Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 96: Chương 96 : Hải Sản



Buổi chiều, ở trong nhà thì Ain nghe tiếng:

“Tộc trưởng… tộc trưởng…”

Ain đi ra ngoài cửa, thì thấy từ chỗ cây cầu, Garu đang chạy tới. Trên tay hắn còn có nhiều loài cá lạ. Ain bất ngờ trước thu hoạch của hắn. Garu chạy tới trước mặt Ain, thở hổn hển. Ain đợi cho Garu bình tĩnh lại mới hỏi:

“Sao? Có chuyện gì?”

“Hà hà, tộc trưởng, ra chỗ đồng hồ xem tôi bắt được gì nè!”

Nói xong, Garu đứng thẳng lưng chờ đợi. Ain mỉm cười rồi bước đi. Cả hai nhanh chóng đi tới chỗ đồng hồ nước ở giữa bộ lạc. Nơi này đang có vô số tộc nhân xúm lại chỉ trỏ. Thấy tộc trưởng đi tới, các tộc nhân bộ lạc vội tản ra nhường đường cho Ain.

Ain khó hiểu, không biết Garu bắt được gì mà khiến cho nhiều tộc nhân phải xúm lại xem. Nhưng khi những hải sản kia hiện ra, Ain suýt ngã ngửa ra sau. Hắn vội ngồi xuống rồi lật mấy con hải sản ra để nhìn cho rõ.

“Coi nào, có mực nè...Ừm, bạch tuộc…Gì đây? Cua nhện biển? Ủa, có vẻ không đúng lắm ta…Mẹ ơi, có cả tảo biển luôn! Cá gì nhỉ? À, cá mòi hay bị cá heo bắt thì phải? Bỏ đi...Hmm, to hơn, không lẽ là cá trích hay gì ta?”

Các tộc nhân xung quanh thì ngạc nhiên khi thấy Ain thất thố trước mấy vật lạ kia. Garu lại càng bất ngờ hơn khi nghe Ain nói những từ ngữ lạ. Hắn cứ tưởng mình phải là người làm cho tộc trưởng bất ngờ chứ!

Sau một lúc ‘lựa hàng’ Ain mới quay lại, vỗ vai Garu hỏi:

“Ngươi bắt mấy con này bằng cách nào vậy?”

“Dạ thưa tộc trưởng, tôi chỉ cầm cần câu như lời tộc trưởng bảo rồi câu thôi.”

Garu bị Ain vỗ vai mà sợ hãi. Nhưng khi nghe Ain hỏi, hắn mới thở phào trả lời. Nghe Garu nói xong, Ain ghen tị a! Chỉ cần thả mồi rồi nó tự cắn à? Ain tặc lưỡi một cái rồi nói:

“Vậy từ bây giờ, ngươi sẽ làm đội trưởng bắt cá chính thức. Thành viên thì ngươi tự mình chọn, nhưng nhớ không ép buộc ai tham gia, hoàn toàn dựa trên tự nguyện. Đây có thể là một nguồn lương thực mới.”

Các tộc nhân xung quanh nghe tộc trưởng nói thì bất ngờ. Họ vốn tưởng Garu nói bậy nên còn lưỡng lự không tham gia. Lý do khác là họ không chắc việc bắt cá này có nguy hiểm gì không. Nhưng giờ nghe tộc trưởng nói, nghề mới này có vẻ sẽ sớm trở thành một phần không thể thiếu.

Đặc biệt là nhóm người mới gia nhập gần đây. Họ chứng kiến và nghe kể về việc cống hiến càng nhiều thì được trả càng cao. Những công việc cũ vốn đã có các tộc nhân lâu năm làm rất tốt, khiến người mới ít cơ hội thể hiện. Nay có việc mới, họ càng phấn khích muốn tham gia.

Garu lúc này mới cảm nhận được ánh mắt nóng rực từ vô số tộc nhân xung quanh, liền hoảng sợ. Dù đã 35 tuổi, nhưng hắn cảm giác lúc này mình như 5 tuổi, bị vô số kẻ thù bao vây a! Ain cũng nhận ra tình hình, vội nói:

“Thôi, mọi người giải tán đi. Khoảng tối ta sẽ chế biến mấy con này cho mọi người thưởng thức. Eny, dẫn mấy thành viên nấu ăn qua đây. Garu, mang mấy con đó theo ta.”

Garu vội gom hàng lại rồi chạy theo Ain. Hắn lo rằng nếu ở lại lâu hơn chút nữa, mình sẽ bị đám người kia 'ăn tươi nuốt sống' mất!

Các tộc nhân cũng vội trở lại công việc dang dở, nhưng ánh mắt họ rực cháy khi nghĩ đến việc sắp được ăn món tộc trưởng nấu a. Eny nghe nhắc đến mình, liền vội tập hợp nhóm nấu ăn đến chỗ Ain.

Khi cô cùng các thành viên tới nơi, Ain đã chuẩn bị một bếp ăn ngoài trời. Eny vội chạy vào trong nhà hắn lấy mấy hũ gia vị ra. Sau một hồi, Ain cầm con mực lên rồi nói:

“Tất lấy giấy ra ghi chú đi. Nhất là cậu đó Garu, những kiến thức này sẽ giúp mọi người đánh bắt được nhiều hơn, nên cố gắng ghi nhớ và truyền lại cho các thành viên. Đây là râu của nó, một số con có thể dùng hai cái này tấn công nên cẩn thận khi bắt.”

Nhìn này, khi gặp nguy hiểm nó sẽ phun thứ này ra, khá giống mực nên ta gọi nó là con mực. Khi chế biến, nhớ làm sạch mực của nó. Giết nó nhanh nhất rồi chế biến, nhớ nguyên tắc không?”

Ain nhìn sang Eny rồi hỏi. Con bé tuy bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng trả lời:

“Dạ nhớ, cho những con vật một cái chết ít đau đớn nhất có thể.”

Ain nghe xong thì gật đầu, rồi nói tiếp:

“Do cấu tạo không có xương nên nó khá là mềm. Sờ thử xem, vì vậy chế biến cũng dễ. Làm cách nào cũng được: xào, hầm, nướng hay phơi khô đều được.”

Nhìn các thành viên sờ nắn con mực rồi ghi chú, Ain mới hài lòng. Cũng may là hắn ứng biến khá nhanh. Tuy kiến thức hạn hẹp nhưng vẫn đủ dùng a.

Chờ mọi người khám phá xong, hắn mới lấy tiếp con bạch tuộc lên thế chỗ con mực rồi nói:

“Hmm…Con này y như con mực hồi nãy rồi. Vậy làm sạch mực đi. Phần ăn được thì chỉ là mấy cái râu này, còn bộ phận dư thừa thì bỏ đi. Do nó đổi màu nên gọi là bạch tuộc đi. Còn con cá nhỏ này, thôi Eny đem luộc nó đi xem sao.”

Dứt lời, Eny cầm con cá nhỏ thả vào nồi nước sôi kế bên đang luộc con mực, sau đó, Ain lại cầm lấy một sợi rong biển lên rồi nói với Eny :

“Cái này cũng mang luộc một nồi khác rồi xem sau.“

Eny nhận lấy lá cây biển rồi bỏ vào một cái nồi khác, sau đó cô cùng các thành viên nấu ăn thảo luận sôi nổi về nguyên liệu mới. Ở chỗ không xa đó, Ain nhìn Garu đang ghi chép rồi nói :

“Bây giờ ngươi ráng ghi nhớ, những hành động gì xảy ra khi câu được những con vật kia. Những việc này sẽ giúp cho các thành viên bắt cá xác định được mình đang câu vật gì, nên nhớ bộ lạc không cần các ngươi làm gì quá sức, bảo toàn mạng sống là ưu tiên. Nghe chưa.“

Garu nghe những lời của tộc trưởng gật đầu quả quyết, Ain thấy vậy mới mỉm cười rồi đi lại chỗ Eny xem mấy con vật kia nấu ra sao rồi.

Mùi thơm ngọt nhẹ bốc lên, làm cho hắn thèm thuồng nhưng hắn lại khổ sở, vì nước chấm chưa có a, hạt tiêu thì không, nước nắm thì hắn không biết làm, nước tương thì chịu luôn.

Ain chán nản, đi lấy ớt, chanh, muối làm chén muối ớt chanh ăn đỡ mà thôi. Sau khi luộc chín, Ain cho các thành viên nấu ăn cắt nhỏ ra, để chút nữa cho các tộc nhân ăn thử.

Sau nửa tiếng chế biến thì hai món mực và bạch tuộc luộc, kèm theo là những con sò, ốc luộc cũng được làm ra cho các tộc nhân thưởng thức, duy chỉ có con cua nhện, do còn nhỏ nên Ain cho thả vào hồ nước nuôi.

Lần đầu thưởng thức những thịt hải sản mới, làm cho các tộc nhân trầm trồ khen ngợi, một số người nhân dịp này ngỏ ý gia nhập với Garu, một số người đặt hàng cho mình vài con giống như vậy. Đổi lại họ cho hắn một số thứ hữu dụng, điều này làm cho Garu mừng rỡ gật đầu đồng ý lia lịa.

Ở bộ lạc của Ain, ngoài thu thập, săn bắt, hái lượm của các tộc nhân hắn chỉ thu lại 7 phần còn 3 phần trả lại cho bọn họ tự do trao đổi với các tộc nhân khác. Bảy phần kia được chia lại với nhóm tộc nhân làm việc khác như đào đá vôi, ép dầu và làm muối, nhà nung, ….

Vì vậy mà những lần trao đổi giữa các thành viên rất nhộn nhịp, đặc biệt là nhóm nhà nung rất được ưu ái, để nhận lại một đồ dùng mới chẳng hạn. Ain đương nhiên là người ra luật này để cho mấy tộc nhân của mình tự do buôn bán.

Là người đi trước nên Ain rút kinh nghiệm từ việc bao nuôi như các bộ lạc khác. Hắn muốn thay đổi một chút, ngươi muốn ăn thì làm việc chứ không phải là ngồi chơi, thấy mấy lão già kia không? Vẫn phải ngồi làm giấy và vải hoặc ca hát với các nhạc cụ, chứ đâu có ngồi không đợi bộ lạc nuôi.

Buổi tối.

Ain ở trong nhà, nghe thấy tiếng đùa nói ở bên kia bờ thì mỉm cười rồi hắn lại chăm chú vẽ vời, có được tình báo trải khắp bộ lạc nên bản đồ ngày càng lớn và Ain càng bận rộn thêm, bớt trên bản đồ.

Hơn một tuần sau, Garu cùng các thành viên mới của mình bắt đầu làm việc. Trong thời gian vừa qua, các thành viên được Garu dạy về câu cá, kiến thức thực tập tại trước dòng sông, khi đạt yêu cầu thì hắn mới cho đi ra biển.

Trong thời gian này, Ain cũng tranh thủ huấn luyện với con cú mèo kia, từ chơi đùa đến cho ăn mọi thứ, để giúp con cú mèo quen hơi nhưng hắn không ngờ là con cú mèo lại nhanh chóng quen thuộc với mình hơn hắn tưởng.

Vì vậy mà Ain rút ngắn thời gian chờ đợi xuống, thành một tuần sau mới mang con cú này về, làm cho Opf vui mừng. Ain ngoài chơi đùa với con cú, hắn còn phải sắp xếp lại thời gian để trở lại tập luyện cho mình.

Các lớp học cho đám nhỏ cũng được loại bỏ, do trời quá nóng vào buổi trưa, mấy đứa nhỏ ngoài việc chơi bời với nước ra thì tụi nó còn làm công việc chà mai cho mấy con rùa từ hồ đi lên.

Ain nghe lời nhờ vả của lão Quy thì lắc đầu, riết hắn như osin vậy, cái gì cũng làm nhưng người ta đang giúp mình nên hắn cũng chả cãi lời làm gì, mấy tụi nhỏ cũng không dị nghị, Ain cũng lờ đi.

Còn với các nhóm trồng trọt cũng được Ain động viên, hắn có chút tiếc nuối khi lúa thiệt hại nặng nề mà thôi, còn với những cây trồng khác thì chịu do thời tiết quá khắc nghiệt.

Sau một tuần nữa, bàn giao công việc cho Dio thì Ain mới thực hiện lời hứa với Rin cùng đi hái thảo dược. Khi nghe được lời của Ain thì Rin tốn thêm 3 ngày để chuẩn bị mọi thứ, dù Ain đã thông báo từ trước rồi.

Khi cả hai rời khỏi khu rừng bộ lạc, ở trong bộ lạc Eny và Opf nhìn theo mà khó chịu, các người gần đó thì bị chém thớt như Pea bị Opf hành lên bờ xuống ruộng. Còn Duyên thì bám sát theo Ain, ở trên cao ánh mắt cô dán chặt vào hình bóng hai người kia đang thong thả dạo bước.

tấu chương xong


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com