Ta Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoàng Đế

Chương 2



03

 

Sau khi ta trúng tuyển, đích tỷ cũng nhờ vẻ ngoài thanh cao thoát tục mà được Thái hậu chọn.

 

Giống như kiếp trước, tỷ ấy được phong làm Quý nhân.

 

Địa vị này trong số các tú nữ mới vào cung xem như là cao.

 

Nhưng so với chức vị Uyển tần của ta thì vẫn kém xa.

 

Nhưng đích tỷ quen tỏ ra thanh cao rồi, dù trong lòng khó chịu, ngoài mặt vẫn phải gượng cười, chúc mừng ta:

 

"Tỷ tỷ chúc mừng muội muội toại nguyện."

 

Tuy rằng ta kinh ngạc vì kiếp này khác hẳn kiếp trước, nhưng nhìn dáng vẻ thanh cao của đích tỷ, ta lại nhịn không được muốn châm chọc vài câu.

 

Thế là ta giả bộ áy náy nói: "Tỷ tỷ, muội không cố ý muốn cướp sự chú ý của tỷ..."

 

Đích tỷ cười nhạt.

 

"Muội nói gì vậy, vào cung đâu phải là điều ta mong muốn."

 

"Chỉ là Thái hậu có ý chỉ, ta không thể không tuân theo thôi."

 

Ta lộ vẻ đồng cảm:

 

"Hay là... tỷ tỷ, muội đi cầu xin Hoàng thượng, cầu ngài ấy thu hồi ý chỉ?"

 

"Hoàng thượng rất coi trọng muội, muội đi cầu ngài ấy, biết đâu ngài ấy sẽ thả tỷ tự do."

 

"Không cần!" Đích tỷ đột nhiên lớn tiếng.

 

Nhưng ngay sau đó, tỷ ấy nhận ra mình đã lỡ lời, vội vàng giải thích:

 

"Dù sao đây cũng là ý chỉ của Thái hậu nương nương, sao có thể tùy tiện thay đổi?"

 

"Nếu không cẩn thận, chẳng phải sẽ gây họa cho cả nhà họ Tống sao!"

 

"Muội muội không cần lo lắng cho ta. Vì Tống gia, hy sinh một mình ta cũng không sao."

 

Ta còn có thể nói gì đây?

 

Ta chỉ có thể đồng tình gật đầu.

 

04

 

Vừa vào cung, ta đã được ở Vĩnh Thọ Cung, nơi gần Càn Thanh Cung nhất.

 

Còn đích tỷ thanh cao như cúc, nổi tiếng là người thích yên tĩnh nên được an bài ở tận Cảnh Dương Cung xa xôi.

 

Hoàng đế cứ ngỡ ta là nữ chính, tốn bao tâm tư để tăng hảo cảm.

 

Bởi vậy, Vĩnh Thọ Cung được trang hoàng tinh xảo, lộng lẫy, cung nhân hầu hạ vô cùng ân cần chu đáo.

 

Ta vừa vào cung đã được độc sủng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Đêm nào hoàng đế cũng lật thẻ bài của ta.

 

Đêm nào ta cũng nghe thấy tiếng lòng ầm ĩ của hắn:

 

[Kỳ lạ, sao hảo cảm chẳng tăng chút nào?]

 

Ta vừa căng thẳng, hắn đã tự mình bổ não:

 

[Không hổ là nữ chính nắm chắc kịch bản đại nữ chủ, quả nhiên khác biệt!]

 

[Trong lòng không có đàn ông, cung đấu thành thần!]

 

[Nữ nhân, nàng đã thành công khiến trẫm chú ý!]

 

Ta: "..."

 

Thế này cũng được ư?

 

Việc ta được độc sủng khiến lục cung chú ý.

 

Nhưng vì ta đang được sủng ái nên không ai dám gây sự.

 

Đúng lúc này, đích tỷ đổ bệnh.

 

Thời tiết đầu thu, bị cảm lạnh cũng không có gì lạ.

 

Nhưng ta biết, đích tỷ đang tránh sủng.

 

Đời trước, tỷ ấy ngay từ đầu đã được hoàng đế ưu ái, nên bị không ít người ngấm ngầm ganh ghét.

 

Sự sủng ái của hoàng đế chỉ là nhất thời.

 

Khi đích tỷ còn được sủng ái, không ai dám động đến tỷ ấy.

 

Dưa Hấu

Nhưng một khi thất sủng, đến cả chó mèo cũng muốn xông lên giẫm đạp.

 

Giả bệnh tránh sủng, vừa có thể âm thầm ẩn mình, vừa có thể quan sát rõ từng người trong hậu cung.

 

Lần nữa, phải biết khéo léo giữ chân Hoàng Thượng, để ta có thể xuất hiện trước mặt ngài một cách kinh diễm hơn.

 

Tỷ muội hai đời, đích tỷ đang tính toán gì, ta hiểu rõ mồn một.

 

Ta khoác áo choàng da cáo bạc mà Hoàng Thượng mới ban, tay cầm lò sưởi bọc gấm Thục đến thăm đích tỷ.

 

Vừa bước vào cửa, mùi thuốc đã xộc thẳng vào mũi.

 

Đích tỷ sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt mệt mỏi tựa vào giường.

 

"Ta mắc bệnh đột ngột quá, làm phiền muội muội đến thăm."

 

Ta lo lắng nhìn tỷ ấy.

 

Lần này là thật lòng lo lắng.

 

Kiếp trước, dù đích tỷ là người chiến thắng cuối cùng, nhưng người hãm hại ta không phải là tỷ ấy.