Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 202



 

Tô Dư Xuyên ở trong hồ bình tĩnh suy tư một lát, rồi lại lên bờ biến về hình người.

 

Đúng thật, thiếu nữ ngày thường ở trước mặt các đệ tử Thanh Quân Tông khác đều điềm đạm dễ gần, nhưng lúc riêng tư luôn tỏ ra tinh nghịch cổ quái như vậy, khiến hắn rất khó đoán được suy nghĩ.

 

Xem ra như vậy, là đã xem hắn như người một nhà rồi a…… Chỉ nguyện đem tâm tư chân thật nhất bộc lộ trước mặt hắn, chỉ thế mà thôi.

 

Nhớ tới ngày ấy nhìn thấy tâm ý mà thiếu nữ viết trên giấy rồi giấu đi, đáy lòng Tô Dư Xuyên bất giác dâng lên một mảnh mềm mại.

 

Ninh Hữu Lí bỗng cảm thấy cả người phát run, nhưng không biết là ngọn gió yêu ma nào thổi tới, nhìn quanh một vòng rồi cũng đành bỏ qua.

 

……

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Khi tiết Lập thu tới, cái oi bức của mùa hè vẫn còn khá gay gắt.

 

Ninh Hữu Lí thiết lập Đài Câu Cá ở hồ thứ 8.

 

Hệ thống cho nàng mười bộ công cụ ban đầu: Chiếu cỏ, cần câu trúc, thùng gỗ, mồi câu. Sau khi đặt chúng vào vị trí cho phép, hệ thống liền bắt đầu ghi lại số lần và thành quả câu cá tích lũy được ở Đài Câu Cá.

 

Khi Ninh Hữu Lí cắm xong cây cần câu trúc cuối cùng, Tô Dư Xuyên tiến lại gần hỏi: “Đây là vật gì?”

 

Ninh Hữu Lí bất ngờ nhìn hắn một cái, “Ngươi không biết?”

 

“Ma giới không có thứ này.” Tô Dư Xuyên quay đầu, khuôn mặt nghiêng tinh xảo chuyển thành khuôn mặt chính diện tuấn mỹ, cặp mắt đen kia nhàn nhạt phản chiếu sắc xanh biếc trong hồ, tăng thêm vài phần yêu dã, “Nhân gian…… ta cũng chưa từng đến.”

 

Tô Dư Xuyên nói thật.

 

Trong ký ức ban đầu, hắn tuy chu du khắp sông ngòi hồ biển ở Nhân giới, nhưng chưa từng đặt chân đến nơi có dân cư. Cứ bơi như vậy không biết bao nhiêu năm tháng, hắn thoát thai hoán cốt, tu thành hình người.

 

Sau đó nữa, hắn liền đến Ma giới.

 

“Chưa từng đến nhân gian à?” Ninh Hữu Lí tập trung tinh thần nghịch sợi dây câu trên cần trúc, thuận miệng hỏi: “Ngươi đã là Ma Tôn, chưa bao giờ ra ngoài dạo chơi sao?”

 

“Chẳng qua là nhìn từ xa thôi.” Tô Dư Xuyên trả lời.

 

Một lúc lâu sau, động tác trên tay Ninh Hữu Lí mới dừng lại, gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

 

Trong truyện gốc chưa bao giờ viết kỹ càng về cuộc đời của Ma Tôn, phảng phất chỉ là một cửa ải gian nan để thúc đẩy tình cảm của nam nữ chính thăng hoa.

 

Rốt cuộc…… trừ bỏ nam chính, xét về thực lực hay ngoại hình, chỉ có Ma Tôn mới có sức cạnh tranh tương đương.

 

Hơn nữa, hắn còn giàu hơn nam chính.

 

Chỉ là ngã ở thân phận vai ác…… Thời buổi này, không đi theo chính đạo thì rất khó có đối tượng a.

 

Ninh Hữu Lí không nhịn được lại đ.á.n.h giá Tô Dư Xuyên một cái, nếu Tiểu Hồng thật sự có hứng thú với Đồng Tố, vậy với tư cách là chủ nhân cũ, nàng…… nên chia rẽ, hay là tác thành?

 

Thật là một vấn đề khó lựa chọn.

 

Hay là trước tiên khuyên hắn đổi Ma giới thành một nơi đứng đắn, ví dụ như một căn cứ nuôi cá quy mô lớn chẳng hạn……

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một lát sau, Ninh Hữu Lí rốt cuộc cũng bố trí xong xuôi mười vị trí câu cá, kế tiếp chỉ chờ các đệ tử khác đến nghiệm thu là xong.

 

Nhưng trước đó, còn có chuyện quan trọng hơn ——

 

“Ninh sư tỷ! Lạc Phong bí cảnh đã mở, mau đến hậu sơn Nhạn Hồi Phong!”

 

Một vị sư muội ngự vật bay ngang qua không quên gọi nàng một tiếng, Ninh Hữu Lí may mắn là nàng và Tô Dư Xuyên đều đang trốn dưới bóng cây, bèn ló đầu ra đáp lại một câu: “Biết rồi!”

 

Lạc Phong bí cảnh, bí cảnh đầu tiên mở ra trong tháng này, nghe đồn bên trong có rất nhiều tiên quả linh dược, ăn vào có thể kéo dài tuổi thọ, nối liền khí mạch.

 

Mà từ bí cảnh này làm điểm khởi đầu, nam nữ chính thức bắt đầu con đường tìm bảo vật đầy vui vẻ, từ đó về sau mỗi một bí cảnh, họ đều sẽ tìm thấy những trân bảo bí tịch, thậm chí là vũ khí bản mệnh vô cùng hữu ích với mình.

 

Nàng còn nhớ, từ bí cảnh này, Tần Sở và Đồng Tố đã chính thức lập tổ đội.

 

Bọn họ vì thân thế mà thấu hiểu nhau, vì chung đụng mà hiểu nhau rồi yêu nhau. Tần Sở trầm ổn, nội liễm, mạnh mẽ, chăm sóc cho Đồng Tố yếu đuối, lương thiện, đơn thuần…… Hình như là thiết lập như vậy.

 

Nhưng hiện tại, Đồng Tố cũng không yếu đuối như trong truyện gốc, cũng căn bản không cần ai chăm sóc, thay đổi như vậy…… không biết sẽ có biến động gì đây.

 

Ninh Hữu Lí không nghĩ nhiều nữa, sửa sang lại y phục chuẩn bị xuất phát, thì bị kéo tay lại.

 

Nàng mím môi cúi đầu, bàn tay to rộng ấm áp bao trọn lấy tay nàng, phía sau đó là ánh mắt sâu thẳm của Tô Dư Xuyên.

 

Không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy đáy mắt hắn mang theo vài phần chờ đợi, dễ dàng đọc hiểu.

 

“Không được.” Ninh Hữu Lí nói, “Không thể mang ngươi đi.”

 

“…… Khi nào về?” Tô Dư Xuyên dường như vô cùng mất mát, nhưng tay vẫn không buông.

 

“Không có gì bất ngờ, thì trước chạng vạng.” Ninh Hữu Lí dùng sức giằng tay ra, ước chừng ba lần mới rút được tay mình ra, vươn tay kia ra sức chà xát mu bàn tay, cố gắng xua đi nhiệt độ nóng bỏng kia.

 

Nàng không nhịn được quát: “Ngươi sao có thể tùy tiện kéo tay người khác như vậy? Cẩn thận người ta gọi ngươi là —— đồ lưu manh!”

 

Ninh Hữu Lí suy nghĩ một chút, tìm được một từ mà Tô Dư Xuyên dễ hiểu.

 

Nếu không phải nể tình hắn là Ma Tôn và là một con cá, nàng thật muốn nếm thử xem thịt con cá lớn tuyệt thế này có vị gì.

 

“Ngươi không phải người khác.” Ánh mắt Tô Dư Xuyên chậm rãi rũ xuống, bộ dạng trông có vài phần đáng thương, “Người và cá, thật sự khác biệt đến vậy sao?”

 

Ninh Hữu Lí nghẹn họng, ngay sau đó nhớ lại những hành động thân mật mà mình từng làm với con thú cưng này, hối hận cũng đã muộn.

 

“Kia đương nhiên là khác rồi!” Nàng ném lại một câu, trực tiếp triệu ra thanh phi kiếm hết sức bình thường kia, rồi chạy mất.

 

Chỉ để lại Tô Dư Xuyên một mình suy tư —— vì sao lúc hắn là cá, thiếu nữ có thể ôm ấp hôn hít vuốt ve, mà biến thành người lại muốn kéo xa khoảng cách?

 

……

 

Nhạn Hồi Phong, tên phong đúng như ý nghĩa, nằm ở cực nam trong mười một ngọn phong, độ cao so với mặt biển ở mức trung bình thấp, đỉnh núi liên miên trùng điệp, sắc mây chiều đẹp nhất. Mỗi khi chạng vạng hay sáng sớm đứng ở đây, đều có thể thấy vô số bóng chim bay.

 

Qua một thời gian nữa, là có thể thấy chim nhạn bay về phương nam.