Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 109



 

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tiểu Hắc “ba ba” hai tiếng, quạt vây cá bay đi.

 

Cũng may có thủ tịch đệ tử ở đây trấn giữ, mọi người không dám nói lung tung, Ninh Hữu Lí liền nhân cơ hội nhận diện người xung quanh một lượt.

 

Quả nhiên, người mặc phục sức ngoại môn đệ tử so với nội môn đệ tử thiếu đi đáng kể.

 

Nghe nói, ngoại môn đệ tử từ Trúc Cơ trở lên, phần lớn không phải nhập tông những năm gần đây, trải qua nhiều năm cũng nhận rõ tư chất bản thân, không muốn tranh chấp với nội môn đệ tử nữa, vì thế người báo danh thiếu đi lại thiếu, gần như đều là dựa vào sự động viên của các thủ tịch mới làm xong.

 

Chẳng trách Bùi Giác trực tiếp yêu cầu nàng tới… giống nàng nhập môn thời gian ngắn, tu vi lại không tệ, rất phù hợp điều kiện, không tham gia thật sự không nói nổi.

 

Ninh Hữu Lí chậm rãi di chuyển tầm mắt, nàng lại thấy được Kỳ Lương đã từng gặp một lần ở Hàn Sơn năm đó, hiện giờ đã càng thêm trưởng thành, dáng người kiêu ngạo cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp, giống như một con công nhỏ.

 

Thật không biết hắn chờ lúc nhìn thấy nữ chủ, sẽ có biểu tình gì.

 

Nếu có cốt truyện phương diện tình cảm không thể kháng cự… Ninh Hữu Lí lại nhìn qua Bùi Giác vẻ mặt ôn hòa, chợt thấy tiếc nuối.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Đại sư huynh ôn nhu như vậy, cũng muốn biến thành não yêu đương sao?

 

Nhưng hiện tại nghĩ những điều này còn hơi sớm, nữ chủ ít nhất cũng phải ngày cuối cùng của thí luyện mới đến, xuất hiện cũng sẽ tương đối long trọng, có khả năng lúc đó làm cho mọi người nhất kiến chung tình? Ninh Hữu Lí vứt bỏ những ý nghĩ này, cúi đầu rót linh khí vào thẻ thăm, thứ tự thi đấu của nàng liền xuất hiện.

 

Một mảng ánh sáng màu đỏ nhạt hiện lên, trên đó xuất hiện dòng chữ làm nàng kinh hỉ.

 

Giáp tự tổ, trận đầu tiên.

 

Quả nhiên, sờ cẩm lý là có hồi báo.

 

Hay lắm! Nàng có thể nghỉ ngơi đầu tiên rồi!

 

Tác giả có lời muốn nói: Cái gọi là ngày nghĩ gì đêm mơ thấy cái đó… Tối qua mơ thấy quảng trường đầy đèn màu khoa học kỹ thuật hiện đại phối với đệ tử tông môn trang phục cổ đại, cùng với: Nam chủ bị đặt ở đài phun nước quảng trường tông môn chơi đạp nước??? Hình ảnh quá đẹp tỉnh lại sợ ngây người orz

 

Sau khi phát hiện mình sẽ là người đầu tiên ra sân ở tổ Giáp ngoại môn, Ninh Hữu Lí vui vẻ cất kỹ thẻ thăm.

 

Nàng thậm chí đã bắt đầu lên kế hoạch, chờ đến lúc thi đấu, nàng nên bước chân trái vấp ngã trước, hay là bước chân phải trượt chân.

 

Tông môn thí luyện kéo dài nửa tháng, bị loại càng sớm, có nghĩa là kỳ nghỉ trống càng nhiều. Dù sao vào thời điểm đặc biệt này, các ngọn núi đều bận rộn lo liệu công việc thí luyện, việc quản lý ngoại môn sẽ trở nên vô cùng lỏng lẻo.

 

Hoặc cũng có thể nói —— sau hai tháng chuẩn bị cao độ trước thí luyện, ngoại môn đệ tử đã làm xong trước công việc trong thời gian thí luyện, một khoảng thời gian tiếp theo không có nhiệm vụ gì. Nếu có thể xuống sân sớm, lại không có hứng thú xem thi đấu, liền có thể trực tiếp nằm ở nơi ở ngủ ngon. Đây chính là đãi ngộ ngày thường cầu cũng không được.

 

“Im lặng.” Kỳ Lương quát. Tiếng ồn ào ngay sau đó biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vài tên thủ tịch đệ tử lần lượt kiểm tra đối chiếu thẻ thăm trong tay các đệ tử, ngay sau đó, có người thi triển pháp quyết, thẻ thăm cùng tên người tham dự liền xuất hiện trên tấm đá phiến lớn dùng để công bố trước sơn môn Hàn Sơn.

 

Ninh Hữu Lí ngẩng đầu nhìn lên, tấm nham ngọc thạch này dài chừng mấy chục mét, áp sát vào vách đá huyền nhai, mặt cắt trơn bóng, hình dạng đều đặn, như là được cắt ra nhân tạo, dùng để chiếu hình thì không thể tốt hơn.

 

Có không ít đệ tử lần đầu tiên thấy cảnh tượng hùng vĩ như vậy, lập tức phát ra một tràng kinh hô.

 

Ngay sau đó, họ bắt đầu tìm kiếm tên của mình.

 

Ninh Hữu Lí cũng chậm rãi di chuyển tầm mắt, tên trên đá phiến chia làm hai tổ trái phải, nội môn bên trái chữ lam, ngoại môn bên phải chữ lục, mà tên nàng, liền ở tổ đầu tiên của chữ lục.

 

Đối thủ là… một nữ đệ tử của Linh Vân Điền, cũng coi như quen biết.

 

Ninh Hữu Lí lại nhìn sang trái, muốn xem Tần Sở ở đâu, nhưng chưa kịp tìm thấy, đám người lại nghiêm nghị hẳn lên, sôi nổi thẳng lưng, như sợ bị người ta bắt lỗi.

 

Là các phong chủ tới.

 

Sau đại điện Hàn Sơn, mấy bóng người liên tiếp xuất hiện, Ninh Hữu Lí thầm đếm, chừng mười một người.

 

Nói cách khác, bao gồm cả tông chủ, tất cả các phong chủ đều đã tới.

 

Ninh Hữu Lí cẩn thận phân biệt một chút, trừ những người đã gặp qua trong đại điển xuất quan của tông chủ ba năm trước, còn lại vài vị đều rất lạ mặt, nàng chưa từng gặp. Đương nhiên, cũng là những nhân vật có đất diễn không nhiều trong nguyên tác.

 

Không thể không nói, đất diễn của nữ chủ quả thực lớn, những vị phong chủ vẫn luôn nói “ra ngoài rèn luyện”, “bế quan tu luyện”, “tìm kiếm bí cảnh”, trước khi nữ chủ sắp xuất hiện, liền toàn bộ lộ mặt.

 

Cốt truyện nguyên tác cũng là như thế —— tông chủ tự mình mang nữ chủ đến, mười vị phong chủ đều có mặt chứng kiến, cũng được cho biết tầm quan trọng của nữ chủ. Từ đó về sau chưa đầy một ngày, trên dưới tông môn đều đã biết sự xuất hiện của nữ chủ, cũng mơ hồ biết được nàng đã trải qua khổ nạn lớn lao, tình thương tiếc đột nhiên nảy sinh, đặt nền móng cho vị thế đoàn sủng của nữ chủ.

 

Đoàn sủng a… Thường thì là loại hình tương đối đáng yêu nhỉ?

 

Ninh Hữu Lí hồi tưởng lại cốt truyện 《 Ai Cũng Yêu Tiểu Sư Muội 》, bỗng nhiên phát hiện quyển sách này hình như không phải viết theo góc nhìn của nữ chủ, mà đại bộ phận là theo góc nhìn thượng đế, cùng với các nam nhân xung quanh để đẩy mạnh, cho nên, trong sách hiếm khi xuất hiện hoạt động tâm lý của bản thân nữ chủ, chỉ có hành vi cử chỉ chạy cốt truyện của nàng.

 

Lại bởi vì hình tượng, tính cách của nữ chủ đều được phác họa từ góc độ của các nam phụ, do đó những đặc điểm này đều không trải qua miêu tả trực tiếp cố tình, mà là tương đối gián tiếp.

 

Cũng chính là… đã qua bộ lọc dày đặc.

 

Trong ấn tượng nàng có được, trên người nữ chủ treo đầy các nhãn “màu trắng thuần khiết”, “động lòng người”, “nhu nhược đáng thương”, “thiện lương mềm mại”, đủ để chứng minh nàng tốt đẹp đến mức nào trong mắt rất nhiều nam phụ.

 

Ninh Hữu Lí nghĩ, tuy nói vật thật đã qua bộ lọc có khả năng khác với thực tế, nhưng các nam phụ dù sao cũng đều là nhân trung long phượng, yêu trung đại lão, dù có thái quá thế nào, nữ chủ hẳn là cũng nằm trong phạm trù đó.