Thân Tuyết

Chương 10



Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên: "Thần nữ Tô Thanh Anh, tham kiến Thái tử điện hạ."

 

Ta ngoảnh đầu nhìn, trời ơi đất hỡi, là muội muội Tô Thanh Anh xinh đẹp hiền lành của ta!

 

Nàng đến để xem mặt Thái tử!

 

Thái tử nhíu mày hỏi: "Ngươi là Tô Thanh Anh sao?"

 

Tô Thanh Anh đáp: "Vâng."

 

Nàng cũng nhìn thấy ta, ngạc nhiên hỏi: "Tỷ tỷ, sao tỷ lại ở đây? Đang làm gì vậy?"

 

Ta cười gượng: "Không có gì."

 

Thái tử cũng không tiện cưỡng ép ta thay đồ trước mặt Tô Thanh Anh, liền đáp: "Không có gì."

 

Sau đó ném áo lại cho Thập Thất: "Mặc vào đi."

 

Thập Thất vẻ mặt mù mịt, nhận áo rồi vèo một cái bay lên cây.

 

Ta nhỏ giọng nói: "Muội muội đã đến rồi, thần nữ xin cáo lui trước."

 

Lần này Thái tử không ngăn lại, phất tay: "Cút."

 

Ta lập tức lanh lẹ cuốn xéo.

 

13

 

Chạy một mạch thật lâu, tâm tình của ta mới dần bình ổn trở lại.

 

May thật, suýt nữa thì bị hắn phát hiện!

 

Yến hội lần này lấy muội muội ta, Tô Thanh Anh, làm nhân vật chính. 

 

Theo như Thiên Thư nói, nàng đã dùng tài năng của mình đánh bại không ít người, tỏa sáng rực rỡ.

 

Tiểu thư nhà Thượng thư – Trần Nguyệt Hoa khiêu khích nàng, kết quả bị đánh bại, từ đó kết thù.

 

Trên đường quay lại, ta nghe thấy không ít người đang khen ngợi Thanh Anh.

 

Vừa bước vào yến hội, kế mẫu đã vội vã bước tới, kéo tay ta lôi vào góc tường, trừng mắt hỏi:

 

"Ngươi vừa rồi chạy đi tìm Thái tử sao?"

 

Ta vội vàng phủ nhận: "Không có!"

 

Bốp!

 

Một cái tát giáng thẳng vào mặt ta, kế mẫu lớn tiếng mắng:

 

"Quả nhiên là nữ nhi thất lạc bên ngoài, thật chẳng ra gì! Dám lén lút gặp nam nhân!"

 

Chung quanh lập tức có không ít người quay đầu nhìn lại.

 

Kế mẫu liền ở giữa yến tiệc mà bạo phát, lớn tiếng mắng ta không biết xấu hổ, không có đức hạnh, lén lút câu dẫn nam nhân.

 

Bà ta không dám nhắc tới chuyện Thái tử, dù sao cũng không gánh nổi tội đắc tội với hắn.

 

Thanh danh của ta bị tổn hại không ít.

 

Nhưng ta chẳng để tâm.

 

Mặt mũi ta vốn dày, thanh danh tổn hại thì đã sao? Cùng lắm thì sau này dọn đến nơi khác, ở đó chẳng ai biết ta, thanh danh với ta chẳng có nghĩa lý gì.

 

Kế mẫu cũng mất mặt không ít.

 

Chuyện bà ta câu dẫn phụ thân trong linh đường bị Trần Nguyệt Hoa truyền ra, mọi người đều biết.

 

Ngay cả danh tiếng của Tô Thanh Anh cũng bị ảnh hưởng theo.

 

Lần này, phủ Dũng Nghĩa hầu của chúng ta coi như nổi danh thiên hạ.

 

Ba người chúng ta đều chẳng dễ chịu gì.

 

Kế mẫu không còn cách nào khác, chỉ có thể vội vã đưa ta và Thanh Anh hồi phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Chuyện ta “đoạt hôn ước” là nghịch lân của kế mẫu, khiến bà ta không còn giả vờ hiền từ nữa, ánh mắt nhìn ta sắc như dao, hệt như muốn ăn tươi nuốt sống.

 

Vừa về đến phủ, ta đã bị lôi tới trước mặt tổ mẫu.

 

Kế mẫu giận dữ nói: "Lão phu nhân, Tô Thanh Tuyết lại dám đi trước Thanh Anh để câu dẫn Thái tử!"

 

Tổ mẫu kinh ngạc: "Thanh Tuyết, sao con lại làm ra loại chuyện như vậy?"

 

Kế mẫu tiếp lời, nghiến răng ken két: "Nó là muốn cướp hôn sự! Nhất định phải nghiêm trị!"

 

Ta vội biện giải: "Tổ mẫu, tôn nữ không có, chỉ là vô tình gặp Thái tử mà thôi."

 

Kế mẫu hung hăng nói:

 

"Vô tình gặp? Ai tin? Có người nhìn thấy ngươi lả lơi với Thái tử, mất hết thể diện Hầu phủ!"

 

"Lão phu nhân, nữ nhân như vậy, hành vi không đứng đắn, không bằng đưa nó đến trang viện, dạy dỗ lại cho thật tốt!"

 

Lúc này, Tô Thanh Anh từ ngoài cửa bước vào:

 

"Tổ mẫu, mẫu thân, con tin rằng tỷ tỷ chỉ là vô tình, xin đừng trách phạt tỷ ấy."

 

Ta kinh ngạc quay đầu nhìn nàng.

 

Thiên Thư lập tức hiện ra:

 

【Thanh Anh của ta, nàng thật sự quá lương thiện hu hu hu.】

 

【Nữ chính thật quá tốt, Tô Thanh Tuyết năm lần bảy lượt hãm hại nàng, đáng lẽ nên sớm xử lý cho rồi.】

 

【Không được đâu! Truyện này tận một triệu chữ, nếu phản diện lớn nhất bị loại sớm, thì sau này lấy gì mà dẫn dắt tình tiết?】

 

【Đúng đúng, ta từng đọc tới đoạn Tô Thanh Tuyết không ra tay, khiến nam nữ chính lần đầu gặp mặt không có màn anh hùng cứu mỹ nhân, lúc đó ta mới nhận ra tầm quan trọng của phản diện.】

 

Thiên Thư đang bàn luận sôi nổi, khiến lòng ta ngổn ngang trăm mối.

 

Tổ mẫu thở dài một hơi:

 

"Không cần đưa đến trang viện, nhưng cũng phải nghiêm phạt, vậy thì phạt nó..."

 

Vừa định mở miệng ban lệnh, chợt bên ngoài truyền đến tiếng bẩm báo:

 

"Bẩm lão phu nhân, phu nhân!"

 

Một nha hoàn chạy vội vào trong phòng: "Thái tử điện hạ mời đại tiểu thư ngày mai cùng đi du xuân."

 

"Cái gì?"

 

Mọi người đều sửng sốt.

 

Ngay cả ta cũng vô cùng kinh ngạc.

 

Thái tử sao lại mời ta? Chẳng lẽ hắn vẫn còn hoài nghi thân phận của ta?

 

Kế mẫu tức giận đến mức mặt mày vặn vẹo:

 

"Sao Thái tử có thể mời Tô Thanh Tuyết? Rõ ràng là Thanh Anh đẹp hơn nó, tài hoa cũng vượt trội hơn nó, đến cả Hoàng hậu nương nương cũng yêu thích Thanh Anh, Thái tử sao có thể không chọn Thanh Anh mà lại mời Tô Thanh Tuyết?"

 

Bà ta không cam lòng hỏi: "Vậy Thái tử có mời Thanh Anh không?"

 

Nha hoàn lắc đầu: "Không có, Thái tử điện hạ chỉ đích danh mời một mình Tô Thanh Tuyết."

 

"Tiện nhân!"

 

Kế mẫu lao tới cho ta một cái tát như trời giáng:

 

Hồng Trần Vô Định

"Ngươi dám câu dẫn Thái tử, đoạt hôn sự của muội muội ngươi, đúng là tiện nhân vô liêm sỉ!"

 

Thiên Thư lập tức hiện lên:

 

【Gì vậy trời? Sao Thái tử lại mời Tô Thanh Tuyết mà không mời Thanh Anh?】

 

【Tức c.h.ế.t ta rồi, nam phụ lại đi mời nữ phụ, vậy chẳng phải là không còn trong sạch nữa sao!】

 

【Cốt truyện bắt đầu loạn rồi, theo kịch bản gốc thì ngày hôm sau sau khi bị làm nhục, Thái tử sẽ lập tức dẫn người vây quanh phủ của Ngũ hoàng tử, tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t hắn, sau đó đem đám thị vệ trong phủ lăng trì xử tử. Vậy mà giờ đã lâu như vậy, Thái tử lại vẫn chưa hành động.】