Sống Lại 1 Đời, Không Làm Ác Nữ Thật Có Lỗi Với Bản Thân

Chương 14: Ai là người hại tôi?



Tối hôm đó, tôi mơ một giấc mơ.

Hiếm hoi lắm mới mơ thấy kiếp trước, chuyện xảy ra sau khi tôi chết.

Sau khi con d.a.o cắt bánh kem đ.â.m vào n.g.ự.c Linh Tửu, tôi c.h.ế.t trong cơn đau đớn tột cùng.

Còn cô ta thì được đưa vào viện cấp cứu.

Ngoài phòng bệnh, Giang Thiêm túm lấy cổ áo Lục Tâm Đình, gằn từng chữ:

“Rõ ràng anh đã nói, anh sẽ sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, anh sẽ bảo vệ cô ấy—”

Lục Tâm Đình hất tay hắn ra, lạnh lùng nói:

“Tôi đã đồng ý chia sẻ cô ấy với cậu rồi. Cậu chỉ là một đứa con riêng, không có tôi giúp, cậu nghĩ cậu nắm được nhà họ Lục sao? Đừng được voi đòi tiên.”

Giang Thiêm loạng choạng lùi vài bước, cố gắng phản bác:

“Là anh giúp tôi sao? Rõ ràng là—”

Nói đến nửa chừng, hắn đột ngột im bặt.

Lục Tâm Đình cười lạnh:

“Đúng thế, là em gái tôi giúp cậu. Nhưng cô ấy c.h.ế.t rồi. Người tạt axit vào cô ấy, chẳng phải chính cậu đã liên hệ sắp xếp sao? Quên rồi à?”

Giang Thiêm đứng c.h.ế.t trân tại chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đèn báo cấp cứu trên cửa phòng vẫn chớp đỏ liên hồi.

Một lát sau, Linh Tửu được đẩy ra.

Trà Đá Dịch Quán

Bác sĩ nói: “Bệnh nhân vẫn chưa qua được thời kỳ nguy hiểm…”

Ánh mắt Giang Thiêm lướt qua gương mặt tái nhợt không chút m.á.u của cô ta, khẽ run rẩy.

Sau đó, hắn bình thản lên tiếng:

“Tôi không quên.”

“Và tôi cũng chưa từng hối hận.”

...

Tôi choàng tỉnh từ trong mơ, lảo đảo lao vào nhà vệ sinh, ôm bồn cầu nôn khan rất lâu.

Khi đứng thẳng dậy, chống tay lên bồn rửa, tôi nhìn thấy mình trong gương.

Đôi mắt đỏ ngầu đầy tia máu, tràn ngập căm hận.

“Không hối hận à…”

Tôi lẩm bẩm, “Không sao, kiếp này mày sẽ hối hận. Hối hận vì đã được sinh ra.”

“Cứ đợi đấy mà xem.”

- Trà Đá Dịch Quán -


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com