Ngay từ sáng sớm, đã có rất nhiều người đến tham quan triển lãm. Họ là những người yêu nghệ thuật, những người có tấm lòng nhân ái, và những người tò mò về câu chuyện tình yêu của Linh và Khải.
Họ trầm trồ trước những bức tranh tuyệt đẹp của Khải, xúc động trước câu chuyện tình yêu đầy bi kịch của anh và Linh, và sẵn sàng bỏ tiền ra để mua tranh, ủng hộ quỹ phẫu thuật của Khải.
Linh cảm thấy vô cùng biết ơn. Cô không ngờ rằng, lại có nhiều người tốt bụng đến vậy. Cô tin rằng, với sự giúp đỡ của mọi người, Khải sẽ có cơ hội được cứu sống.
Trong suốt những ngày diễn ra triển lãm, Linh luôn túc trực tại phòng tranh, giới thiệu về các tác phẩm của Khải, chia sẻ về câu chuyện của họ, và cảm ơn những người đã ủng hộ. Cô nhận được rất nhiều lời động viên, an ủi, và những lời chúc tốt đẹp.
Nhưng điều quan trọng nhất, là số tiền gây quỹ từ triển lãm đã vượt quá mong đợi của Linh. Cô đã có đủ tiền để chi trả cho ca phẫu thuật tim của Khải.
Linh vội vã đến bệnh viện, báo tin vui cho bác sĩ. Các bác sĩ đã nhanh chóng chuẩn bị cho ca phẫu thuật, và hứa sẽ cố gắng hết sức để cứu Khải.
Vào ngày phẫu thuật, Linh hồi hộp ngồi chờ bên ngoài phòng mổ. Cô cầu nguyện không ngừng, hy vọng rằng ca phẫu thuật sẽ thành công.
Sau nhiều giờ chờ đợi, cuối cùng bác sĩ cũng bước ra khỏi phòng mổ. Linh vội vã chạy đến hỏi thăm.
"Ca phẫu thuật thành công tốt đẹp," bác sĩ nói, mỉm cười. "Chúng tôi đã sửa chữa được những tổn thương trong tim bệnh nhân. Tình trạng của bệnh nhân đã ổn định, nhưng vẫn cần phải theo dõi thêm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Linh vỡ òa trong hạnh phúc. Cô ôm chầm lấy bác sĩ, cảm ơn rối rít. Cô biết rằng, Khải đã được cứu sống.
Vài ngày sau, Khải tỉnh lại sau cơn hôn mê. Anh nhìn thấy Linh đang ngồi bên cạnh mình, mỉm cười.
"Em… em đã cứu anh à?" Khải hỏi, giọng yếu ớt.
"Không phải chỉ mình em," Linh đáp, nắm lấy tay Khải. "Có rất nhiều người đã giúp chúng ta."
Khải nhìn Linh, ánh mắt tràn đầy yêu thương và biết ơn. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, thì thầm:
"Cảm ơn em… vì tất cả."
Linh mỉm cười, áp tay lên má Khải. "Em yêu anh," cô nói. "Em sẽ luôn ở bên anh."
Khải nhắm mắt lại, tận hưởng khoảnh khắc bình yên bên cạnh Linh. Anh biết rằng, anh đã may mắn được trao cho một cơ hội thứ hai trong cuộc đời. Và anh sẽ trân trọng từng giây phút được ở bên cô, yêu thương cô, và cùng cô xây dựng một tương lai tươi đẹp.
Trong ánh mắt yếu ớt nhưng sáng rực của Khải, Linh nhìn thấy một niềm tin mới, một hy vọng mới, và một tình yêu bất diệt. Cô biết rằng, họ đã cùng nhau vượt qua một thử thách lớn, và tình yêu của họ sẽ càng thêm bền chặt.