Sau khi ăn no nê, thái độ của anh ấy cũng không còn lạnh lùng như trước mà trở nên dịu dàng hơn nhiều: "Tôi… Tôi sẽ trả lại cô. Sau này, tôi sẽ trả hết tất cả chi phí ở nhà cô."
Tôi hỏi: "Thế nào? Vừa miệng không?"
"Vừa miệng." Anh ấy ngẩn ngơ nhìn tôi, lẩm bẩm ra hai từ.
Tôi mỉm cười: "Ngon thì không cần trả lại, sau này anh cứ làm cho tôi ăn là được."
Tạ Diên là một người rất kỳ quặc, có lòng tự trọng cao nhưng lại tự ti, cố chấp nhưng cũng dịu dàng. Anh ấy và nam chính vốn là anh em ruột, năm sáu tuổi, Tạ Diên bị bắt cóc trong suốt năm năm.
Sau này, khi trở về nhà họ Tạ thì anh ấy cũng không được người ta để vào mắt. Tài năng của anh ấy kém hơn anh trai, học gì cũng không giỏi bằng nam chính, cha mẹ dành phần lớn tình yêu cho anh trai, chuẩn bị bồi dưỡng anh ta thành người thừa kế tiếp theo của công ty.
Để hòa nhập vào gia đình ấy, Tạ Diên đã nỗ lực học hành, tự thân khởi nghiệp. Mặc dù quy mô công ty không lớn nhưng cũng khá ổn định. Nhưng dù anh ấy có làm nhiều đến đâu thì cha mẹ vẫn thiên vị anh trai, thậm chí là họ còn thường xuyên đem anh ấy và nam chính ra so sánh với nhau, không ngừng chèn ép, hạ thấp anh ấy.
Cho dù như vậy thì Tạ Diên cũng không hề oán trách cha mẹ, luôn đối mặt với cuộc sống với thái độ tích cực, hiếu thuận với cha mẹ, kính yêu anh trai.
Trước khi gặp nữ chính, Tạ Diên là một người lạc quan, vui vẻ và có trách nhiệm. Nhưng sau khi gặp nữ chính, tính cách của anh ấy thay đổi như bị ma ám. Tạ Diên dần trở nên ích kỷ, tàn nhẫn và cực đoan.
Truyện viết rằng nữ chính là ánh sáng trong bóng tối của Tạ Diên, nên tình yêu của anh ấy dành cho nữ chính đã đạt đến mức cố chấp điên cuồng.
Thế nhưng người con gái mà anh ấy khó khăn lắm mới thích được lại thích chính anh trai của anh ấy, cán cân của số phận hoàn toàn nghiêng về phía nam chính. Ngay sau đó, Tạ Diên vì tình yêu mà hóa ác, hành vi của anh ấy dần trở nên cực đoan.
Cuối cùng, tình cảm giữa Tạ Diên và anh trai của anh ấy rạn nứt, nữ chính ghét bỏ anh ấy, cha mẹ cũng thất vọng về anh ấy, đuổi anh ấy ra khỏi nhà. Họ nói rằng nuôi một con ch.ó còn tốt hơn nuôi anh ấy. Chó sẽ vẫy đuôi van xin, còn lòng dạ của anh ấy thì dơ bẩn, mãi mãi tham lam không biết đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mặc dù tất cả mọi người đều nói anh ấy không tốt, ngay cả truyện cũng miêu tả anh ấy là một nhân vật phản diện. Nhưng sâu thẳm trong lòng có một giọng nói mách bảo tôi rằng hẳn là Tạ Diên là một người rất tốt.
Anan
Buổi tối, sau khi tắm rửa cho trôi sạch những vết bẩn trên người, tôi mới thoáng nhìn thấy đường nét tuấn tú của người đàn ông. Là nam thứ trong truyện, Tạ Diên rất đẹp trai.
Ồ, không, phải nói là cực kỳ đẹp trai! Trong cốt truyện, tôi nhìn thấy đâu cũng là nam chính, giờ đây tôi mới phát hiện ra rằng Tạ Diên còn đẹp hơn nam chính.
Sau khi tắm xong, Tạ Diên đang sấy tóc trong phòng khách, ánh đèn vàng lờ mờ chiếu lên gương mặt góc cạnh tuấn tú của người đàn ông khiến con người vốn đã đẹp trai vô cùng ấy lại càng thêm vài phần gợi cảm quyến rũ, tựa như thiên sứ vô tình lạc xuống nhân gian.
Tóc còn ẩm ướt, những giọt nước từ ngọn tóc rơi xuống chóp mũi rồi từ từ trượt theo đường nét gương mặt thanh tú của anh ấy mà uốn lượn xuống cổ.
"Nhìn no mắt chưa?"
Có lẽ ánh mắt của tôi quá đắm đuối nên Tạ Diên ngẩng đầu nhìn tôi bằng ánh mắt hờ hững.
"Chưa, chưa nhìn no. Hình như nhìn khuôn mặt này của anh thế nào cũng không đủ."
Tôi vừa dứt lời thì trong chớp mắt, Tạ Diên lập tức đỏ bừng mặt. Anh ấy nhanh chóng quay mặt đi, đặt máy sấy xuống, đẩy xe lăn về phòng: "Ngủ sớm đi, tôi muốn nghỉ ngơi rồi."
Tôi cảm thấy dường như ký ức của mình đã bị xáo trộn. Vào khoảnh khắc vừa rồi, dường như từ rất rất lâu trước đây, tôi đã từng gặp anh ấy.
Thế nhưng, tôi cẩn thận hồi tưởng lại nửa đời mình, hồi tưởng lại toàn bộ cốt truyện trong sách thì thấy trước khi học đại học, tôi và anh ấy không hề có chút liên hệ nào với nhau. Chỉ trong một thoáng, dường như ký ức bị thứ gì đó cắt đứt cưỡng ép, tôi có cố nghĩ thế nào cũng không nhớ ra được.
Suốt mấy ngày liền, cảm giác quen thuộc ấy không còn xuất hiện nữa. Mấy ngày nay, tôi vẫn luôn ở nhà, suy nghĩ về vấn đề phải sống tiếp thế nào trong tương lai.
Sau khi thức tỉnh, tôi không hề tự hủy hoại bản thân như trong cốt truyện gốc, nhưng Tạ Diên lại theo quỹ đạo bình thường của cốt truyện mà ngày càng trở nên cực đoan, bạo ngược.