Thời gian trôi đi, Lâu Thành và Đinh Tuyết Nhuận tốt nghiệp đại học với những thành tích xuất sắc. Đinh Tuyết Nhuận nhận được lời mời làm việc từ một tập đoàn công nghệ hàng đầu, còn Lâu Thành, nhờ tài năng bóng rổ và sự rèn luyện không ngừng, đã trở thành một huấn luyện viên thể thao được nhiều người yêu mến.
Cả hai cùng nhau mua một căn nhà nhỏ xinh xắn, nơi họ có thể cùng nhau xây dựng tổ ấm của mình. Căn nhà tràn ngập tiếng cười, sự ấm áp và tình yêu thương. Lâu Thành vẫn giữ thói quen dính lấy Đinh Tuyết Nhuận, vẫn thích trêu chọc cậu, nhưng giờ đây, những lời trêu chọc ấy đã trở thành những lời yêu thương ngọt ngào.
"Vợ ơi, hôm nay anh nấu món gì ngon cho em ăn đây?" Lâu Thành nói, khi Đinh Tuyết Nhuận vừa bước vào nhà sau giờ làm.
Đinh Tuyết Nhuận khẽ mỉm cười. "Lâu Thành, cậu đừng gọi tôi là vợ nữa."
"Tại sao chứ?" Lâu Thành bĩu môi. "Chúng ta là vợ chồng mà!"
Đinh Tuyết Nhuận chỉ lắc đầu, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Lâu Thành. "Cảm ơn cậu, Lâu Thành. Cảm ơn vì tất cả."
Cuộc sống của họ cứ thế diễn ra êm đềm, hạnh phúc. Họ cùng nhau đi du lịch, cùng nhau khám phá những vùng đất mới, cùng nhau trải nghiệm những điều thú vị. Họ luôn dành cho nhau sự quan tâm, chăm sóc và yêu thương vô bờ bến.
Bố mẹ Lâu Thành cũng ngày càng yêu quý Đinh Tuyết Nhuận. Họ coi Đinh Tuyết Nhuận như con trai ruột, và luôn tự hào về cậu. Bạn bè của Lâu Thành và Đinh Tuyết Nhuận cũng rất ngưỡng mộ tình yêu của họ. Họ biết, tình yêu của Lâu Thành và Đinh Tuyết Nhuận là một tình yêu chân thành, đẹp đẽ, và đáng để trân trọng.
Một ngày nọ, khi cả hai đang ngồi xem phim, Lâu Thành bất chợt quay sang, nhìn Đinh Tuyết Nhuận.
"Đinh Tuyết Nhuận," Lâu Thành nói, giọng nói đầy nghiêm túc. "Chúng ta... kết hôn nhé?"
Đinh Tuyết Nhuận bất ngờ. Cậu nhìn Lâu Thành, đôi mắt mở to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tôi biết, chúng ta là con trai," Lâu Thành nói. "Nhưng tôi muốn được ở bên cậu mãi mãi. Tôi muốn được gọi cậu là chồng, muốn được cùng cậu xây dựng một gia đình nhỏ hạnh phúc."
Đinh Tuyết Nhuận im lặng một lúc, rồi khẽ mỉm cười. "Cậu... có chắc không?"
"Chắc chắn!" Lâu Thành nói, ánh mắt đầy kiên quyết. "Tôi yêu cậu, Đinh Tuyết Nhuận. Yêu cậu hơn bất cứ điều gì trên đời."
Đinh Tuyết Nhuận khẽ gật đầu, nước mắt cậu rơi xuống. "Tôi... tôi đồng ý."
Lâu Thành vui mừng khôn xiết. Anh ta ôm chầm lấy Đinh Tuyết Nhuận, đặt lên môi cậu một nụ hôn nồng cháy. Đó là nụ hôn của tình yêu, của hạnh phúc, và của một lời hứa vĩnh cửu.
Đám cưới của Lâu Thành và Đinh Tuyết Nhuận diễn ra ấm cúng và lãng mạn. Họ không có một đám cưới rình rang, chỉ có gia đình và những người bạn thân thiết nhất. Nhưng đối với họ, đó là đám cưới hoàn hảo nhất.
Trong ngày cưới, Lâu Thành nhìn Đinh Tuyết Nhuận, ánh mắt anh ta tràn ngập yêu thương. "Tôi, Lâu Thành, hứa sẽ yêu thương, chăm sóc và bảo vệ Đinh Tuyết Nhuận suốt đời. Dù cho có bất cứ điều gì xảy ra, tôi cũng sẽ không bao giờ rời xa cậu."
Đinh Tuyết Nhuận nhìn Lâu Thành, đôi mắt cậu cũng lấp lánh nước mắt. "Tôi, Đinh Tuyết Nhuận, hứa sẽ yêu thương, tin tưởng và ủng hộ Lâu Thành suốt đời. Tôi sẽ luôn ở bên cậu, dù cho có bất cứ điều gì xảy ra."
Họ trao nhau những lời thề ước, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào. Và từ đó, Lâu Thành và Đinh Tuyết Nhuận chính thức trở thành một gia đình nhỏ hạnh phúc, một minh chứng cho tình yêu vượt mọi rào cản.
Cuộc sống của họ vẫn tiếp diễn với những niềm vui nhỏ bé, những hạnh phúc giản dị. Họ cùng nhau già đi, cùng nhau trải qua những thăng trầm của cuộc đời. Tình yêu của họ không bao giờ phai nhạt, mà ngày càng trở nên sâu sắc và bền chặt.
________________________________________