Mộc Chiến chỉ muốn rời đi thật nhanh, nhưng khi hắn quay ngoắc lưng muốn dùng Vô Ảnh Huyễn Bộ để đi, chợt bước chân hắn khựng lại.
Hắn quên mất một điều..
Đó là dù hắn không có liên quan gì đến việc Lý Thiên bị truy sát, dù không liên quan một chút gì đến Độc Giáo, nhưng nếu Lý Thiên tên này không chết mà và mách lẻo với mỹ nữ Lôi Tịch Vân kia, Mộc Chiến hắn cũng bị trọng tội.
Không đúng sao.. một Linh Anh Cảnh hoàn toàn có khả năng cứu Lý Thiên khỏi tình thể này, chưa kể là Linh Anh Cảnh đặc biệt như Mộc Chiến hắn.
Âm trầm một chút, Mộc Chiến liền thở dài..
Có lẽ…
Ta sẽ mất một bộ nguỵ trang..
Đúng vậy, diện mạo Mộc Chiến lúc này vẫn là diện mạo của thiếu chủ Băng Tuyết Các, chỉ cần hắn biến đổi lại thành dung mạo vốn có của hắn là được..
Cho dù điều đó có ảnh hưởng một chút việc ẩn nấp của Mộc Chiến hắn, nhưng dù sao thì việc mất đi lớp nguỵ trang chỉ có ý nghĩa khi Lý Thiên chết.
Hay là bỏ đá xuống giếng..
Mộc Chiến vuốt cằm một chút, rồi lại lắc đầu..
Giết người không thù không oán với hắn, có lẽ không phù hợp với đạo lý hắn ngộ được..
Giết Lý Thiên bây giờ, hại nhiều hơn lợi..
Thở dài, Mộc Chiến lập tức vận dụng Vô Ảnh Huyễn Bộ rời đi.
Nhưng..
Có ai đó đâu muốn buông tha dễ dàng đến như vậy.
Khác hẳn với suy nghĩ của Mộc Chiến, Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng dù không biết Mộc Chiến là ai, nhưng bọn hắn biết vài điều.
Thứ nhất, Mộc Chiến không cùng phe.
Thứ hai, Mộc Chiến thấy bọn hắn giết chết Lý Thiên.
Cho dù Mộc Chiến thấy chết mà không cứu, nhưng so với việc Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng hắn truy sát Lý Thiên hoàn toàn là đắc tội với Lôi Tịch Vân, không nghi ngờ gì khi bước ra khỏi Huyết Ảnh Bí Cảnh liền bị nàng truy sát.
Thứ ba, cho dù hắn không nói cho Lôi Tịch Vân biết Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng truy sát Lý Thiên, nhưng hắn nắm giữ một thông tin cực kỳ chí mạng.
Đó chính là, Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng nắm giữ Hắc Lôi Diệt Thế của Lý Thiên.
Điều này ấy vậy mà nguy hiểm cực kỳ..
Thử nghĩ mà xem, Lý Thiên chỉ là một tiểu tử Hoá Đan Cảnh mà được cầm trong tay Hắc Lôi Diệt Thế, cho dù sau lưng hắn có một Lôi Tịch Vân cũng chẳng hề đủ chút nào.
Nếu như nói Lý Thiên không phải có Trảm Độc Tư Lệnh đứng sau đang trấn áp toàn bộ Huyền Nguyên Đại Lục, kẻ đó quả thật là thiển cận.
Cho dù mối quan hệ của bọn hắn là một điều bí ẩn, nhưng có thể dám chắc rằng Lý Thiên và Trảm Độc Tư Lệnh có mối quan hệ gì đó mà thế nhân không biết được.
Chỉ có như thế, mấy lão quái vật Nguyên Thần Cảnh mới không dám ra mặt để đoạt Hắc Lôi Diệt Thế của Lý Thiên.
Với lý do như thế, nếu như Mộc Chiến biết Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng hai người bọn hắn nắm giữ Hắc Lôi Diệt Thế thì phải làm sao?
Cho dù sau này bọn hắn cũng không được giữ mà phải cống nộp, nhưng với điều kiện là bọn hắn phải thành công trong thầm lặng.
Nếu không, Trảm Độc Tư Lệnh mà đánh hơi được, hắn có điên cuồng tấn công Độc Giáo để đoạt lại Hắc Lôi Diệt Thế hay không?
Khó nói…
Nếu chỉ Lý Thiên chết trong Huyết Ảnh Bí Cảnh thì Trảm Độc Tư Lệnh còn suy diễn theo hướng Hắc Lôi Diệt Thế lưu lại tại nơi này, hoặc nghi ngờ đôi chút ở bên Độc Giáo.
Nhưng việc để Mộc Chiến sống sót rời đây, biến số này cực lớn..
Do đó, Bạch Liên Hàn phải tìm mọi cách để diệt sát Mộc Chiến..
Ầm ầm..
Khí tức Bạch Liên Hàn điên cuồng tản ra, dội mạnh vào Lôi Phong Hắc Vân Trận của Lý Thiên.
Lý Thiên thì như gần chết vậy, nào còn đủ sức chống đỡ cả hai nữa, hắn chỉ còn đủ chút sức lực cuối cùng để ngăn cản Tiêu Lãng mà thôi.
Oành..
Nhờ vậy, bức màn lôi điện chắn trước người Bạch Liên Hàn liền bị nổ tung, hắn lập tức lao về phía Mộc Chiến.
Hắn muốn giết người diệt khẩu, chỉ có người chết thì bí mật này sẽ được đảm bảo. Trước khi đi, hắn ném nhanh Bạch Nguyệt Độc Phiến cho Tiêu Lãng để hắn có thể chống đỡ Lôi Phong Hắc Vân Trận.
Cho dù Tiêu Lãng không thể hoàn toàn thúc động Bạch Nguyệt Độc Phiến, dùng nó chống đỡ Lôi Phong Hắc Vân Trận là hoàn toàn dễ dàng.
Mộc Chiến thấy Bạch Liên Hàn lao đến, thở dài..
Đuổi làm sao mà đuổ…
Mộc Chiến chưa kịp thở dài hết câu, đột nhiên trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh mặc hắc y.
Tuy nhiên, tên hắc y ấy lại mặc một bộ áo choàng đen rách nát và lấm lem máu tươi, trên người không ít vết thương sâu bị cháy xém.
Dáng vẻ tàn tạ của hắc y nhân không làm giảm đi sát khí ẩn hiện trong ánh mắt hắn, đôi mắt lóe lên tia nhìn sắc lạnh như dao nhìn Mộc Chiến.
Mộc Chiến có chút ngạc nhiên, đây không phải là tên hắc y trước đó giao phong với Long Huyền sao..
Nhìn khí tức của hắn chỉ còn Linh Anh Cảnh trung kỳ, chứng tỏ những đòn đánh đó của Long Huyền không hề dễ chịu với hắn chút nào.
Hắc y xuất hiện làm Mộc Chiến bất ngờ, nhưng Mộc Chiến chạy về phía hắn làm hắn cũng bất ngờ nốt.
Tiểu tử này..
Hắn sững sờ một khắc, sau đó vô tận sát khí hội tụ về thân ảnh của Mộc Chiến.
“Tiểu tử, ngươi dám trêu đùa ta, ta giết chết ngươi!”
“Vô Ảnh Độc!”
Tên hắc y gầm thét, một làn khói đen nhàn nhạt bốc ra, hòa vào không khí mà gần như vô hình, nhưng mùi của nó cực kỳ khó chịu.
Mộc Chiến nghi hoặc, ngươi tham lam muốn Nguyên Tâm Thạch rồi đại chiến với Long Huyền thì kệ moẹ ngươi chứ, sao lại bảo ta trêu đùa?
Trêu đùa hồi nào?
Nhưng hắn cũng không lên tiếng làm cái gì, với trực giác của Thần Thụ, hắn cảm nhận được một luồng độc khí đang tiến đến gần.
“Mộc Quang Hồi Ảnh!”
Lập tức, một vầng sáng xanh lục rực rỡ như tỏa ra từ linh khí mộc hệ của hắn.
Quầng sáng này cuộn lên như một làn sóng ánh sáng, nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể Mộc Chiến, tạo thành một lớp bảo vệ vững chắc.
Oành..
Khi những tia độc khí va chạm vào lớp ánh sáng mộc khí, một tiếng nổ như sấm vang lên.
Bụi mờ tản nhẹ ra xung quanh, dù Mộc Chiến không hề bị thương gì sau công kích Vô Ảnh Độc của hắc y nhân, nhưng đòn đó đã làm hắn chậm chân lại.
“Băng Ảnh Vạn Hoa!”
Không chút chần chừ, Bạch Liên Hàn đang lao đến sau lưng Mộc Chiến liền vung tay, chiêu thức Băng Ảnh Vạn Hoa lập tức được thi triển.
Hàng trăm đóa hoa băng sắc bén, lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo như hàng nghìn mảnh thủy tinh băng, lao thẳng về phía Mộc Chiến.
Mộc Chiến lập tức cảm nhận được sát khí lạnh lẽo xuyên qua không khí, làm nhiệt độ quanh hắn giảm mạnh, như thể một làn sương lạnh bao phủ khắp chiến trường.
“Hừ! Mộc Tinh Đại Thủ Ấn!”
Không còn cách nào khác, hắn dồn linh lực, nhanh chóng vung tay sử dụng Mộc Tinh Đại Thủ Ấn. Một thủ ấn khổng lồ mang theo sức mạnh của mộc hệ, dày đặc mộc khí như tấm khiên sống, xuất hiện trước mặt hắn, sẵn sàng đón nhận những đóa hoa băng đang lao tới.
Đoàng…đoàng…đoàng…
Chỉ trong tích tắc, vô số âm thanh va chạm chát chúa vang lên, băng hoa và mộc ấn va chạm, tạo ra những tiếng nổ lớn, mỗi đóa hoa băng khi chạm vào mộc ấn đều phát ra từng tia sáng xanh và ánh bạc rực rỡ.
Vù vù…
Sức ép từ cả hai bên khiến đất đá xung quanh bị cuốn lên thành một cơn lốc nhỏ, tỏa ra khí thế mạnh mẽ.
Bạch Liên Hàn nhân cơ hội, lập tức di chuyển đến sau lưng Mộc Chiến, nở một nụ cười lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén theo dõi từng nhất cử nhất động của hắn.
Hắc y nhân cũng đến đứng trước mặt Mộc Chiến, nở nụ cười lạnh y hệt Bạch Liên Hàn vậy:
“Khặc khặc, chạy đi đâu, tiểu tử thối!”
Mộc Chiến âm trầm một chút, sau đó nhìn Bạch Liên Hàn:
“Ta sẽ làm như không biết gì, các ngươi làm việc các ngươi, ta đi đường của ta, ổn cả chứ?”
Hắc y nhân đang cười khằng khặc, thấy Mộc Chiến không thèm đếm xỉa đến mình, liền động nộ, rống to:
“Tiểu tử, dám phớt lờ ta? Ngươi muốn chết!”
Nhưng đột nhiên, não của hắn bằng một cách nào đó hoạt động trở lại, như có một luồng điện xẹt qua trong đầu:
“Ủa? Tên tiểu tử này Linh Anh Cảnh hồi nào vậy?
Hắn nhớ rõ ràng lúc trước, Mộc Chiến chỉ là một tên tiểu tử Hoá Đan Cảnh yếu ớt, Long Huyền tẫn cho Mộc Chiến một trận gần chết, nếu như hắn không xuất hiện, Mộc Chiến liền đã chết rồi.
Ấy vậy mà giờ hắn lại biến thành một Linh Anh Cảnh?
Ngoạ tào.. đột phá nhanh như vậy sao…
Khi hắc y nhân còn đang mơ hồ, Bạch Liên Hàn cười lạnh:
“Độc Tam, ngươi có thù với tiểu tử này? Tốt, tốt!”
“Tiểu tử, ngươi không biết đệ nhất uy tín trong việc giữ bí mật là người chết sao?”
“Băng Tâm Tuyệt Sát!”
Không dài dòng, Bạch Liên Hàn thi triển Băng Tâm Tuyệt Sát. Một tia băng sắc bén từ lòng bàn tay hắn phóng ra, như một lưỡi kiếm băng lao thẳng vào lưng Mộc Chiến, mang theo sát khí lạnh lẽo nhắm vào điểm yếu nơi trái tim.
“Mộc Kết Trường Vũ!”
Mộc Chiến chỉ khẽ nhếch môi, không chút hoảng loạn. Hắn giậm mạnh chân, linh khí mộc hệ lập tức truyền xuống lòng đất, triệu hồi Mộc Kết Trường Vũ.
Từ mặt đất xung quanh, hàng trăm mũi thương mộc sắc bén trồi lên, mỗi mũi phát ra ánh sáng xanh lục chói lóa, giống như hàng ngàn mũi nhọn dựng lên thành trận pháp, ngăn chặn cả hai phía.
Rầm…
Tiếng nổ lớn vang lên khi lưỡi kiếm băng của Bạch Liên Hàn va chạm với những mũi thương mộc sắc bén.
Sức mạnh đối chọi nhau, hàn khí và mộc khí đan xen, tạo thành làn khói mờ mịt giữa không trung, từng tiếng “rắc” phát ra khi những mũi thương mộc và tia băng nứt vỡ.
Mộc Chiến đứng giữa trận chiến, ánh mắt sắc bén quét qua hai kẻ địch. Mặc dù bị kìm kẹp giữa hai cường giả, nhưng hắn vẫn ung dung:
“Nói như vậy, vẫn là phải chiến?”
Độc Tam sau khi tỉnh táo lại nhờ chấn động của Bạch Liên Hàn và Mộc Chiến, hắn cười gằn:
“Đừng tưởng đột phá Linh Anh Cảnh liền có thể tự mãn, Bạch Liên Hàn, phối hợp với ta giết tên tiểu tử này!”
Bạch Liên Hàn nhíu mày một chút, thằng hề Độc Tam này sao cư xử như thằng ngu vậy.
Không lẽ cái thế trận Mộc Chiến bị kẹp giữa hai người bọn hắn không phải phối hợp sao, còn dong dài làm gì?
Nhưng thôi, ngu mà được việc thì cũng được, Bạch Liên Hàn vung tay, điều động Băng Ý Nhị Tầng Cảnh, chuẩn bị linh lực để diệt sát Mộc Chiến.
Độc Tam đối diện cũng không chần chờ, khí độc đang tụ hội vào hai ống tay áo của hắn, chỉ chờ thời mà tấn công.
Mộc Chiến đứng ở giữa, sắc mặt bình thản, hắn điều động 2330 chiếc lá trong Thụ Tâm, toả ra khí tức Linh Anh Cảnh trung kỳ cường giả.
Nắm chặt Thanh Mộc Quyền Sáo trong tay, Mộc Chiến âm thầm thúc động Mộc Ý Tam Tầng Cảnh.
Đại chiến.. tránh không được rồi..