Thân Tuyết

Chương 15



【Dựa vào đâu mà hắn phải giữ thân như ngọc vì nữ chính? Trong sách viết hắn chỉ có hứng thú với nữ chính, dần dần nảy sinh tình ý với nàng, nhưng bây giờ hắn chẳng có tí cảm tình nào với nữ chính, chẳng lẽ lại không thể thích người khác sao?】

 

Thấy ta phản đối kịch liệt, Thái tử nhíu mày: 

 

"Chẳng lẽ ngươi mơ tới vị trí Thái tử phi? Không thể đâu."

 

Ta theo bản năng hỏi: "Tại sao?"

 

Thái tử đáp: "Cũng trùng hợp thay, hôm qua mẫu hậu đã định ra người làm Thái tử phi, là tiểu thư phủ Thượng thư, Cô cũng đã đồng ý rồi. Ngươi đến sau, Cô chỉ có thể hứa hôn vị trí trắc phi cho ngươi."

 

Cái gì?

 

Thái tử phi là tiểu thư phủ Thượng thư…

 

Là Trần Nguyệt Hoa?!

 

Ta chấn động.

 

Mấy hôm trước ta còn khoe với nàng chuyện Thái tử tặng trâm vàng, nàng thì mặt đầy hứng thú hóng hớt, đi khắp nơi loan tin ta sắp được gả cho Thái tử vào Đông Cung…

 

Kết quả, ta thành hàng giả, còn nàng lại thật sự thành Thái tử phi!

 

Xấu hổ c.h.ế.t đi được.

 

Ta tỉnh táo lại, vội nói:

 

"Điện hạ, thần nữ không dám vọng tưởng, chỉ mong có thể âm thầm ngưỡng mộ điện hạ từ xa là đủ rồi."

 

Ta nói mấy câu qua loa rồi vội vã về phủ.

 

Không dám bước chân ra ngoài nữa.

 

Đụng phải Tô Thanh Anh đã đủ xấu hổ, đụng phải Trần Nguyệt Hoa càng ngượng c.h.ế.t đi được.

 

Một kẻ là đối tượng mập mờ trước kia của Thái tử.

 

Một kẻ là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Thái tử.

Hồng Trần Vô Định

 

Còn ta, một kẻ từng bị đồn là mập mờ với Thái tử, đứng giữa hai người, đến tay chân cũng không biết nên để đâu.

 

Chuyện tình cảm đúng là hao tổn tâm trí.

 

Ngẫm mà xem, ta còn chưa thực sự yêu đương với nam nhân nào, vậy mà đã lắm phiền nhiễu rắc rối thế này rồi.

 

Những ngày sau đó, ta ở trong viện không bước ra khỏi cửa, mỗi ngày luyện ngồi tấn, vác đá luyện công.

 

Lòng ta tĩnh lặng như nước, sống chẳng khác nào tiểu ni cô nơi cửa Phật

 

Trái lại, cuộc sống của Tô Thanh Anh lại muôn màu muôn vẻ.

 

Dù ta ở yên trong viện, vẫn nghe ngóng được vô số chuyện về nàng.

 

Nàng không ngừng tỏa sáng ở khắp các nơi.

 

Không ít người khiêu khích, nàng đều hóa nguy thành an.

 

Lúc thì nàng làm thơ khiến người người truyền tụng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lúc thì múa một điệu làm kinh diễm cả đại sảnh.

 

Lúc lại gảy đàn khiến Trưởng công chúa vui vẻ khôn nguôi.

 

Hào quang của nàng nhanh chóng lấn át lời đồn giữa ta và Thái tử.

 

Theo như thiên thư nói, nàng đang đi theo tuyến tình tiết nữ chính rực rỡ.

 

Đây chính là đãi ngộ của vai chính ư?

 

Những gì nàng từng trải qua, đều là ánh hào quang chói lọi, là mộng tưởng mà bao nữ tử cả đời chưa chắc chạm tới được.

 

Thiên thư còn bảo: Đại đa số nam nhân trong thiên hạ đều thích Thanh Anh.

 

Ta nghĩ, Thanh Anh lợi hại như vậy, nam nhân thích nàng cũng là chuyện đương nhiên.

 

Trong quá trình đẩy tình tiết, giữa Tô Thanh Anh và Nhị hoàng tử đã có vài lần tiếp xúc thân mật, chuyện lan khắp kinh thành.

 

Chẳng bao lâu sau, chuyện giữa nàng và Nhị hoàng tử truyền ra, hoàng hậu liền triệu nàng vào cung răn dạy.

 

Ta nhờ vào thiên thư mà biết rõ những chuyện đang xảy ra trong cung:

 

【Hoàng hậu chính là đại phản diện, muốn lợi dụng Thanh Anh của chúng ta. Sau khi Thanh Anh ở bên Nhị hoàng tử, hoàng hậu vô cùng không vui, vì phe cánh của Nhị hoàng tử là kẻ thù không đội trời chung của bà ta.】

 

【Trần Nguyệt Hoa, nữ phụ ác độc kia, luôn ở trước mặt hoàng hậu bôi nhọ Thanh Anh, khiến ấn tượng của hoàng hậu với nàng ấy ngày càng xấu đi. Lần này Thanh Anh lại từ chối giúp đỡ, còn mập mờ với Nhị hoàng tử, khiến hoàng hậu hoàn toàn nổi giận, không chỉ hủy bỏ hôn ước với Thái tử mà còn muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Thanh Anh.】

 

【May mà Thái tử kịp thời xuất hiện cứu nàng, nếu không hoàng hậu chắc chắn đã ra tay.】

 

【Quả nhiên, nam phụ vẫn luôn yêu nữ chính mà.】

 

【Không thể nào, Thái tử là của Thanh Tuyết!】

 

【Từ khi thường xuyên theo dõi tình tiết của Tô Thanh Tuyết, ta bắt đầu cảm thấy có gì đó khó chịu. Dựa vào đâu mà cả thiên hạ đều phải xoay quanh Tô Thanh Anh? Chỉ cần là nam nhân có chút xuất thân, đều phải thích nàng ta. Các nữ phụ thì mãi không được như ý, ghen tỵ với nàng ta, rồi tìm cách hãm hại, sau đó lại để nàng ta dựa vào nam nhân mà dằn mặt từng người.】

 

【Ngẫm kỹ lại, ngoài chuyện Thanh Tuyết từng vứt bánh ngọt với y phục Thanh Anh làm, nói vài lời mỉa mai, thật ra Tô Thanh Tuyết chẳng làm gì xấu. Điều mọi người ghét nhất chính là việc nàng cướp mất hôn ước với Thái tử, cho rằng nàng thật ti tiện… Nhưng bản thân Tô Thanh Anh lại đang mập mờ với Nhị hoàng tử, hôn ước với Thái tử còn chưa định, vậy Thái tử và Thanh Tuyết đến với nhau thì có gì là sai đâu?】

 

Từ sau lần ở ngoại thành hôm đó, thiên thư dần dần có thêm không ít lời lên tiếng bênh vực ta.

 

Lòng ta cảm thấy ấm áp lạ kỳ.

 

Tuy rằng ta không mấy để tâm tới lời người ngoài, nhưng nếu thiên thư có thể nghiêng về phía ta, thì ta tự nhiên cũng thấy vui lòng.

 

Một ngày nọ, Lan Nhi hấp tấp chạy về: "Tiểu thư, không hay rồi!"

 

Ta đặt viên đá xuống, lau mồ hôi trên trán: "Chuyện gì?"

 

Lan Nhi nói: "Ngũ hoàng tử bị tra ra chuyện tham ô, cướp ruộng đất và dân nữ, bệ hạ nổi giận, hạ lệnh cho Thái tử lục soát Vương phủ, toàn bộ tài vật đều bị mang đi cả rồi!"

 

Ta lập tức c.h.ế.t lặng: "Ý ngươi là sao?"

 

Lan Nhi hít một hơi sâu, nói: "Miếng ngọc bội kia hiện đang ở trong tay Thái tử."

 

Ta: "……"

 

19

 

Thiên thư hiện lên:

 

【Ngũ hoàng tử lẽ ra phải c.h.ế.t dưới kiếm của Thái tử vào ngày hôm sau khi hắn sỉ nhục Thái tử, giờ lại chỉ bị tịch thu gia sản, bị giam vào ngục, giờ còn vượt ngục.】