Sống Lại 1 Đời, Không Làm Ác Nữ Thật Có Lỗi Với Bản Thân
Còn mấy ngày nữa là đến buổi biểu diễn kỷ niệm trường, thì Giang Thiêm tìm đến tôi.
“Tâm Tâm.”
“Chuyện lần trước là lỗi của anh. Nhưng em lại chặn hết mọi cách liên lạc, còn không chịu gặp anh.”
“Anh không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tâm Tâm. Là em hiểu lầm anh, hay là… đã thích người khác rồi?”
Khi nói đến mấy chữ cuối, giọng anh ta mang theo một chút đau đớn rõ rệt,
“Nhưng rõ ràng chính miệng em từng nói, em mãi mãi sẽ chỉ yêu anh nhất.”
Một cơn phẫn nộ trộn lẫn với nỗi đau nhói buốt bỗng dâng trào trong lồng ngực.
Trước đây tôi thật lòng thích anh ta suốt bao năm.
Anh ta nói không thích tôi diễn cảnh hôn, tôi liền từ chối bao nhiêu lời mời từ những đạo diễn nổi tiếng.
Trà Đá Dịch Quán
Anh ta nói Linh Tửu có hoàn cảnh đáng thương, từ nhỏ bị bắt nạt trong cô nhi viện, bảo tôi đừng chấp nhặt với cô ta.
Thế là tôi hết lần này đến lần khác tha thứ cho những lần cô ta lấn lướt.
Tôi chỉ muốn dùng chân thành đổi lấy chân thành.
Vậy mà đổi lại, chỉ có sự bôi nhọ và oán hận kéo dài suốt mười năm từ hai người họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khoảnh khắc ấy, tôi thậm chí không muốn duy trì vẻ ngoài giả tạo nữa.
Tôi túm lấy cổ áo Giang Thiêm, đẩy anh ta mạnh vào thân cây phía sau.
Anh ta đau đến hít một hơi lạnh, còn chưa kịp mở miệng thì đã bị tôi tát thẳng một cái vào mặt.
Tôi không hề nương tay.
Gương mặt trắng bệch kia lập tức sưng đỏ lên.
Tôi ghé sát, từng chữ từng chữ nói rõ ràng:
“Anh và Linh Tửu quen nhau từ lâu, tôi biết cả rồi.”
“Anh không phải thích cô ta sao, còn ra vẻ si tình với tôi làm gì?”
“Vừa muốn treo tôi trên dây, lợi dụng tôi, vừa muốn làm con “chó l.i.ế.m gót” cho đóa “bạch liên” kia của anh.”
“Anh đúng là hệt như con mẹ tiểu tam của anh – hèn hạ.”
Khi chữ cuối cùng vừa dứt, ánh mắt Giang Thiêm đã cuồn cuộn giông bão.
Nhưng anh ta lại không thể nói nổi một lời.
Tôi bật cười khinh bỉ, buông anh ta ra, xoay người rời đi.
- Trà Đá Dịch Quán -
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com