Sống Lại 1 Đời, Không Làm Ác Nữ Thật Có Lỗi Với Bản Thân

Chương 12: Anh có phải là chó đâu?



Tôi nộp tiết mục múa đã chuẩn bị từ lâu.

Nhưng lần này, không phải là độc vũ.

Tất cả những bạn nữ trong lớp có hứng thú với biểu diễn đều bị tôi kéo vào, cùng luyện một bài múa cổ điển tập thể.

Tôi tự bỏ tiền thuê giáo viên cho cả nhóm, mua trang phục biểu diễn đắt nhất, đặt làm đạo cụ tốt nhất.

So với chúng tôi, bản piano độc tấu trong chiếc váy trắng của Linh Tửu trông đơn điệu đến đáng thương.

Trà Đá Dịch Quán

Không biết cô ta đã khóc lóc kể lể gì trước mặt Lục Tâm Đình.

Tối hôm đó, khi tôi tan học về nhà thì bị anh ta chặn lại ở vườn.

“Lục Tâm Hỉ.”

Anh tôi mặt không cảm xúc nhìn tôi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Tiết mục biểu diễn trong lễ hội trường, em bỏ đi.”

Tôi bật cười: “Lục Tâm Đình, anh lại sủa gì thế?”

“Đừng tưởng anh đang thương lượng với em.”

Ánh mắt Lục Tâm Đình ánh lên sự giễu cợt lạnh lẽo,

“Nếu em nhất quyết muốn lên sân khấu, hậu quả tự chịu.”

Tôi dừng bước, nhìn thẳng vào đôi mắt đầy băng giá của anh ta:

“Anh à, đóa “bạch liên” nhỏ của anh học piano hơn chục năm, vậy mà cũng không dám tự tin chiến thắng em khi đứng chung một sân khấu sao?”

“Thật đúng là một phế... vật.”

- Trà Đá Dịch Quán -


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com