Hắn nhịn không nổi tò mò.
“Ngươi quan tâm ta như vậy thật không dám nhận. Đừng nói là ngươi lo lắng ta mất mạng đấy nhé!” Quân nhíu mày.
“Haha! Ngươi vẫn luôn cẩn thận như vậy. Ta thích! Được rồi, ta có một việc muốn nhờ ngươi. Xong xuôi sẽ đưa thuốc giải tam niên tất tử hoàn. Sao hả? Ngươi không tin ta? Vậy ta lấy đạo tâm của mình ra để thề. Thế nào?”
“Hừ, ngươi muốn ta làm gì?” Hắn nghi hoặc.
“Hoàng Bách sơn mạch có một loại kỳ dược, gọi là Hoàng hàn thảo. Thứ này rất có giá trị với ta. Nhưng ta phải chấp hành nhiệm vụ đột kích, không thể tuỳ ý rời đi. Ta đã đánh dấu những nơi được cho là có nó, ngươi tìm về đây!” Chu Hồng ném một cuộn giấy da về phía Quân.
“Vậy còn bên quân đoàn thì sao? Ta không muốn bị quy là đào ngũ, tội nặng như thế ta gánh không nổi!”
“Đừng lo. Ta trong đội đột kích có đặc quyền điều động một lượng người nhất định. Đến lúc đó sẽ lấy danh nghĩa để ngươi chấp hành nhiệm vụ bí mật là xong. So với việc làm con tốt thí, thì vào rừng hái thuốc hẳn là sở trường của ngươi!”
“Xem ra các ngươi đã có chuẩn bị từ trước rồi.”
“Tất nhiên, nếu không sao ta lại xung phong đi dẹp loạn chứ. Ngươi nên nhớ, thế giới này không có ai làm việc vô ích, có lợi thì mới làm!”
Quân ngậm ngùi mang tấm bản đồ về. Vốn dĩ định từ chối, nhưng hy vọng có được thuốc giải khiến hắn đành phải cắn răng nhịn nhục.
…
Hoàng Bách sơn mạch là tổ hợp của mấy trăm dải núi lớn nhỏ, đất đai ở đây thường có màu vàng, nên mới có tên như vậy. Sơn mạch nằm phía tây nam lục địa, rộng hơn cả Nam Xương Lĩnh, địa hình cực kỳ phức tạp, có chỗ như đồng bằng lại có chỗ núi cao vực sâu hun hút.
Nơi đây nằm ngoài phạm vi ảnh hưởng của triều đình, vô cùng hỗn loạn, mạnh được yếu thua. Do đó việc tin tức Triều Quốc đem quân chinh phạt Hoàng Bách sơn mạch ắt gây ra kinh động rất lớn, mấy thế lực ở đó chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Hắn thở dài, nếu theo quân viễn chinh thì cũng chết, mà chui vào nơi hỗn loạn này thì cũng khó tránh kiếp nạn. Nhưng chí ít đi một mình còn có thể tự do hành động, thoải mái tung hết khả năng, còn đi theo quân thì tuyệt không thể làm theo ý mình.
Hắn tính toán cẩn thận, chuẩn bị kỹ càng. Đầu tiên, hắn mượn tất cả những cuốn sách có ghi chép về vùng tây nam lục địa, nghiền ngẫm thật kỹ. Thứ hai, phải tìm cách nâng cao thực lực nhiều nhất có thể, đồng thời kiếm thêm các bảo bối giữ mạng.
Hắn hiện còn một ít Cống hiến, đổi được vài món đồ hoàng giai hạ phẩm, gọi là có chút tác dụng. Chi bằng đến gặp Tiêu Soái một phen, nhờ lão giúp đỡ tìm mua ít đồ vật.
…
Tiêu Soái thấy hắn đến thì tươi cười đón tiếp, tinh thần lão có vẻ tươi tốt hơn trước rất nhiều. Quân hỏi thăm lão một chút về ba cô con gái rồi vào việc chính.
“Tiêu lão, ta hôm nay đến có việc muốn nhờ ông. Ta muốn tìm một vài loại đan dược, pháp khí, pháp quyết. Chủ yếu là để phòng ngự và khôi phục. Phẩm chất càng cao càng tốt, huyền giai nữa thì càng tốt!”
“Huyền giai? Những thứ này đều là báu vật, một khi xuất hiện chắc chắn sẽ rất nhiều người tranh giành.” Tiêu Soái giật mình.
Phải biết cả Tiêu Gia cũng chỉ có một bộ đấu pháp Huyền giai trung phẩm mà thôi.
“Nói vậy là không có cách nào sao?”
“Những thứ đó có tiền cũng không mua được. Ta nghĩ hai nơi có thể có. Một là Đấu trường Hắc Sát, chắc ngươi đến đó rồi, nếu may mắn thi thoảng sẽ xuất hiện. Nơi thứ hai là Thương hội. Ta sẽ dò tìm tin tức cho ngươi. Nhưng ta nói thật, những thứ này rất bỏng tay, ngay cả ta cũng chưa chắc đã mua được!”
“Vậy phải đa tạ Tiêu lão trước. Phải rồi, ta có ít thuốc đưa cho lão Ngô. Dạo này hơi bận, nhờ ông cho người mang sang cửa hàng gửi ông ấy giúp ta!”
Quân vừa rời khỏi Tiêu gia, thì trong phòng khách Tiêu Thanh xuất hiện.
“Cha dường như rất khách sáo với hắn! Chỉ là Võ giả ngũ đẳng có nhất thiết như vậy không?”
“Con còn không tin tưởng mắt nhìn người của ta hay sao. Chỉ riêng việc hắn chữa được cho các con đã đủ thấy hắn bất phàm. Hơn nữa ta là người có ơn tất trả, nếu không mấy chục năm nay Tiêu gia đã không có được chỗ đứng như vậy.”
Tiêu Soái nói thêm.
“Người này xuất thân bí ẩn, làm việc tự tin cẩn thận, đến cha cũng nhìn không thấu. Có thể đào tạo ra một kẻ như vậy ắt hẳn thế lực đằng sau rất không tầm thường. Hạng người này tốt nhất làm bạn, không nên làm kẻ thù. Con hãy xem hắn là một khoản đầu tư cho Tiêu gia đi!”
…
Quân trở về tư phòng, bày hết đồ ra trước mắt.
Những thứ hắn dự định trước đây đã luyện xong hết một lượt. Tử hà khí công, Thập tự kiếm, Lưu thuỷ đao, thức thứ nhất Lôi tà đao pháp…mười mấy thứ vũ khí, pháp khí trong nhẫn trữ vật cũng đều tế luyện qua một lượt.
Chỉ còn hai thứ hắn chưa đụng đến: khúc xương bí ẩn và công pháp lấy trong đạo tràng.
Khúc xương kia hắn từng tìm đủ mọi cách, từ truyền nội lực đến nhỏ máu, đánh đập đều vô ích. Còn công pháp hắn vẫn chưa mở ra xem, đơn giản vì đẳng cấp của nó quá cao so với tu vi của mình, sợ rằng có bí mật đằng sau.
Đã gần mười ngày trôi qua, phía Tiêu Soái chỉ mua được một ít đan dược trị thương cùng một bộ nội giáp. Mà thời gian đến lúc lên đường đã rất gần, e là không chờ thêm được, đành thử vậy.
Hắn cầm lấy hai quyển trục, mở ra. Tức thì một tia ánh sáng chiếu thẳng vào đầu hắn, mang theo một loạt tin tức.
“Bất lão huyền công, hoá nội lực thành sinh mệnh, cuồn cuộn không dứt, trường sinh bất lão...”
“Bất diệt thiên quyết, thành tựu Bất diệt đan, Bất diệt hồn, Bất diệt thể, không cách nào phá hủy…”
Nội tâm hắn cực kỳ rung động. Dù đã biết là công pháp cao cấp, nhưng khi tận mắt nhìn thấy vẫn là vô cùng kinh sợ. Cả lục địa này chưa chắc đã có pháp quyết Địa giai cực phẩm, vậy mà trong tay hắn có tới hai quyển. Thứ này nếu để lọt ra chính là hắn có chết đến chục lần thì vẫn có người muốn giết hắn thêm lần nữa.
Nhưng điều khiến hắn ngẩn tò te nhất chính là ai cũng có thể luyện, không có yêu cầu đặc biệt nào. Hắn đần ra một lúc mới định thần lại được.
“Trên đời vậy mà lại tồn tại thứ nghịch thiên như thế này. Không biết sẽ còn bá đạo đến cỡ nào?”
Hắn chửi thề, tại sao lại cẩn thận quá mức, không dám thử mở ra xem trước, có phải đỡ mất bao nhiêu công sức hay không. Công pháp Địa giai mà Võ giả cũng có thể luyện! Chính là chưa từng nghe nói đến! Ngu! Đúng là quá ngu! Hắn mang theo niềm hân hoan đọc thật kỹ hai quyển trục.
“Bất lão huyền công, luyện thành tuổi thọ sánh cùng nhật nguyệt, trẻ mãi không già. Cốt lõi chính là đem kinh mạch huyết mạch liền thành một khối, đem nội lực hoà cùng huyết khí hoá thành sinh mệnh chi lực. Điều quan trọng là phải đem chúng hoà hợp đến mức hoàn mỹ mới sinh ra được sinh mệnh lực. Hoàn mỹ ở đây chính là trạng thái cân bằng hoàn hảo, không cái nào được nhiều hơn cái nào, không cái nào được mạnh hơn cái nào, không cái nào được lẫn tạp chất, phải cực kỳ tinh thuần. Sau đó qua một quá trình dung hợp sẽ sinh ra sinh mệnh lực…”
Hắn đọc xong thẫn thờ mất nửa ngày:
“Cái này…là cái mà ai cũng có thể sao? Là không có yêu cầu đặc biệt nào sao?”
Hắn dở khóc dở cười. Đem nội lực dung hoà hoàn mỹ với huyết khí, chính là muốn nói pháp thể song tu a! Chưa hết, trạng thái cân bằng hoàn hảo, chính là muốn nói linh thức phải đủ mạnh để khống chế hoàn toàn quá trình dung hợp, không được để ra sai sót. Trời ạ, phải là đồng thời tu luyện cả ba thứ!
Tu sĩ chuyên tu một thứ muốn đạt đến đỉnh cao đã là muôn vàn thử thách. Kiêm tu hai thứ có thành tựu chính là phượng mao lân giác, lưu danh sử sách ngàn đời. Mà tu cùng lúc ba thứ chính là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả!
Hắn dù có trong một cơn phê thuốc cũng chẳng bao giờ dám nghĩ đến chuyện tu cả ba, huống hồ hắn còn chưa đạt đến Hoàng giai thì làm sao sử dụng được linh thức? Thứ đồ này trong tay, có quý đến mấy cũng đành tạm vứt qua một bên!
Hắn cầm quyển còn lại, tự nhủ không biết sẽ là cuộc đời nở hoa hay cuộc sống bế tắc. Luồng ánh sáng mang theo tin tức tiến vào trong đầu.
“Bất diệt thiên quyết, cứng như kim cang, vững như bàn thạch, trơ gan cùng tuế nguyệt!”
“Tầng thứ nhất, Kim cương bất diệt đan. Đem nội lực trong đan điền nén lại đến cực điểm. Thành công một lần gọi là nhất trọng. Sau đó đổ đầy đan điền, rồi lại tiếp tục dồn nén lần nữa, xong lần thứ hai gọi là nhị trọng. Cứ như vậy cho đến khi kết thành nguyên đan tấn cấp Hoàng giai. Nếu thành công chín lần dồn nén sẽ thành tựu Kim cương đan, bất hủ bất diệt, không phải Thiên đạo không thể phá!”
Hắn đọc xong lại thẫn ra lúc nữa. Thứ này cũng quá mức khủng bố. Chỉ riêng việc nén lại rồi đổ đầy rồi lại nén đã làm cho nội lực đậm đặc hơn bình thường gấp cả chục lần. Cho dù không thành tựu Kim cương đan thì đồng giai chiến đấu thậm chí vượt giai vẫn là chuyện nhỏ. Hắn bắt đầu tin tưởng vào lời nói của lão già trong đạo tràng.
Để đạt được hiệu quả dồn nén, quyển trục có ghi lại một phương pháp, gọi là Đoàn nguyên công. Đem nội lực ví như sắt thép, đan điền như lò nung, ý chí như thợ rèn, trải qua thiên chuy bách luyện, không ngừng thiêu đốt rèn giũa tinh luyện, sẽ cho ra kết quả một nguồn nội lực tinh thuần đậm đặc.
Quá trình đoàn nguyên sẽ gây ra vô vàn đau đớn khổ cực, người thường ắt không chịu nổi. Nhưng lửa thử vàng, chỉ có không ngừng ma luyện mới có thể đạt được thành tựu.
.........