Chương 427: Thần Y Thành
Qua lời kể của tên dùng Thương, Hồ Điệp Y rốt cuộc đã biết điều gì xảy ra.
Nơi này là địa phương tiếp giáp giữa Tử Đỉnh Sơn và Vạn Lâm Sơn Mạch, vì cả hai phương thế lực đã gia nhập Thiên Địa Minh nên chúng cường giả ở Tử Đỉnh Sơn muốn thiết lập một phân đà tại nơi này nhằm tiện lợi trong việc di chuyển và thông thương. Giúp Thiên Địa Minh phát triển hơn, thắt chặt tình hữu nghị.
Bất quá, ba thành trì ở khu vực này đã tồn tại khá lâu trong dòng sông lịch sử, muốn thành lập phân đà ở đây phải giải tán những người này hoặc khiến họ thuần phục.
Thiên Địa Minh vừa thành lập không lâu, sao có thể làm ra hành động vô lí như đánh đuổi người vô tội để thành lập phân đà chứ? Vậy nên bên trên đã giao cho họ công việc này, giả vờ đánh nhau đến long trời lở đất, khiến mọi người trong ba tòa thành này kinh hồn táng đảm.
Sau đó Thiên Địa Minh sẽ tới giả vờ đánh bọn họ chạy đi, tiếp theo là cho người hỗ trợ những con người thấp kém này để tăng hảo cảm của bọn họ đối với Thiên Địa Minh, sau đó mua chuộc nhân tâm, sáp nhập ba tòa thành lại làm một, xây dựng phân đà Thiên Địa Minh trấn thủ bọn họ khỏi những kẻ bên ngoài.
Nếu thành công, Thiên Địa Minh sẽ có một phân đà mới giữa hai vùng đất, lại còn có sẵn một nguồn nhân lực khổng lồ từ ba tòa thành này.
Hành động chính nghĩa này nếu thành công, địa vị Thiên Địa Minh trong mắt những người trúng kế sẽ không khác gì ân nhân, dần dần sẽ thuần phục Thiên Địa Minh và gia nhập vào trong liên minh, vừa chiếm được đất, vừa chiếm được lòng.
- Giỏi cho một Thiên Địa Minh!
Hồ Điệp Y âm thầm dùng ngọc giản ghi hình thu lại toàn bộ quá trình lấy lời khai của tên cầm Thương, càng nghe, sắc mặt của nàng càng âm trầm lạnh lẽo.
Một đạo cấm chế dùng Sinh Mệnh lực đánh vào tên này, Hồ Điệp Y thu hắn vào không gian của Vũ Hoa Kiếm, sau đó nhanh chóng chạy tới hai tòa thành đang tràn ngập trong tiếng khóc than.
- Có ta ở đây, đừng hòng đám người các ngươi được như nguyện!
Thân ảnh nhẹ nhàng đạp không mà đi…
Hai ngày tiếp theo đó, trong hai tòa thành tràn ngập trong tiếng cười và sự sùng bái, danh tiếng Thần Y của nàng đã sớm lan truyền trong ba đại thành này từ lâu, vậy nên không ai xa lạ gì dáng vẻ của người thầy thuốc thiên tại bác ái này cả.
Mà vị thần y này vừa hàng lâm, không nói hai lời liền bùng phát khí tức Sinh Mệnh nồng đậm quét ngang hai tòa thành, khiến những vết thương trên người họ dễ chịu hơn rất nhiều, tịnh dưỡng vài tuần là có thể khỏi hẳn.
Trong một phòng nghị sự, ba vị thành chủ và chúng cao tầng đều tập hợp lại, cả đám vừa xem ngọc giản ghi hình của Hồ Điệp Y vừa nghiến răng ken két, sau đó là thở dài đầy bất lực.
- Như các vị đã thấy đấy, mảnh đất này đã lọt vào tầm ngắm của Thiên Địa Minh, nếu muốn tiếp tục sinh sống ở chỗ này chắc chắn sẽ không thể thoát khỏi số phận đó.
Hồ Điệp Y nhẹ nhàng hé mở môi thơm, thổ khí như lan nói ra tình cảnh của họ lúc này.
- Thần Y, vậy chúng ta làm sao mới phải đây?
Một vị thành chủ lo lắng hỏi, Hồ Điệp Y điềm tĩnh nói:
- Mục đích của Thiên Địa Minh đã rõ ràng, bọn họ người đông thế mạnh, các vị nếu còn muốn tiếp tục ở lại mảnh đất này thì chỉ có thể gia nhập dưới trướng bọn họ.
Vị thành chủ còn lại thở dài lắc đầu:
- Thiên Địa Minh danh tiếng vang xa, nếu họ dùng cách nhẹ nhàng đến chỗ chúng ta thuyết phục thì lão phu sẽ lập tức đáp ứng, nhưng hiện tại đã biết được lòng dạ của họ như thế nào, sao có thể thàm thuộc hạ của người như vậy được?
- Thần Y, huynh ấy nói không sai, nếu gia nhập dưới trướng của họ, bản tâm của ta sẽ vỡ vụn.
Hai vị thành chủ còn lại nhao nhao gật đầu phụ họa. Hồ Điệp Y dùng ánh mắt tán thưởng nhìn ba người, nói ra:
- Nếu vậy, các vị chỉ có thể rời bỏ mảnh đất này mà thôi.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, khẽ truyền âm qua lại. Lát sau, cả ba người gật mạnh đầu, ánh mắt trở nên cực kỳ quyết đoán, một người tiến lên mở lời:
- Thần Y, chúng ta đã quyết định toàn thể di dời, nơi này đã không thể ở lại nữa.
- Như vậy là tốt nhất.
Hồ Điệp Y gật nhẹ đầu.
Một người lại tiếp tục chắp tay:
- Ba người chúng ta đã quyết định sáp nhập ba tòa thành lại làm một, cùng tìm vùng đất mới để sinh sống, không biết Thần Y có chủ ý gì hay không?
Hồ Điệp Y có chút suy tư, nàng nói:
- Đại lục hiện nay đã không còn là thời bình, các vị dù có chuyển dời đến đâu cũng khó thoát khỏi số phận vị kẻ mạnh hơn thôn tính a.
Ba người sắc mặt tái xanh, hiển nhiên cũng đã sớm nghĩ đến chuyện này.
- Thực ra cũng không đến nỗi khó khăn…
Ba người còn đang mặt ủ mày chau thì Hồ Điệp Y lại tiếp tục lên tiếng:
- Khoảng vài năm nữa ta sẽ có thể đưa các vị đến nơi thích hợp để an cư lạc nghiệp, trong thời gian này có thể giúp các vị thủ hộ một chút. Địa điểm tọa lạc hợp lý nhất trong thời điểm này ta nghĩ là…
- Là…?
Ba người vểnh tai lên hết cỡ, chăm chú không để bỏ sót một câu nào.
- Thay vì ở nơi tiếp giáp, dễ bị trưng dụng thành phân đà, các vị nên chuyển hẳn thành trì đến địa bàn Vạn Lâm Sơn Mạch, sau đó chịu khó nộp cống vật cho các đại tộc trong Vạn Lâm Sơn Mạch một thời gian, sau vài năm nữa ta sẽ mang các vị đến địa bàn của ta.
Ba người nhìn nhau, cũng chỉ có cách này là tốt nhất lúc hiện tại. Rốt cuộc, cả đám đồng thanh hô lớn:
- Đã mang ơn của Thần Y, chúng ta không có gì để hồi đáp, chỉ có bản thân và những người dưới trướng sẵn sàng đổ máu mà thôi! Mong Thần Y đảm nhận chức vị thành chủ của chúng ta, chúng ta nguyện vì người mà cống hiến hết mình!
Hồ Điệp Y im lặng một lúc lâu, sau đó thở ra một hơi, nàng phức tạp nhìn ba người:
- Ta vốn chỉ định tìm nơi an yên để tu luyện, không ngờ lại thành ra như vậy…
Sau đó, trên gương mặt lộ ra nét lạnh lùng:
- Kẻ thù của ta là Thiên Địa Minh, các vị nếu theo ta, sớm muộn gì cũng trở thành công địch của họ, còn muốn đi theo ta sao?
Ba người nhìn nhau, sau đó dứt khoát quát lớn:
- Có gì phải sợ! Thiên Địa Minh từ lúc này cũng đã là kẻ thù của Thần Y thành chúng ta!
- Có ý tứ!
Hồ Điệp Y mỉm cười, nhìn về phía xa xăm.
- Lôi Phong, khi gặp lại, thiếp có một đội quân Đấu Sĩ Mộc Hệ muốn bàn giao cho chàng a!
…
Trước cửa một sơn động trong chốn thâm sơn cùng cốc tại Phong Vân Sơn, một thân ảnh nữ tử mang trong mình y phục đỏ đậm lặng lẽ đứng đó, ánh mắt không dám tin nhìn vô số đồ án khắc trên vách đá cửa động.
- Gia huy huyết xà, chẳng lẽ… đây là nơi chàng tìm được quyển trục kia sao?
Trần Lệ tâm trạng vô cùng kích động nhìn vào ký hiệu trên cánh cửa, so với gia huy của Trần gia nàng giống đến bảy phần, hơn nữa bên trong còn có khí tức ẩn hiện khiến linh hồn nàng vô cùng khát khao muốn được tiến đến.
- Sợ gì chứ? Nếu quả thật là di tích của Trần gia, chẳng lẽ tổ tiên còn đặt bẫy để hại con cháu sao?
Trần Lệ hít một hơi thật sâu, trong lòng tràn đầy quyết tâm tiến vào sơn động.
Ầm!
Một tảng đá lớn như một căn nhà thình lình rơi thẳng xuống, may mắn Trần Lệ kịp phản ứng rụt chân lại, nếu không sợ là đã bị đá kẹp hỏng luôn cả bàn chân.
- Tổ tiên a, người thật sự muốn chơi chết ta sao?
Ầm Ầm Ầm
Vô số kiếm khí, mũi tên, trận pháp ầm ầm kích hoạt ngay sau đó, Trần Lệ vội vàng nhảy tới nhảy lui né tránh, trong lòng vô cùng ngưng trọng.
- Quá khủng khiếp rồi, Ý Hồn Cảnh cho dù có đạt đến đỉnh phong mà bước vào đây chắc cũng chết thảm nha!
Uy lực các cơ quan quá khủng bố, Trần Lệ chỉ né tránh được vài lần đã bị đánh bay ra ngoài, nếu không phải có Bôn Lôi Kiếm mạnh mẽ kháng cự thì chỉ sợ đã trọng thương.
- Rất tốt! Có tính khiêu chiến!
…
Hết chương 427…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan