Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 363



Tô Dĩnh biết thời này nhiều người giống như Lưu Lan Hương, ngày trước bản thân cô cũng không nhận ra điều đó nhưng sau khi trải qua biết bao thay đổi xã hội, những bước phát triển khổng lồ của thời đại, cô đã thấy được nhiều thứ, bị lừa gạt nhiều lần, biết thêm nhiều thông tin và khi nhìn lại, cô nhận ra rằng con người thời này có một sự ngây thơ và trong sáng mà những người sau này không có. Mọi người bị ép phải ở yên một chỗ, không có giấy giới thiệu thì không thể đi đâu, không có cách nào để tiếp cận thông tin cũng không có cơ hội trải nghiệm, hơn nữa còn không được khuyến khích có ý thức cá nhân nên tự nhiên cũng không thể nghĩ ra được những mưu mẹo phức tạp.

Vì vậy lúc này Tô Dĩnh cẩn thận giảng giải cho Lưu Lan Hương những rủi ro có thể xảy ra, chẳng hạn như nếu Ninh Quyên được nhà họ giúp đỡ nhưng lại tố cáo họ với đại đội để lập công, hoặc Ninh Quyên lỡ miệng nói ra chuyện nhà họ, hoặc Ninh Quyên dùng điều này để uy h.i.ế.p họ, bắt họ phải cung cấp thức ăn cho chị ta mãi mãi. Dù chưa chắc xảy ra nhưng chỉ cần một trong những chuyện đó xảy ra thôi, hậu quả sẽ rất khó mà gánh vác.

Nghe xong, Lưu Lan Hương cũng cảm thấy sợ hãi. Nếu chuyện này xảy ra ngày xưa, có lẽ bà sẽ không tin rằng người ta có thể xấu xa đến vậy nhưng sau một loạt những mưu đồ mà Tô đại bá và Tô Đại Nghiệp đã tính toán để hại nhà mình, giờ đây Lưu Lan Hương không dám tin tưởng ai dễ dàng nữa. Đây là cơ chế tự vệ của con người sau khi bị tổn thương, bắt đầu biết sợ hãi, đề phòng và suy nghĩ nhiều hơn.

Lưu Lan Hương tự trách: "Mẹ đúng là không nghĩ thấu đáo, con nói đúng quá..."

Tô Dĩnh an ủi bà mẹ đang sợ hãi vài câu, cuối cùng hai mẹ con quyết định tạm thời vẫn làm như đã bàn trước đó, nếu lũ trẻ nhặt được con mồi thì cứ ăn hết ở ngoài rồi hẵng về nhà. Đến Chủ nhật, Tô Dĩnh sẽ cùng Tô Dụ đến Cung Tiêu Xã giúp Ninh Quyên mua đồ ăn.

Dù sao thì điểm thanh niên trí thức cũng chỉ mất vài tháng để xây, Ninh Quyên sẽ không ở nhà họ lâu.

Lúc này đã rất khuya, hai mẹ con đã có kế hoạch nên không trì hoãn nữa mà nhanh chóng đi ngủ.

Tuy chuyện nhà Tô Dĩnh đã được giải quyết nhưng không có nghĩa là mọi gia đình nhận thanh niên trí thức đều giải quyết ổn thỏa.

Chẳng hạn như nhà Tô đại bá. Hôm nay khi nghe thông báo từ đài truyền thanh, nhà họ đã ăn tối xong. Khi thanh niên trí thức mới được phân về nhà họ, chính là "thần trộm năm tháng" Hà Kiến Thiết, đến nơi, Tô đại bá bảo Tô Đại Trân nấu cơm cho Hà Kiến Thiết nhưng Tô Đại Trân đòi tiền.

Tô đại bá bảo Tô Đại Trân đòi tiền Hà Kiến Thiết nhưng Hà Kiến Thiết nhất quyết không chịu đưa tiền. Anh ta nói đại đội trưởng đã nói rõ rằng tiền công sẽ được trừ từ khoản trợ cấp 10 đồng mỗi tháng của họ rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng không thấy tiền công, Tô Đại Trân nhất quyết không nấu cơm. Bây giờ cô ta nấu cơm cho người nhà mình còn phải thu tiền, sao có thể nấu miễn phí cho người ngoài được?

Cuối cùng trong khi các hộ gia đình xung quanh đã ngủ yên, không khí yên tĩnh bao trùm thì bụng của "thần trộm năm tháng" Hà Kiến Thiết vẫn đang kêu "ùng ục" vì đói.

Nhưng đã là "thần trộm năm tháng" thì khó khăn này nào có thể ngăn cản Hà Kiến Thiết tìm cách lấp đầy bụng?

Hà Kiến Thiết quyết định làm liều. Khi cả nhà Tô đại bá đã ngủ say, anh ta lẻn qua tường ra khỏi sân nhà Tô đại bá rồi xoay người, nhảy tường vào sân nhà Lý đại thẩm ở cạnh bên.

Chẳng bao lâu sau, Hà Kiến Thiết đã ôm hai con gà mái tơ chưa lớn rồi chạy thẳng vào rừng nhỏ ngoài thôn.

Sáng hôm sau, khi Lý đại thẩm dậy sớm cho gà ăn, cảnh tượng quen thuộc từ mùa thu năm ngoái lại một lần nữa diễn ra...

Lý đại thẩm tức giận đến nỗi quăng cả chậu cám đã chuẩn bị sẵn cho gà, ngồi bệt xuống đất và hét lớn, đánh thức cả hàng xóm hai bên.

Trời ơi, trời ơi, trời ơi...

Lại là ai?

Ai lại ăn trộm gà mái của bà ta!!!

Sao cứ phải nhằm vào nhà bà ta mà vặt trụi thế này???!