Thâm Tình Tựa Mộng

Chương 14



Nghĩ cũng buồn cười, năm đó Kiến Ninh công chúa phải lòng Tạ Thời An, nhất quyết muốn gả cho hắn làm bình thê, nhưng bị Tạ Thời An cự tuyệt.

Không ngờ, hiện giờ lại chuyển thành nàng ấy an ủi ta - người từng là tình địch trong quá khứ: “Thua bởi cô, ta mới tâm phục khẩu phục. Dù sao hai người cũng từng vào sinh ra tử, hoạn nạn có nhau! Nhưng tam tiểu thư Lâm gia kia thì tính cái gì! Còn tưởng rằng Tạ Thời An là hình tượng vị hôn phu tốt đẹp lắm, hiện giờ xem ra hắn cũng chỉ thế mà thôi.”

“Hoàng tẩu bảo ta tới khai sáng cho cô, bổn cung cũng chẳng biết khuyên gì, đi thôi, bổn cung dẫn cô đi tìm vui vẻ.”

Trong phủ công chúa, nam nhân đứng thành một hàng, mập ốm cao thấp đều đủ cả, họ hành lễ với chúng ta, ta kinh ngạc đến không khép miệng được.

“Một khi đã trải nghiệm niềm vui của hoa thơm cỏ lạ, xuân sắc đầy vườn, cô sẽ không lưu luyến nhớ mãi không buông với người kia nữa.” 

Giọng điệu của Kiến Ninh công chúa nghe như người từng trải.

Ta ôm trán cười khổ: “Đa tạ công chúa, chỉ sợ ta vô phúc hưởng thụ.”

“Phó Hoài Cẩn, cô có ngốc không, Tạ Thời An có thể tam thê tứ thiếp, cô cũng tìm lấy hai nam nhân mà hầu hạ, có sao đâu?”

Ta thở dài: “Trong nhà không dư dả lắm, nếu công chúa muốn tặng nam nhân đến, không bằng chỉ cho ta cách kiếm chút tiền.”

Công chúa suy nghĩ: “Bổn cung có một cửa hàng không dùng đến, trước đó ở chỗ hoàng tẩu cũng từng dùng thử nước hoa mà cô tự làm, rất thích. Không thì bổn cung giao cửa hàng, cô điều chế bán hương liệu, chờ khi nào có tiền vốn rồi nghĩ đến việc khác.”

Ta liên tục cảm tạ.

Cuối cùng, lúc rời đi, Kiến Ninh công chúa vẫn mạnh mẽ tặng nam nhân kia cho ta.

Đối phương theo ta đến cửa nhà, ta xua tay ý bảo cho y đi.

Y lại quỳ xuống: “Công chúa tặng nô cho phu nhân, nô gia là người của phu nhân, nếu phu nhân không muốn nô gia vào trong, vậy nô gia chỉ đành quỳ ở cửa thôi.”

Ta thở dài: “Ngươi tên là gì?”

Đối phương ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập ngưỡng mộ: “Nô tên Lý Mộ.”

“Ngươi muốn cái gì?”

“Muốn ở lại bên cạnh phu nhân, hầu hạ phu nhân.”

Lời nói dối nhưng nghe thật êm tai.

Có lẽ công chúa nói đúng, nếu kiếp này của ta không thể trở về nhà, vậy sống vui vẻ phóng túng một chút đã sao, cũng không uổng công ta tới nhân gian một chuyến.

Lý Mộ rất biết điều.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com