Tô Dĩnh vừa nói, Tô Dụ đã hiểu ngay. Chỉ cần không quá nổi bật, vừa đủ giỏi là ổn.
Tô Dụ nhanh chóng nghĩ ra một giải pháp. Cậu hỏi chị gái: "Nếu toàn bộ những đứa trẻ cùng tuổi trong thôn đều nhảy lớp cùng nhau thì chẳng ai để ý nữa, đúng không?"
Ha ha ha, chơi bời gì chứ, tất cả đều sẽ đi học sớm cùng cậu thôi!
Tô Tiểu Dụ hành động nhanh chóng, chẳng bao lâu, nhà Tô Dĩnh đã trở thành nơi tụ tập của lũ trẻ 5 tuổi trong thôn. Tô Dụ sắp xếp thời gian rất hợp lý, buổi sáng cả nhóm cùng nhau ra gốc núi sau nhà đào rau dại hoặc nhổ cỏ heo, đôi khi lại ra sông lớn chơi đùa một lát. Đến trưa sau khi nghỉ ngơi xong, cả nhóm mới bắt đầu học kiến thức tiểu học.
Tất nhiên cũng có một vài đứa không thích học mà chỉ muốn chơi. Những lúc như vậy, Tô Dụ không ép buộc, vì mục tiêu của cậu là có lý do để không phải đóng vai trò "trẻ con" đi chơi cùng lũ nhóc và khiến việc nhảy lớp của mình không trở nên quá nổi bật mà thôi.
Riêng cô bé mũm mĩm Vương Nha Nha thì vẫn kiên trì học cùng Tô Dụ, phần lớn là vì... Tô Dụ lúc nào cũng có đồ ăn vặt ngon lành!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Những đứa trẻ cùng tuổi thường tụ tập chơi với nhau như trẻ 6 tuổi không thích chơi với trẻ 5 tuổi và ngược lại, trẻ 5 tuổi cũng chẳng muốn chơi với lũ 4 tuổi. Nhưng trong thôn chỉ có ngần ấy trẻ 5 tuổi mà một nửa trong số đó đã đến nhà Tô Dụ khiến số trẻ còn lại không đủ để chơi trò gì. Vậy nên chỉ sau vài ngày, hầu hết bọn trẻ 5 tuổi trong thôn đã quay lại nhà Tô Dụ, ngoan ngoãn nghe "thầy giáo nhỏ" giảng bài.
Tô Dụ hiện đang học kiến thức lớp bốn nhưng cậu sẽ giảng giải trước cho các bạn nhỏ về kiến thức lớp một, sau đó để lại bài tập cho các bạn làm. Khi các bạn đang làm bài tập, Tô Dụ mới bắt đầu học bài của mình. Sau khi Tô Dụ nhanh chóng học xong phần kiến thức hôm đó, cậu vẫn có thời gian để sửa bài tập cho các bạn.
Do lũ trẻ chỉ ở nhà Tô Dụ vào mỗi buổi chiều khoảng hai tiếng mà còn thường xuyên mang rau dại và cỏ heo về nộp cho gia đình nên mọi chuyện cứ thế diễn ra mà không khiến cha mẹ bọn trẻ chú ý nhiều, cho đến tận khi mùa thu hoạch đến gần.
Năm nay gia đình Tô nhị bá xảy ra một sự kiện lớn, đó là anh họ Tô Mưu cuối cùng đã nhận được bằng tốt nghiệp của lớp bổ túc trung học. Sau khi kết thúc mùa thu hoạch, Tô Mưu đã chính thức trở thành kế toán tại nhà máy chế biến thịt của huyện và chuyển thành hộ khẩu thành thị.
Điều này khiến Tô Mưu vui sướng vô cùng! Sau nhiều năm bị áp bức trong gia đình, cuối cùng anh ấy cũng có thể ngẩng cao đầu làm con trai chính thức! Tuy nhiên điều không may là trong vài năm tới, Tô Mưu chắc chắn sẽ không thể về nhà đón Tết. Vì với vai trò kế toán tại nhà máy chế biến thịt, khoảng thời gian bận rộn nhất là vào dịp cuối năm, trước Tết Âm lịch khi phải quyết toán cuối năm. Lý do nhà máy thuê thêm nhân viên tạm thời cũng để tránh bị quá tải vào thời điểm này. Do đó với tư cách là người mới chuyển chính thức, trong ít nhất ba, bốn năm tới, Tô Mưu sẽ không thể xin nghỉ phép vào dịp cuối năm.
Hơn nữa khi công việc tại nhà máy tạm ổn, Tô Mưu cũng không thể trở về thôn Thanh Sơn vì đường về bị tuyết phủ kín, không thể di chuyển. Thực ra mùa đông năm ngoái, Tô Mưu cũng đã không về nhưng năm nay tình hình đã thay đổi. Đầu năm nay, Tô Hương Tú đã kết hôn với phó đoàn trưởng Trương Đại Hắc Ngưu, chuyển đến sống cùng chồng ở binh đoàn. Vì vậy Tết năm nay, Tô Hương Tú chắc chắn sẽ không trở về nhà Tô nhị bá một mình.
Điều này có nghĩa là từ năm nay, số người trong gia đình Tô nhị bá sẽ giảm đi hai người vào dịp Tết. Không khí trở nên lạnh lẽo và trống trải.