Thanh Tâm Đạo – Đại Sư Tỷ Không Cần Tình Thâm

Chương 5



Rời khỏi Vô Hư Cốc, Tô Thanh khoác lên mình một bộ y phục màu đen, che đi khuôn mặt bằng một tấm lụa mỏng. Nàng không muốn ai nhận ra mình, cho đến khi thời cơ chín muồi. Ba năm tu luyện khổ cực đã biến nàng thành một con người hoàn toàn khác, cả về ngoại hình lẫn khí chất.

Nàng quyết định gia nhập Huyết Ảnh Tông, một tông môn ma đạo khét tiếng trong giới tu chân. Huyết Ảnh Tông không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, sẵn sàng g.i.ế.c người cướp của, làm những chuyện táng tận lương tâm. Tô Thanh biết, đây là nơi thích hợp để nàng rèn luyện bản thân, đồng thời thu thập thông tin về Lâm Y Y và Thanh Tâm Đạo.

Với thực lực hiện tại, Tô Thanh dễ dàng vượt qua các vòng tuyển chọn và trở thành một đệ tử của Huyết Ảnh Tông. Nàng lấy một cái tên mới: Dạ Ảnh.

Trong Huyết Ảnh Tông, Tô Thanh nhanh chóng thể hiện được tài năng vượt trội của mình. Nàng g.i.ế.c người không gớm tay, ra tay tàn nhẫn, khiến cho ai nấy cũng phải khiếp sợ. Chỉ trong một thời gian ngắn, Dạ Ảnh đã trở thành một trong những đệ tử được trọng dụng nhất của Huyết Ảnh Tông.

"Dạ Ảnh, ngươi quả là một nhân tài." Trưởng lão của Huyết Ảnh Tông khen ngợi Tô Thanh. "Ta rất hài lòng về ngươi. Ngươi hãy cố gắng phát huy hết khả năng của mình, ta sẽ không bạc đãi ngươi."

Tô Thanh khẽ cúi đầu: "Đệ tử xin tuân lệnh trưởng lão."

Thực chất, Tô Thanh gia nhập Huyết Ảnh Tông chỉ là vỏ bọc. Bên trong, nàng vẫn giữ vững đạo tâm của mình, không để bị ảnh hưởng bởi những hành vi tàn ác của tông môn. Nàng bí mật thu thập chứng cứ về những tội ác của Huyết Ảnh Tông, với hy vọng một ngày nào đó có thể vạch trần bộ mặt thật của chúng.

Một ngày nọ, Huyết Ảnh Tông nhận được một nhiệm vụ quan trọng: tấn công một thành trì nhỏ gần đó, cướp đoạt tài sản và g.i.ế.c sạch dân chúng. Đây là một cơ hội tốt để Tô Thanh thu thập thêm chứng cứ về tội ác của Huyết Ảnh Tông.

"Dạ Ảnh, ngươi dẫn một đội quân đi thực hiện nhiệm vụ này." Trưởng lão giao nhiệm vụ cho Tô Thanh. "Ta tin tưởng vào khả năng của ngươi. Ngươi đừng làm ta thất vọng."

Tô Thanh gật đầu: "Đệ tử xin tuân lệnh."

Khi đến thành trì, Tô Thanh ra lệnh cho quân lính của mình tấn công. Tuy nhiên, nàng bí mật ra lệnh cho họ không được g.i.ế.c hại dân thường. Nàng chỉ cho phép họ cướp đoạt tài sản của những kẻ giàu có, tham lam, bóc lột dân chúng.

"Dạ Ảnh, ngươi đang làm gì vậy?" Một tên lính hỏi, vẻ mặt khó hiểu. "Sao ngươi lại không cho chúng ta g.i.ế.c người? Đây không phải là phong cách của ngươi."

"Ta có lý do riêng của mình." Tô Thanh đáp, giọng lạnh lùng. "Các ngươi cứ làm theo lệnh của ta, đừng hỏi nhiều."

Tên lính không dám cãi lời Tô Thanh, đành phải làm theo.

Sau khi cướp đoạt tài sản, Tô Thanh ra lệnh cho quân lính rút lui. Nàng để lại thành trì trong cảnh hoang tàn, đổ nát, nhưng không có ai bị g.i.ế.c hại.

"Dạ Ảnh, ngươi đã làm rất tốt." Trưởng lão khen ngợi Tô Thanh khi nàng trở về Huyết Ảnh Tông. "Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Ta sẽ thưởng cho ngươi xứng đáng."

Tô Thanh khẽ cúi đầu: "Đệ tử xin cảm ơn trưởng lão."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mặc dù được trưởng lão khen ngợi, nhưng Tô Thanh biết, mình đang đi trên một sợi dây mong manh. Nếu bị phát hiện ra thân phận thật sự, nàng sẽ phải đối mặt với cái chết.

Một thời gian sau, giới tu chân xôn xao bởi một sự kiện lớn: Đại hội Tu đạo, được tổ chức ba năm một lần, sẽ diễn ra tại một thành phố lớn gần đó. Đây là cơ hội để các tông môn trong thiên hạ gặp gỡ, giao lưu, và tranh tài.

Huyết Ảnh Tông cũng cử người tham gia Đại hội Tu đạo. Tô Thanh được chọn là một trong những đại diện của tông môn.

"Dạ Ảnh, ngươi hãy cố gắng thể hiện bản thân mình tại Đại hội Tu đạo." Trưởng lão nói với Tô Thanh. "Nếu ngươi giành được thứ hạng cao, ta sẽ ban cho ngươi những phần thưởng hậu hĩnh."

Tô Thanh gật đầu: "Đệ tử xin tuân lệnh."

Nàng biết, Đại hội Tu đạo là một cơ hội tốt để nàng gặp lại Lâm Y Y và những người của Thanh Tâm Đạo. Nàng đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi.

Khi đến thành phố, Tô Thanh hòa mình vào dòng người tấp nập. Nàng cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ trong lòng. Nàng biết, mình sắp gặp lại những người mà nàng căm hận nhất.

Trong một quán trà, Tô Thanh nghe thấy những người xung quanh bàn tán về Thanh Tâm Đạo.

"Nghe nói Thanh Tâm Đạo đã trở nên hùng mạnh hơn rất nhiều sau khi có Lâm Y Y dẫn dắt." Một người nói. "Cô ta là một thiên tài hiếm có, tu vi tiến bộ rất nhanh."

"Đúng vậy, Lâm Y Y được mệnh danh là 'Ngọc Kiếm Tiên Tử', là niềm tự hào của Thanh Tâm Đạo." Một người khác nói thêm. "Cô ta còn được nhiều tông môn lớn săn đón, muốn mời về làm đệ tử."

Tô Thanh nghe vậy, lòng tràn ngập căm hờn. Nàng không ngờ Lâm Y Y lại có thể sống sung sướng đến như vậy, trong khi nàng phải chịu đựng biết bao đau khổ.

Tối hôm đó, Tô Thanh đến tham quan khu vực dành cho các tông môn. Nàng nhìn thấy Thanh Tâm Đạo đứng ở một vị trí nổi bật, được trang trí lộng lẫy.

Từ xa, Tô Thanh nhìn thấy Lâm Y Y đang đứng trò chuyện với một nhóm người. Cô ta vẫn xinh đẹp, rạng rỡ như ngày nào. Nụ cười trên môi cô ta khiến cho Tô Thanh cảm thấy ghê tởm.

"Lâm Y Y..." Tô Thanh thầm thì, ánh mắt lóe lên tia hận thù. "Ngày tàn của ngươi sắp đến rồi."

Tô Thanh quyết định giấu kín thân phận, tham gia các trận đấu của Đại hội Tu đạo. Nàng muốn chứng minh thực lực của mình, khiến cho Lâm Y Y và những người của Thanh Tâm Đạo phải hối hận vì đã đối xử với nàng như vậy.

Nhưng quan trọng hơn, Tô Thanh muốn tìm ra bí mật đằng sau sự trỗi dậy nhanh chóng của Lâm Y Y. Liệu có điều gì mờ ám, ẩn giấu phía sau vẻ ngoài hoàn hảo của "Ngọc Kiếm Tiên Tử" kia?

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com