“Thì ra đây là lý do quốc sư kêu gọi viện binh từ các thành trì!” Tư Không Hải nói.
Tận hai trăm Dung Huyết Cảnh đỉnh phong a..
Vậy nên cần hai lăm Hoá Đan Cảnh cùng hạ trăm năm mươi Dung Huyết Cảnh tu sĩ đến để trung hoà lực lượng.
Dung Huyết Cảnh của Sơn Vân Đế Quốc, đại đa số là ở trung, hậu kì, đỉnh phong không nhiều lắm.
Mà lại có nhiều đệ tử trẻ tuổi nữa, thời gian dành cho họ tu luyện không đủ.
Trước kia, Lăng Vân Học Viện thông báo tuyển sinh sớm. Nhưng sau đó lại hoãn đi, nghe bảo là để chuẩn bị cho Huyền Cổ Chiến Trường, nên các đệ tử trong Sơn Vân Đế Quốc không được vào học tại Lăng Vân Học Viện.
Thế là thành ra thiếu thốn tư nguyên, thêm không đủ thời gian nên cũng mới dao động đa số là ở Dung Huyết trung, hậu kì.
Nhưng điều đáng kinh ngạc, là đáng lí chất lượng đệ tử trẻ tuổi bên hai Đế Quốc là không chênh lệch nhiều lắm chứ.
Đây lại đùng một phát tận hai trăm Dung Huyết Cảnh đỉnh phong.
Tư Không Hải bất ngờ không nằm ngoài dự kiến của Liễu Vân Tiêu lắm, chính hắn lúc nhận tin cấp báo từ Sơn Tranh Đại Hoàng Tử cũng bất ngờ một chút nên cũng nhanh chóng phát ra triệu tập lệnh.
Sơn Tranh Đại Hoàng Tử cũng từ đó mà đã đến đây trước rồi.
Nhưng hắn không biết trong mắt Tư Không Hải có chút cười nhạt thoảng qua..
….
Sau một khoảng thời gian nghe ngóng, Liễu Vân Tiêu và Tư Không Hải bàn bạc một số chiến thuật cần thiết để giao phong với Hoả Vân Đế Quốc.
Mộc Chiến khi nghe hết toàn bộ kế hoạch của Đại tướng quân và Quốc sư, hắn lặng lẽ rút lui khỏi mật thất. Với Vô Ảnh Huyễn Bộ, hắn di chuyển như một bóng ma giữa màn đêm, không một tiếng động, không để lại dấu vết nào.
Khi về đến trận doanh của binh lính, một đám doanh trại đơn sơ hiện ra trước mắt hắn. Những ngọn lửa bập bùng chiếu sáng cả vùng đất rộng lớn.
Đám binh sĩ đều đang nghỉ ngơi, một số thì đứng canh gác, một số thì trò chuyện nhỏ nhẹ dưới ánh lửa trại, không ai biết đến sự tồn tại của hắn.
Hắn bước qua, không ai hay biết, không ai nhìn thấy, nhưng một khí tức vô hình toát ra từ thân thể hắn khiến không gian xung quanh như căng thẳng hơn.
Mộc Chiến ngồi xuống trên một tảng đá, ánh mắt hướng về phía bầu trời đêm sâu thẳm, suy nghĩ về bước đi tiếp theo của mình.
“Tu luyện một chút, có thực lực mới là vương đạo!”
Dứt lời, Mộc Chiến ngồi nhắm mắt chậm rãi hít thở, hấp thụ linh khí trong thiên địa qua toàn bộ lỗ chân lông trong cơ thể.
Nhờ vào Mộc Chi Ý Cảnh Nhất Tầng, Mộc Chiến hắn cảm nhận rõ ràng hơn mộc hệ linh khí trong thiên địa, thụ tâm hắn rung lên nhè nhẹ, từng đợt linh khí hội tụ lại trong thụ tâm của hắn tạo nên những chiếc lá.
Cảm ngộ của Mộc Chiến qua từng trận chiến với Mộc Chi Ý Cảnh cũng tăng dần lên, sắp đạt đến Mộc Chi Ý Cảnh Nhị Tầng.
Thông thường, ở Hoá Đan Cảnh tu vi chỉ là Sơ Khai Ý Cảnh, chỉ những người kẹt lâu năm ở cảnh giới này sẽ đạt đến Nhất Tầng Ý Cảnh.
Nhị Tầng Ý Cảnh, là điều kiện để giúp nguyên đan trong đan điền cảm nhận thiên địa hơn, từ đó giúp tăng khả năng tạo thành Linh Anh.
Ý Cảnh phân làm cửu tầng, không phụ thuộc vào cảnh giới mà dựa vào ngộ tính của tu sĩ mới có thể đạt đến.
Thật ra cũng phụ thuộc một phần nào đó, Ý Cảnh là sự cảm ngộ của thiên địa, Hoá Đan Cảnh sẽ khó cảm ngộ thiên địa hơn Linh Anh Cảnh, mà Nguyên Thần Cảnh mới là đỉnh cao của sự cảm ngộ Ý Cảnh.
Từ Nguyên Thần Cảnh, Nguyên Thần gần như có thể tách ra khỏi cơ thể để cảm nhận thiên địa một cách rõ ràng hơn, nên việc tăng lên Ý Cảnh ở cảnh giới này mới có sự rõ rệt nhất.
Mà đến khi đạt đến Phân Thần Cảnh, với sự hiện diện của Âm Thần và Dương Thần, sự cảm ngộ thiên địa vượt xa nhiều lần so với Nguyên Thần Cảnh, giúp tu sĩ cấp bậc này có thể đạt đến Bát Tầng, Cửu Tầng Ý Cảnh.
Mộc Chiến ở Hoá Đan Cảnh trung kì, thường cao nhất sẽ đạt đến là Nhất Tầng Ý Cảnh, nhưng do bản thân là thần thụ nên hắn ẩn ẩn đã có triệu chứng đạt đến Nhị Tầng Ý Cảnh.
Lúc đó có lẽ Mộc Chiến sẽ có đủ thực lực để đối kháng với những Linh Anh Cảnh phổ thông.
….
Một đêm qua đi thật vắng lặng, Mộc Chiến an tĩnh tu luyện thêm được một chiếc lá, giờ hắn đã có bốn trăm hai mươi mốt chiếc lá trong thụ tâm.
Khi trời vừa hừng sáng, ánh bình minh đỏ rực len qua lớp sương mờ, nhuộm lên doanh trại một màu sắc mới. Tiếng kèn lệnh vang vọng khắp nơi, đánh thức toàn bộ binh lính trong doanh. Từng đội quân lần lượt xếp hàng ngay ngắn, quân trang gọn gàng, ánh mắt lộ rõ vẻ sẵn sàng trước những biến cố có thể xảy ra.
Mộc Chiến đứng từ xa, quan sát toàn bộ cục diện. Trước mặt hắn, binh lính xếp thành từng hàng, từng nhóm phân đội đang dần được sắp xếp. Đại Tướng quân Tư Không Hải oai nghiêm đứng trên đài cao, ánh mắt nghiêm nghị nhìn xuống từng người, giọng nói vang như sấm rền truyền khắp không gian:
“Binh sĩ của Sơn Vân Đế Quốc! Hôm qua ta phụng quân lệnh, mang đến những viện binh từ các thành trì!”
Phía sau Tư Không Hải, hai trăm năm mươi tu sĩ Dung Huyết Cảnh đứng thẳng tắp trong hàng ngũ, dáng vẻ uy nghi, sát khí tràn ngập.
Từng đôi mắt rực lửa chiến ý, như hổ báo rình mồi, cơ thể họ toát ra linh khí mạnh mẽ.
“Bọn họ mặc dù trẻ tuổi, nhưng thực lực thấp nhất cũng đã là Dung Huyết Cảnh sơ kỳ, cao nhất là Dung Huyết Cảnh đỉnh phong!”
“Bởi vậy, ta đại tướng quân, sẽ phân chia lại các đội hình của mỗi tiểu đội! Chúng ta sẽ phân một tiểu đội Dung Huyết Cảnh sẽ có khoảng mười binh lính Tụ Linh Cảnh!”
“Với hai trăm năm mươi Dung Huyết Cảnh mới tiếp viện, thêm bảy trăm năm mươi Dung Huyết Cảnh trước đó, chúng ta có khoảng một ngàn Dung Huyết Cảnh tiểu đội!”
Tư Không Hải lạnh nhạt nhìn chúng binh sĩ, đạm nhiên nói tiếp:
“Chưa hết, mỗi mười tiểu đội sẽ hình thành nên một đại đội, do một Hoá Đan Cảnh tu sĩ làm đại đội trưởng! Chúng ta sẽ dụng binh theo từng đơn vị đại đội như thế này!”
Dứt lời, một trăm Hoá Đan Cảnh tu sĩ lượn lờ từ một phía của Tư Không Hải hiện ra, bọn hắn đã được nhận lệnh của Tư Không Hải để đảm nhiệm chức vị đại đội trưởng.
Tư Không Hải gật đầu nhẹ một cái, sau đó nói một tiếng:
“Bây giờ, ta sẽ nói qua quân luật, các ngươi phải nghe cho thật rõ!”
Sau đó Tư Không Hải nói từng điều một, mỗi lời hắn nói khiến cho tu sĩ ở đây đều như sục sôi, đám đệ tử trẻ tuổi Dung Huyết Cảnh kia cũng cảm nhận được nhiệt huyết lan tràn.
Về cơ bản thì có thể xem như sau:
Quân lệnh như sơn: Mệnh lệnh của tướng lĩnh là tuyệt đối. Một khi đã nhận lệnh, dù là quân sĩ cấp thấp hay cao cấp, đều phải tuân thủ không được phản đối. Những kẻ vi phạm quân lệnh sẽ bị xử lý nghiêm khắc, nhẹ thì giáng chức, nặng thì có thể xử tử ngay tại chỗ để răn đe.
Phân đội rõ ràng: Mỗi đội quân đều được phân chia theo cấp bậc và nhiệm vụ riêng biệt. Từ kỵ binh, bộ binh, cung thủ, cho đến pháp sư, tất cả đều có vai trò cụ thể trong trận chiến. Sự phân chia này giúp tối ưu hoá sức mạnh của từng đơn vị và đảm bảo sự phối hợp nhuần nhuyễn trong trận mạc.
Tu luyện và huấn luyện nghiêm ngặt: Binh lính không chỉ được huấn luyện về võ kỹ và chiến thuật, mà còn phải duy trì việc tu luyện cá nhân để nâng cao cảnh giới. Mỗi binh sĩ đều có mức tu vi nhất định, với tiêu chuẩn tối thiểu là Tụ Linh Cảnh cho binh lính phổ thông, và Dung Huyết Cảnh cho các đội trưởng tinh nhuệ. Những binh sĩ không hoàn thành được các yêu cầu tu luyện định kỳ sẽ bị loại bỏ khỏi đội hình.
Kỷ luật và đạo đức quân nhân: Binh sĩ phải tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc về đạo đức, không được tham gia vào các hành vi phản quốc, phản bội đồng đội, hoặc trốn tránh nghĩa vụ. Những hành động như đào ngũ, gây rối, hoặc phạm pháp trong quân doanh đều bị trừng trị nghiêm khắc, không có ngoại lệ.
Báo cáo tình hình và tuân thủ cấp bậc: Mỗi binh sĩ đều phải báo cáo đầy đủ tình hình của mình với cấp trên. Hệ thống cấp bậc từ thấp lên cao rõ ràng, từ tiểu đội trưởng cho đến tướng quân, mỗi cấp bậc đều có trách nhiệm rõ ràng trong việc quản lý và dẫn dắt binh lính.
Phần thưởng và hình phạt minh bạch: Trong quân đội, thành tích được đánh giá công bằng. Những binh sĩ có chiến công hoặc lập được công trạng lớn trong trận chiến sẽ được tưởng thưởng, thăng cấp hoặc trao danh hiệu. Ngược lại, kẻ nào thất bại hoặc không hoàn thành nhiệm vụ sẽ phải đối mặt với hình phạt thích đáng.
Và cuối cùng, sẵn sàng chiến đấu mọi lúc: Quân đội luôn trong trạng thái chuẩn bị cao nhất, binh lính phải luôn sẵn sàng ra trận bất kỳ lúc nào. Mỗi người đều phải biết quản lý thể lực, sức mạnh của mình để có thể lập tức đáp ứng mệnh lệnh.