Thanh Tâm Đạo – Đại Sư Tỷ Không Cần Tình Thâm

Chương 6



Đại hội Tu đạo chính thức khai mạc. Vô số tu sĩ từ khắp nơi đổ về, tạo nên một khung cảnh vô cùng náo nhiệt. Các trận đấu diễn ra liên tục, với đủ loại pháp thuật, vũ khí và kỹ năng được phô diễn.

Tô Thanh (Dạ Ảnh) dễ dàng vượt qua các vòng loại, tiến vào vòng trong với những chiến thắng áp đảo. Phong cách chiến đấu của nàng tàn nhẫn, dứt khoát, không hề nương tay với đối thủ. Mỗi chiêu thức đều mang theo sát khí ngút trời, khiến cho người xem phải rùng mình.

"Cô ta là ai vậy? Sao lại có thể mạnh đến như vậy?"

"Hình như là đệ tử của Huyết Ảnh Tông. Không ngờ ma đạo lại có người tài giỏi đến thế."

"Chiêu thức của cô ta thật đáng sợ. Nếu phải đối đầu với cô ta, chắc chắn tôi sẽ thua."

Những lời bàn tán xôn xao xung quanh không khiến Tô Thanh bận tâm. Mục tiêu của nàng là chiến thắng và thu hút sự chú ý của Thanh Tâm Đạo.

Cuối cùng, trong một trận đấu quan trọng, Tô Thanh đối đầu với một đệ tử ưu tú của một tông môn chính phái. Đối thủ của nàng sử dụng kiếm pháp điêu luyện, nhưng vẫn không thể nào chống lại được những chiêu thức tàn bạo của Tô Thanh.

Trong một khoảnh khắc sơ hở, Tô Thanh tung ra một đòn chí mạng, đánh bại đối thủ ngay tại chỗ.

Chiến thắng của Tô Thanh gây chấn động cho toàn bộ Đại hội Tu đạo. Ai nấy đều kinh ngạc trước sức mạnh đáng sợ của nàng.

Đúng như dự đoán, Thanh Tâm Đạo đã chú ý đến Tô Thanh. Lâm Y Y cùng một số sư huynh sư tỷ của nàng ta đến xem trận đấu của Tô Thanh.

Khi Tô Thanh bước xuống võ đài, Lâm Y Y tiến đến gần nàng, nở một nụ cười thân thiện: "Vị tỷ tỷ này thật lợi hại. Ta là Lâm Y Y, đệ tử của Thanh Tâm Đạo. Không biết có thể làm quen với tỷ được không?"

Tô Thanh nhìn Lâm Y Y, trong lòng dâng lên một cảm giác ghê tởm. Cô ta vẫn giả tạo như ngày nào, miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm.

"Ta là Dạ Ảnh, đệ tử của Huyết Ảnh Tông." Tô Thanh đáp, giọng lạnh lùng. "Ta không có hứng thú làm quen với ai cả."

Lâm Y Y không hề tức giận, vẫn giữ nụ cười trên môi: "Dạ Ảnh tỷ tỷ thật là lạnh lùng. Nhưng ta lại rất thích những người mạnh mẽ như tỷ. Không biết tỷ có muốn đến Thanh Tâm Đạo của ta chơi không? Ta sẽ tiếp đãi tỷ thật chu đáo."

"Ta không có thời gian rảnh." Tô Thanh nói, rồi quay lưng bỏ đi.

Lâm Y Y nhìn theo bóng lưng của Tô Thanh, nụ cười trên môi dần tắt lịm. Trong đáy mắt cô ta lóe lên một tia nghi ngờ.

"Dạ Ảnh... Tại sao ta lại có cảm giác quen thuộc đến như vậy?" Lâm Y Y thầm nghĩ.

Tối hôm đó, Tô Thanh nhận được một lời mời từ Thanh Tâm Đạo. Họ muốn mời nàng đến tham gia một buổi tiệc trà, để giao lưu và học hỏi kinh nghiệm.

Tô Thanh biết, đây là một cái bẫy. Lâm Y Y chắc chắn đang muốn tìm hiểu về nàng, hoặc thậm chí là hãm hại nàng. Nhưng nàng vẫn quyết định chấp nhận lời mời. Nàng muốn xem Lâm Y Y định giở trò gì.

Đến buổi tiệc trà, Tô Thanh thấy Lâm Y Y cùng các sư huynh sư tỷ của nàng ta đang chờ đợi nàng. Bàn trà được bày biện rất trang trọng, với đủ loại trà ngon bánh quý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Dạ Ảnh tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng đến." Lâm Y Y cười nói, mời Tô Thanh ngồi xuống. "Ta đã chờ đợi tỷ từ lâu rồi."

Tô Thanh ngồi xuống, không nói một lời. Nàng cẩn thận quan sát những người xung quanh. Ai nấy đều tỏ ra thân thiện, nhưng trong ánh mắt họ, Tô Thanh nhận thấy sự dò xét và nghi ngờ.

"Dạ Ảnh tỷ tỷ, ta nghe nói tỷ là đệ tử của Huyết Ảnh Tông." Một sư huynh của Lâm Y Y lên tiếng. "Không biết tỷ có thể kể cho chúng ta nghe về tông môn của tỷ được không?"

"Huyết Ảnh Tông là một tông môn tà ác." Tô Thanh đáp, giọng lạnh lùng. "Chúng ta không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. Nếu ai cản đường chúng ta, chúng ta sẽ g.i.ế.c không tha."

Những người của Thanh Tâm Đạo nghe vậy, đều tỏ ra kinh hãi. Họ không ngờ Tô Thanh lại có thể nói ra những lời tàn bạo như vậy.

"Dạ Ảnh tỷ tỷ, tỷ có thật sự tin vào những gì mà tỷ đang làm không?" Lâm Y Y hỏi, vẻ mặt lo lắng. "Tà đạo sẽ không mang lại hạnh phúc cho ai cả. Tỷ nên quay đầu lại, đi theo con đường chính nghĩa."

"Chính nghĩa?" Tô Thanh cười khẩy. "Thế nào là chính nghĩa? Thế nào là tà đạo? Trong thế giới này, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền định đoạt. Kẻ yếu chỉ có thể bị chà đạp."

"Không phải vậy!" Lâm Y Y cãi lại. "Chính nghĩa là bảo vệ những người yếu thế, là giúp đỡ những người gặp khó khăn. Tà đạo là lợi dụng người khác, là gây ra đau khổ cho người khác."

"Ngươi thật là ngây thơ." Tô Thanh nói. "Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể thay đổi thế giới này sao? Ngươi chỉ là một con cừu non trong một thế giới đầy sói dữ."

"Ta không tin." Lâm Y Y nói. "Ta tin rằng, nếu tất cả mọi người đều đoàn kết lại, chúng ta có thể xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn."

Tô Thanh nhìn Lâm Y Y, trong lòng dâng lên một cảm giác phức tạp. Nàng vừa cảm thấy ghê tởm, vừa cảm thấy thương hại cho sự ngây thơ của cô ta.

"Thôi đi." Tô Thanh nói. "Ta không muốn tranh cãi với ngươi. Ta chỉ muốn nói với ngươi một điều: đừng bao giờ tin tưởng vào bất cứ ai. Bởi vì tất cả mọi người đều có thể phản bội ngươi."

Nói xong, Tô Thanh đứng dậy, rời khỏi buổi tiệc trà.

Lâm Y Y nhìn theo bóng lưng của Tô Thanh, trong lòng cảm thấy bất an. Những lời nói của Tô Thanh khiến cho cô ta cảm thấy hoang mang.

"Tại sao Dạ Ảnh lại nói như vậy?" Lâm Y Y thầm nghĩ. "Cô ta đã trải qua những chuyện gì mà lại trở nên bi quan đến như vậy?"

Đột nhiên, Lâm Y Y nhớ lại một chuyện. Ba năm trước, Tô Thanh đã bị phế bỏ tu vi và trục xuất khỏi Thanh Tâm Đạo.

"Không lẽ... Dạ Ảnh chính là Tô Thanh?" Lâm Y Y kinh ngạc thốt lên.

Nếu điều này là sự thật, thì mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm. Tô Thanh chắc chắn sẽ tìm cách trả thù cô ta và Thanh Tâm Đạo.

"Mình phải làm gì đây?" Lâm Y Y lo lắng thầm nghĩ. "Mình phải tìm cách ngăn chặn Tô Thanh trước khi quá muộn."

Nhưng Lâm Y Y không hề biết, Tô Thanh đã sớm lên kế hoạch cho sự trả thù của mình. Nàng sẽ không để cho Lâm Y Y có cơ hội phản công.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com