Là người hưởng lợi trực tiếp từ sự việc hôm qua, giám đốc nhà máy chế biến thịt huyện còn tặng mọi người một lá cờ khen ngợi và thư cảm ơn. Đây là một sự vinh dự, mà trong thời điểm này, sự vinh dự có sức mạnh rất lớn, đôi khi thậm chí nó có thể cứu sống người.
Nhưng lá cờ và thư cảm ơn chỉ là cách giám đốc nhà máy chế biến thịt thể hiện sự cảm kích công khai. Sau khi phóng viên báo tỉnh và các lãnh đạo huyện rời đi, ông ấy còn bí mật tặng riêng cho mỗi gia đình một con heo nguyên con!
Một con heo nguyên con! Điều này khiến Lưu Lan Hương, người mẹ đơn thân mừng rỡ không khép nổi miệng.
Không chỉ vậy, vì đứa trẻ mà Tô Dụ cứu ngày hôm qua là đứa con đầu lòng của cô con gái độc nhất và con rể trong gia đình giám đốc nhà máy chế biến thịt nên ông ấy còn tiết lộ một tin tức chấn động...
Hiện tại nhà máy của họ có một vị trí tạm thời trống, là công việc hỗ trợ cho kế toán trong văn phòng. Nếu sau này có bằng tốt nghiệp cấp ba, người đó có thể có cơ hội rất lớn để được vào biên chế, mà vị trí này có thể do giám đốc nhà máy ưu tiên giới thiệu.
Ý của lời này là gì? Nói thẳng ra thì giám đốc nhà máy chế biến thịt đã tặng cho hai gia đình một cái "bát cơm bằng đồng".
Nếu hai gia đình có người phù hợp, trong vài ngày tới, người đó có thể trực tiếp đến nhà máy làm việc. Chỉ cần cố gắng thì rất có thể sẽ được biên chế chính thức và cái bát cơm bằng đồng sẽ được nâng cấp thành bát cơm sắt, có thể ăn cả đời.
Nhưng nếu hai gia đình không có ai thích hợp thì cũng không sao, bởi vì với tình hình hiện tại, một suất lao động như vậy có thể bán được khoảng bốn trăm đồng.
Dù tính thế nào, đối với những xã viên bình thường trong thôn, món quà tạ ơn của giám đốc nhà máy chế biến thịt đều vô cùng giá trị.
Trước khi rời đi, giám đốc nhà máy đã nhắn lại rằng cơ hội này rất quý báu, tốt nhất trong vòng hai ngày tới nên trả lời ông ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau khi người đã đi khỏi, mắt của anh họ Tô Mưu đã sáng rực!
Trình độ học vấn cấp hai, làm phụ tá cho kế toán trong nhà máy, lại trẻ trung, tràn đầy năng lượng, chẳng phải công việc này là dành cho Tô Mưu anh hay sao?
Về việc tốt nghiệp cấp ba, anh ấy có thể nỗ lực học bổ túc vào cuối tuần để có thể hoàn thành nốt. Vì cái bát cơm sắt, anh ấy có thể làm được!
Vì chuyện này không nên để quá nhiều người biết nên tất cả mọi người đều họp bàn ở nhà Tô Dĩnh, ở một góc khá vắng. Con heo béo mà giám đốc nhà máy chế biến thịt tặng đã được đưa sang nhà đồng chí Ngũ Lỗi để xẻ thịt.
Giờ giám đốc nhà máy đã đi rồi và không có người ngoài trong nhà Tô Dĩnh, anh họ Tô Mưu không ngại ngùng mà nhìn mấy em trai em gái với đôi mắt đầy nước mắt.
Thực ra trong hai gia đình, Tô Mưu đúng là người phù hợp nhất cho công việc này, nhưng việc này là do mấy đứa trẻ thực hiện, còn Lưu Lan Hương không phải là người bao thầu hết mọi thứ, bà để cho mấy đứa nhỏ tự quyết định.
Mấy chị em Tô Dĩnh bàn bạc một chút, thấy rằng có thể đồng ý, nhưng mà...
Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ và Lư Đản đồng loạt giơ tay ra: "Đưa tiền đây!"
Tô Dĩnh bấm đốt ngón tay tính toán cho anh họ Tô Mưu: "Chúng ta là họ hàng thân thích, nói chuyện rất dễ dàng. Trên thị trường, một công việc chính thức có thể bán được khoảng 400 đồng, một công việc tạm thời có thể được chuyển thành chính thức thì chúng ta sẽ giảm giá, tính 300 đồng thôi. Cơ hội này thuộc về nhị bá và sáu người chúng ta, mỗi người 50 đồng. Nhị bá có nhận hay không thì em không biết, nhưng 50 đồng của bọn em thì nhất định không thiếu một xu nào. Tuy nhiên anh có thể trả góp, em nghĩ chỉ cần trả trong vòng hai năm là xong. Khi đó anh cũng vừa tốt nghiệp cấp ba và chuyển thành công nhân chính thức, không phải rất tốt sao?"
Anh họ Tô Mưu: "..."