung : Tốt
Nhìn 5 tờ giấy đánh giá tốt nhất trong tay mà Ain đầy suy ngẫm, số tộc nhân tài năng khá ít nhưng lại trải đều mọi lĩnh vực, đây là thứ Ain cần trong thời gian này, hắn không còn lựa chọn nào tốt hơn.
Ain lấy từ trong tủ ra một chiếc ấn chim Lạc rồi đóng dấu lên 5 tờ giấy. Khi nhấc ấn lên, trên giấy hiện ra hình chim Lạc với sắc xanh dương. Bộ lạc hiện chưa tạo ra được màu sơn này, nên không ai có thể giả mạo.
Ain sau khi làm xong, mới bỏ 5 tờ giấy vào trong một bao thư rồi dán kín nó lại, rồi đi ra bên ngoài cửa nói :
“Đưa thứ này cho Dio.“
Dứt lời, một thành viên nhóm Dơi từ trên cây lao xuống trước mặt hắn, cẩn thận nhận lấy bao thư rồi nhanh chóng biến mất vào bóng cây. Ain nhìn theo một lúc rồi thở dài nói :
“Haiz, chắc lần sau phải dạy lại bọn này cách làm ninja cho đúng chuẩn quá. Mới để ý một chút đã mất tiêu rồi. Còn Duyên nữa, cử hai ba người theo mình làm gì không biết?”
Nói xong, hắn lại đi vào trong nhà, ở bên ngoài trên các cành cây, hai thành viên nhóm Dơi thì nhìn nhau cười khổ, không phải bọn họ ẩn nấp yếu mà là lệnh của đội trưởng để Ain thấy mà thôi.
Chứ suốt gần hai năm, học tập và đào tạo thì các thành viên như họ giờ đây đã ẩn nấp rất tốt, nếu Ain không chơi dơ dùng Vu lực dò xét. Điều họ tự hào tới bây giờ là đợt tổ chức chiến dịch, chính Dio đã nói nếu không có hai tổ đội này thì tỉ lệ thành công của bộ lạc rất thấp.
Ẩn nấp, du kích, ám sát, trà trộn – những kỹ năng họ đã rèn luyện bằng chính máu của đồng đội, để rồi trưởng thành hơn. Và bây giờ họ đã thành công thẩm thấu vào những bộ lạc xung quanh, khu vực bán kính cách bộ lạc Ain chừng 100km.
Đó là nhóm Dao, chứ nhóm Dơi chỉ là hoạt động trong bộ lạc, bọn họ làm mọi thứ để moi thông tin nếu có ai di tâm thì sẽ có nhóm Chấp Pháp tới hỏi thăm một chút, cũng như nhóm Dơi còn là người vận chuyển thông tin từ bên ngoài về cho Ain.
Sau khoảng 15 phút, di chuyển đường vòng ở bên ngoài khu rừng thì tên thành viên cũng tới sau lưng tòa chấp pháp, hắn nhìn xung quanh cẩn thận rồi mới giở cái khăn mặt xuống :
“Oa quạ.“
Ở trước tòa chấp pháp, một thành viên canh gác nghe tiếng kêu thì nhìn sang người còn lại, cả hai gật đầu nhẹ rồi một người nói :
“Anh ở đây canh gác giúp tôi, tôi đi vệ sinh cái, tự nhiên đau bụng quá.“
“Uhm, đi đi ở đây để tôi.“
Người kia vội chắp tay xin lỗi rồi chạy vào khu rừng phía sau tòa nhà. Vài phút sau, hắn quay lại tiếp tục canh gác. Bên trong, Dio nhìn ra ngoài rồi hỏi:
“Có chuyện gì thế?”
Tên thành viên kia đi vào, rồi đưa cho Dio một bao thư rồi nói :
“Dơi nói tộc trưởng giao cho anh.“
Dio nhận lấy bao thư rồi ra hiệu cho tên kia ra ngoài, sau khi không còn ai trong phòng thì Dio mở bao thư ra, đập vào mắt nó là 5 tờ giấy, trên mỗi tờ giấy đều ghi những thông tin về tộc nhân. Đọc một lượt rồi Dio gõ ngón tay lên bàn một hồi. Thở dài Dio hướng ra ngoài rồi nói :
“Kai vào đây.“
Tên thành viên lúc nãy đưa bức thư vội chạy vào, rồi nghe Dio nói tiếp :
“Đưa 5 người này về đây.“
“Rõ.“
Kai nhận lấy 5 tờ giấy rồi nhanh chóng rời khỏi tòa chấp pháp, rồi sau một giờ mệt mỏi thì Kai cũng thành công kêu 5 người có tên trong các tờ giấy.
Năm người đứng trước mắt Dio, làm xong nhiệm vụ thì Kai cũng đi ra ngoài uống vài ngụm nước.
Dio nhìn 5 người kia một lượt, có người ánh mắt hiện lên sự hoảng loạn, có người là sự hưng phấn, có người đầy sự phức tạp, Dio cười nhẹ rồi hỏi :
“Biết vì sao mọi người ở đây không?”
Cả 5 người chỉ lắc đầu ngọ nguậy, họ mà biết thì làm gì đứng đầy chờ lời giải thích a, Dio cười to rồi nói :
“Bây giờ tôi nói mọi người có một công việc mới thì có chịu làm không?”
Nghe tới có việc mới thì ánh mắt 5 người mới thay đổi, Pea là đứa nhỏ tuổi nhất nên tính tình có chút hấp tấp hỏi lại Dio :
“Là việc gì a?“
“Haha, mong chờ vậy sao, vậy thì nhìn tờ giấy này đi.“
Nói xong, Dio đưa tờ giấy cho 5 người, ánh mắt 5 người lại thay đổi nhanh chóng. Garu và Rok thì trở nên trầm lặng là người có tuổi, bọn họ thừa hiểu rằng khi cầm tờ giấy này, có nghĩa bọn họ đã bị theo dõi từ lâu, hai người thở ra một hơi, sợ trong thời gian vừa rồi mà có dị động thì không biết bây giờ họ sẽ có tình trạng gì nữa.
Còn ba người trẻ tuổi kia hưng phấn nhảy cẫng lên, bọn họ muốn chứng minh với các tộc nhân khác đây, do còn trẻ nên họ không chú ý đến việc ai theo dõi họ? Ai là người đề xuất? Vì sao là họ?.
Dio thu lại ánh nhìn, mỉm cười nói :
“Tộc trưởng đã cho các người một cơ hội chứng minh, vậy hãy làm cho tộc trưởng xem các người làm được gì.“
Dứt lời, Dio hướng ra ngoài cửa nói to :
“Kai giao cho tổ số 5 đi thông báo giúp ta.“
“Rõ.“
Đáp lời, Kai đi vào trong rồi đưa cả 5 người còn đang ngơ ngác ra ngoài, một ngày sau thì các tộc nhân bất ngờ, khi có 5 người được thông báo sẽ có chức vụ mới. Thêm một đội trưởng nhóm chế tác, một đội trưởng trồng trọt, một thành viên thuộc nhóm của cô nàng Opf.
Càng bất ngờ hơn là hai đội trưởng mới hoàn toàn, là dò quặng và bắt cá, do công việc mới nên tuyển thành viên khá là khó trong thời gian ban đầu.
May mắn, là Lim có một số thành viên đội đào đá vôi đồng ý tham gia, còn Garu thì phải chịu đi bắt cá một mình. Ban đầu hắn bắt ở sông nhưng điều này khá cơ bản, nên Ain gợi ý ra biển xem sao.
Chính vì vậy mà suốt một tháng mà Garu đi làm cần câu cá, lao cá, vợt…theo sự gợi ý của Ain, rồi hắn sau khi làm xong thì thong thả đi ra biển, bắt đầu công việc của mình.
Đương nhiên là biển không phải là thứ xa lạ với tộc nhân bộ lạc Lạc Việt, họ thường ra đây hái dừa, bắt ốc, sò, cua để bổ sung thêm lương thực. Còn đi lấy nước biển làm muối nữa, ở nơi ép dầu còn có một mảnh ruộng chuyên làm muối mà.
Kể từ nắm được cách làm muối thì tiềm thức của các tộc nhân, muối không còn quá quý hiếm nữa, nếu các bộ lạc mà biết việc này, họ không ngại gia nhập bộ lạc của Ain luôn.
Ở nơi ép dầu này, cách xa bộ lạc nên được canh gác bởi nhóm chấp pháp ngắt gao, Dio còn phải cho thay phiên vài ngày một nhóm khác tới thay, vì sợ ở đây quá lâu nên các thành viên nảy sinh tình cảm thì dễ bỏ qua lỗi lầm.
Đó là điều tối kỵ với công việc này, chính Ain yêu cầu Dio khi nào hắn có sự buông lỏng thì cứ trừng phạt mình, Ain từng tha cho Duyên và Zua nên hắn muốn mình là người cuối cùng phạm sai lầm này.
Chính vì sợ người khác phát hiện ra lỗi lầm, mà Ain cho hai người kia làm nhiệm vụ khác, để khi về lập công lớn mà thuận lợi xóa án cho họ. Chỉ là Ain quá tin tưởng về các tộc nhân của mình mà thôi, ai cũng sẽ một lúc nào đó phạm sai lầm.
Lúc này, bộ lạc Ain bước vào tháng 5 – trời nóng cực độ, không một cơn gió. Ain ngồi trong nhà nhìn ra cái đồng hồ thì thấy bóng ngả sang số 12 thì hắn than thở :
“Giờ mà có một lý đá bào thì hay nhỉ.“
Chỉ nghĩ đến đá bào cũng đủ khiến Ain thèm chảy dãi, nhưng điều đó lại càng làm hắn mất nước nhanh hơn. Hắn ể oải đứng dậy cố gắng húp vài ngụm nước, rồi lết lại giường cố gắng ngủ trưa.
Ở bên ngoài bộ lạc, các tộc nhân đang chật vật thích nghi với thời tiết năm nay, nhưng đó cần thời gian dài, chứ bây giờ thì họ đang tìm cách hạ nhiệt cơ thể đây.
Các công việc ngoài trời cũng được yêu cầu ngừng lại chờ thời tiết tốt hơn, chỉ có nhóm trồng trọt cố gắng bơm nước cứu những cái cây non mới vừa trồng sau cơn bão dữ, giờ đây nó lại phải chịu cái nóng gắt nhất từ khi Ain tới đây.
Ska và Simo nhìn ra ngoài trời mà thở dài, xong cả hai chạy ra hỗ trợ các thành viên tiếp tục công việc, vì quá nóng mà một số người bị say nắng ngất đi.
Ở một ngọn đồi gần đó, tình hình còn tệ hơn khi bất ngờ xảy ra cháy, làm cho những thành viên ở gần đó hốt hoảng tìm cách dập tắt đám cháy.
Lúc này thì các thành viên nhóm chế tác lại thành anh hùng, do đã quen cái nóng nên họ thành công cứu được một tộc nhân lạc trong khu rừng đang cháy tới mông.
Nhóm chế tác bất đắc dĩ trở thành lính cứu hỏa. Chỉ họ mới dám dùng nước để cố gắng khống chế phạm vi cháy, do phát hiện sớm nên đám cháy khá nhỏ khoảng một nửa ngọn đồi.
Pu nằm vật ra đất, thở phào. Chưa bao giờ nó cảm thấy kiệt sức đến vậy.
Vốn Pu định dịp này đi qua nhà nung xem các đồng nghiệp ra sao thì nó lại gặp đám cháy, chính vì vậy mà nó không suy nghĩ lao vào dập đám cháy. Pu nhìn lên ngọn đồi, đang có chi chít các thành viên đang lùng sục kiểm tra xem còn dấu hiệu cháy nào không vì sợ lại bùng lên nữa.