Vong Mệnh Đài, Lý Thiên và Tiêu Thạch đã không còn gì để nói, hai người lập tức lao vào đại chiến.
Lý Thiên lúc này mới bộc phát hoàn toàn khí tức của hắn, không phải là một Dung Huyết Cảnh tu sĩ, mà là một Hoá Đan Cảnh sơ kỳ.
Tiêu Thạch âm trầm, thì ra tên này không bị ảnh hưởng bởi khí thế của hắn là do hắn cũng là một Hoá Đan Cảnh sơ kỳ.
Nhưng Tiêu Thạch cũng không quá bất ngờ, Lý Thiên từ đầu hành động không giống một tên ất ơ Dung Huyết Cảnh, nếu là Hoá Đan Cảnh thì lại hợp tình, hợp lý hơn đấy.
Lý Thiên chẳng hề quan tâm Tiêu Thạch nghĩ gì, điều động Lôi Chi Ý Cảnh Nhất Tầng lan tràn.
Trên tay hắn đeo một đôi Lôi Minh Quyền Sáo, Tam giai cực phẩm pháp bảo lấp loé lôi điện, như cộng hưởng Lôi Chi Ý Cảnh của hắn.
Trên đài, lôi điện ầm ầm vang dội, từng tia sét xanh lóe sáng như hàng vạn thanh kiếm sắc bén lao xuống từ mây đen, hướng thẳng về phía Tiêu Thạch.
“Thổ Ảnh Hoán Hình!”
Nhưng ngay khi sấm sét sắp chạm đến thân ảnh hắn, Tiêu Thạch đã biến mất, như thể hòa vào lòng đất.
Tiêu Thạch vừa biến mất, Lý Thiên đã hiểu ra đối phương đang ẩn thân với Thổ Ảnh Hoán Hình.
“Lôi Ảnh Thiểm Động!”
Hắn bèn vận sức, kích phát Lôi Ảnh Thiểm Động để lập tức di chuyển lên cao, thân ảnh như tia chớp xuyên không gian, tạo thành lôi ảnh vờn quanh.
“Thổ Tinh Trấn Sơn!”
Nhưng Tiêu Thạch, với tinh thần tập trung cao độ, cảm nhận được lôi khí từ phía trên, liền vận chuyển Thổ Chi Ý Cảnh Nhất Tầng Thổ Tinh Trấn Sơn để khuấy động lòng đất.
Ầm..rầmm..
Một bức tường đất đá khổng lồ bật lên, chặn đứng lôi ảnh của Lý Thiên, buộc hắn phải lui lại.
“Thiên Lôi Oanh Đỉnh!”
Nhưng Lý Thiên không nao núng, hai mắt lóe lên tia kiên định. Hắn nhấc tay lên cao, kêu gọi Thiên Lôi Oanh Đỉnh, triệu hồi cột sét khổng lồ từ thiên không, trực diện đánh vào lớp thổ tường mà Tiêu Thạch dựng lên.
Cột sét xé rách không khí, sức mạnh khủng khiếp xuyên qua đất đá, đánh tan lớp phòng thủ.
“Khá đấy! Thổ Long Phá Địa!”
Nhưng Tiêu Thạch không phải kẻ dễ đối phó. Ngay khi lôi điện vừa dứt, hắn liền dùng Thổ Long Phá Địa, triệu hồi một thổ long từ sâu trong lòng đất, cường mãnh lao thẳng đến vị trí Lý Thiên đang đứng.
Gràoooo….
Thổ long gầm rú, cả mặt đất rung chuyển, như muốn nghiền nát mọi thứ trong tầm ảnh hưởng.
“Lôi Thần Ảnh Tán!”
Lý Thiên cười nhạt, thân ảnh lại hóa thành lôi ảnh di chuyển né tránh, nhưng thổ long như có ý chí riêng, bám theo từng cử động của hắn.
Sức mạnh của thổ hệ khắc chế lôi hệ khiến mỗi chiêu thức của Lý Thiên đều gặp trở ngại.
Nhưng hắn không cam chịu thế yếu, lại dùng Lôi Thần Ảnh Tán, thân ảnh phân ra thành nhiều bóng lôi, khiến thổ long mất phương hướng.
“Chết!”
Trong nháy mắt, Lý Thiên từ phía trên lao xuống, lôi điện bao quanh người, hợp sức với sấm sét từ trời giáng xuống một kích mạnh mẽ vào gáy Tiêu Thạch.
“Đừng hòng!”
“Thổ Kính Hộ Thể!”
Lúc này, Tiêu Thạch đã chờ sẵn, hắn hét lên, vận toàn lực thi triển Thổ Kính Hộ Thể.
Một lớp thổ cương kiên cố bao bọc toàn thân, đỡ lấy đòn lôi kích.
Oành…
Sức mạnh của sấm sét và thổ hệ va chạm, tạo ra tiếng nổ vang dội, đất đá bay tán loạn, khói bụi mù mịt.
“Hộc, hộc..”
Cuối cùng, cả hai kẻ đều lùi lại, hô hấp dồn dập.
Sau đợt va chạm khủng khiếp, Tiêu Thạch lùi lại, ánh mắt ngưng trọng, nhưng trong lòng đã thầm nghĩ ra kế hoạch để khắc chế lôi hệ của Lý Thiên.
Hắn biết, điểm yếu lớn nhất của lôi hệ là cần linh khí dồi dào để duy trì sức mạnh bùng nổ, nếu kéo dài, sẽ tiêu hao linh khí của Lý Thiên đến kiệt quệ.
Với thổ hệ vốn thiên về phòng thủ, Tiêu Thạch quyết định chuyển sang thế thủ, nhằm làm suy yếu địch thủ dần dần.
Hắn mặc lên một chiếc Sa Ảnh Bào, là một tam giai thượng phẩm pháp bảo.
“Địa Vực Bách Huyễn!”
Tiêu Thạch lập tức vận dụng Địa Vực Bách Huyễn, thổ khí hòa vào thiên địa, tạo ra nhiều tàn ảnh bao quanh hắn, làm thành một thế trận phòng thủ vừa mê hoặc vừa rối loạn.
Những tàn ảnh của Tiêu Thạch chuyển động khắp nơi, khiến Lý Thiên không thể nắm rõ đâu là thật, đâu là giả.
“Tên này..”
Lý Thiên cau mày, đã nhận ra chiến lược của đối phương. Không ngờ hắn lại chơi tiêu hao chiến.
“Hừ, đừng tưởng bổn công tử sợ!”
“Thiên Lôi Truy Phong!”
Nhưng hắn không hề nao núng, cười lạnh một tiếng, rồi nhắm mắt lại, linh khí dồn vào tay, kích hoạt Thiên Lôi Truy Phong.
Phốc..phốc..
Hắn quyết định đánh tan từng tàn ảnh một, cắt ngắn thời gian trận chiến.
Lôi ảnh bám theo bước chân của hắn, mỗi lần lao lên là tạo ra tia sét đánh xuyên qua các tàn ảnh của Tiêu Thạch.
Tuy nhiên, trong lúc Lý Thiên đang tập trung vào tàn ảnh, Tiêu Thạch âm thầm tích tụ thổ khí dưới lòng đất, chuẩn bị cho một chiêu thức tối hậu.
“Thổ Long Tiềm Hành!”
Ngay khi Lý Thiên tiếp tục tiêu hao linh khí, hắn đột ngột giậm chân, kích phát Thổ Long Tiềm Hành.
Gràoooo…
Đất đá quanh hắn rung chuyển, một con thổ long khổng lồ bất ngờ trồi lên từ lòng đất ngay dưới chân Lý Thiên, khiến hắn không kịp phản ứng mà bị hất tung lên không trung.
“Hự..”
Lý Thiên kịp vận lôi khí xung quanh để giảm sát thương khi rơi xuống, nhưng vẫn cảm nhận được sự áp chế từ thổ hệ, cương khí thổ đặc quánh như muốn bám chặt lấy linh khí lôi hệ của hắn, khiến mỗi động tác trở nên nặng nề hơn.
Hiểu rõ tình thế bất lợi, Lý Thiên quyết định dùng chiến lược liều lĩnh, tập trung toàn bộ linh khí còn lại vào đòn cuối cùng.
“Thiên Lôi Oanh Đỉnh!”
Với một tiếng hét vang, Lý Thiên kích hoạt Thiên Lôi Oanh Đỉnh lần nữa, nhưng lần này là phiên bản cường hóa, tạo ra một cột sét khổng lồ, nhắm thẳng vào vị trí của Tiêu Thạch.
“Hừ, bổn thiếu đã thừa biết!”
“Thổ Tinh Trấn Sơn!”
Nhưng Tiêu Thạch đã đoán trước được ý đồ này, bèn dồn toàn lực vào Thổ Tinh Trấn Sơn, biến địa thế xung quanh thành một bức tường dày đặc chống lại sức mạnh lôi điện.
Đất đá trấn giữ vững chắc, như sơn như thạch, hấp thu phần lớn lực công kích từ đòn lôi kinh thiên động địa đó.
Răng rắc..
Thế nhưng, trước áp lực khổng lồ từ lôi điện, lớp thổ tường cũng bắt đầu rung chuyển và rạn nứt.
“Haha, chết! Thổ Long Tiềm Hành - Phá Địa!”
Nhưng đúng lúc này, Tiêu Thạch cười gằn một tiếng, xuất chiêu tối hậu, kết hợp tất cả linh khí còn lại vào hai võ kỹ phối hợp Thổ Long Tiềm Hành - Phá Địa.
Gràoooooo…
Một thổ long khổng lồ trỗi dậy từ lòng đất, hòa mình vào thổ khí xung quanh, ầm ầm lao về phía Lý Thiên.
Thổ khí cuồn cuộn tựa như phong ba bão tố, khiến hắn không có đường lui.
Lý Thiên biến sắc, không nghĩ Tiêu Thạch giấu một tay ở dưới chân của hắn.
Lập tức, hắn muốn sử dụng Lôi Thần Tán Ảnh để tránh đi, nhưng con thổ long đã đến quá gần.
Cắn răng, Lý Thiên không còn cách nào khác vận dụng Lôi Chi Ý Cảnh, thi triển Thiên Lôi Truy Phong nện thẳng vào con thổ long.
Oành…
Rầmmm..
Giữa tiếng sấm và đất đá tung bay, trận chiến kết thúc trong một vụ nổ khủng khiếp, đất trời rung chuyển, khói bụi mịt mù bao phủ khắp nơi.
Khi khói bụi tan dần, thân ảnh Lý Thiên hiện ra, nhưng khí tức đã suy yếu đến cực điểm.
Đòn phản kích cuối cùng từ thổ long đã khiến hắn kiệt sức, linh khí gần như cạn kiệt, thân thể lảo đảo.
Lôi khí quanh người hắn không còn rực rỡ uy mãnh như trước, mà đã mờ nhạt, yếu ớt như ngọn đèn trước gió, chỉ chực lụi tàn.
Còn Tiêu Thạch, tuy cũng bị thương nhưng với sức mạnh phòng thủ của thổ hệ, hắn vẫn giữ vững được thân thể, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Lý Thiên, như thể không cho đối thủ bất kỳ đường lui nào.
“Lôi hệ gặp ngay Thổ hệ, con moẹ nó chứ..!”
Lý Thiên cắn răng, cố gắng giữ vững tâm thế, nhưng lòng biết rõ, chính chiến lược tiêu hao của Tiêu Thạch đã khiến hắn rơi vào bẫy.
Những đòn lôi công kích dù cường mãnh đến đâu, nhưng gặp thổ hệ kiên cường, rốt cuộc vẫn là tiêu hao vô ích.
Tiêu Thạch bước tới từng bước, khiến mặt đất dưới chân hắn như rung chuyển, như núi đè xuống lòng Lý Thiên, khiến hắn cảm thấy một áp lực khó lòng gượng lại được.
Lý Thiên cố gắng dồn chút linh khí cuối cùng, hy vọng phát ra một đòn quyết tử, nhưng sức mạnh lôi hệ trong hắn đã yếu đi quá nhiều, tia sét lóe lên trong tay rồi nhanh chóng vụt tắt.
Tiêu Thạch nhìn thấy tình cảnh của Lý Thiên, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng mang theo sự khinh thường.
Hắn cười nhạt:
“Lý Thiên, lôi khí của ngươi vốn dĩ không thể đối kháng với thổ hệ kiên cố. Giờ ngươi đã hiểu rõ điều này chưa?”
Tiêu Thạch sau khi thấy Lý Thiên tiêu hao phần lớn linh lực, chỉ khinh thường một phen mà không hạ sát thủ.
Không phải hắn nhân từ gì, mà hắn lo ngại cường giả Lôi tu thần bí sau lưng Lý Thiên a..
Nhỡ may hắn là lão quái vật nào đó có tính tình âm dương quái khí, không màng đến đạo lý con moẹ gì đó mà đến thăm Tiêu gia của hắn có phải chết dở không.
Do vậy, Tiêu Thạch không muốn hạ sát thủ, hắn để lại Lý Thiên để kìm hãm cường giả thần bí ấy.
Tiêu Lãng ngồi trên khán đài quan sát, với bản thân là một Linh Anh Cảnh cường giả, hắn sao lại không nhận ra được tâm cơ của Tiêu Thạch cơ chứ.
Gật đầu hài lòng, không hổ là nhi tử của hắn, tâm cơ này rất thích hợp làm việc lớn a..
Đám đông còn lại thì cũng đã trợn mắt trước màn đánh nhau kinh thiên này.
Không ngờ hai tu sĩ trẻ tuổi như Lý Thiên và Tiêu Thạch lại có chiến lực cường hãn đến mức này.
Tuy Lý Thiên thất thế nhưng theo bọn hắn quan sát, Lý Thiên thua chỉ vì do hắn chủ tu Lôi hệ, lại gặp ngay khắc tinh là Thổ hệ của Tiêu Thạch nên mới thua như vậy, nếu gặp người khác, e rằng vài chiêu Lý Thiên đã giải quyết xong.
Mộc Chiến cũng ngồi quan sát, điều hắn kinh ngạc một chút không nằm ở thực lực của hai tên này, mà là nằm ở độ phong phú võ kỹ của bọn hắn.
Hầu như bọn hắn đều sử dụng Huyền cấp võ kỹ, thấp nhất là Hoàng cấp cực phẩm võ kỹ..
Kết hợp với việc có Phân Thần Cảnh tồn tại, Huyền Nguyên Đại Lục nói hơn hẳn một bậc so với Thiên Võ Đại Lục cũng không ngoa..