Tháng Mười Có Anh

Chương 4



Khải gãi đầu, có chút ngại ngùng. "Cũng không hẳn là họa sĩ. Chỉ là tôi thích vẽ thôi. Tôi vẽ để giải tỏa những cảm xúc của mình."

"Tôi thấy anh vẽ rất đẹp," Linh nói chân thành. "Anh có thể cho tôi xem những bức tranh khác của anh không?"

Khải ngập ngừng một lúc, rồi gật đầu. Anh dẫn Linh đến một góc khuất của con hẻm, nơi anh dựng một vài bức tranh khác. Linh ngạc nhiên khi thấy những bức tranh của Khải rất đa dạng về chủ đề và phong cách. Có những bức tranh phong cảnh tươi sáng, có những bức tranh chân dung u buồn, và có cả những bức tranh trừu tượng đầy bí ẩn.

"Anh vẽ nhiều thể loại nhỉ," Linh nhận xét.

"Tôi vẽ những gì tôi cảm thấy," Khải đáp, giọng nói có chút mơ hồ. "Đôi khi, tôi vẽ để quên đi những nỗi đau. Đôi khi, tôi vẽ để lưu giữ những kỷ niệm đẹp."

Linh im lặng một lúc. Cô cảm nhận được, Khải là một người sống nội tâm và kín đáo. Anh ta có một thế giới riêng, một thế giới đầy màu sắc và cảm xúc.

"Tôi rất thích những bức tranh của anh," Linh nói, phá vỡ sự im lặng. "Chúng có một cái gì đó rất đặc biệt."

Khải khẽ mỉm cười. "Cảm ơn cô. Lời khen của cô làm tôi rất vui."

"Vậy… tôi có thể đến đây xem anh vẽ mỗi ngày được không?" Linh hỏi, có chút e dè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Khải ngạc nhiên nhìn Linh. "Tại sao cô lại muốn xem tôi vẽ?"

"Tôi không biết," Linh đáp, thành thật. "Chỉ là tôi cảm thấy, khi nhìn anh vẽ, tôi cảm thấy rất bình yên."

Khải im lặng một lúc. Rồi anh mỉm cười. "Nếu cô thích, thì cứ đến. Tôi luôn ở đây."

Từ đó, Linh thường xuyên đến góc phố này để xem Khải vẽ. Họ bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn. Về những bức tranh, về những cuốn sách, về những bộ phim. Và cả về những điều chẳng ai kể cho ai.

Linh nhận ra, Khải là một người rất thú vị. Anh ta thông minh, nhạy cảm, và có một cái nhìn độc đáo về cuộc sống. Anh ta không thích những ồn ào, náo nhiệt, mà thích những khoảnh khắc tĩnh lặng và bình yên.

Khải cũng nhận ra, Linh là một cô gái đặc biệt. Cô thông minh, mạnh mẽ, và có một trái tim nhân hậu. Cô không phán xét anh, không tò mò về quá khứ của anh, mà chỉ đơn giản là lắng nghe và chia sẻ.

Dần dần, giữa Linh và Khải hình thành một mối liên kết đặc biệt. Một mối liên kết dựa trên sự đồng điệu về tâm hồn và sự trân trọng lẫn nhau. Họ trở thành những người bạn thân thiết, những người có thể chia sẻ với nhau mọi điều trong cuộc sống.

Nhưng Linh không biết rằng, mối quan hệ này sẽ đưa cô đến những ngã rẽ bất ngờ. Và rằng, Khải không chỉ là một người bạn, mà còn là một phần quan trọng trong cuộc đời cô.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com