Thanh Xuân Vườn Trường Của Tra Nam, Tiện Nữ

Chương 11



14.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Tôi là kiểu người thích tính toán chi li, một khi đã chọc giận tôi thì nhất định sẽ phải trả giá đắt.

 

Tối hôm đó, Hạ Trăn đăng một video xin lỗi lên mạng, bạn cùng phòng của tôi liên tục đổ thêm dầu vào lửa, yêu cầu Hứa Nhiễm cũng phải xin lỗi.

 

Trường phát một tuyên bố nói rằng video đã bị cắt ghép có chủ đích, và những người liên quan đã tự giải quyết vấn đề trong kín đáo.

 

Họ còn tag tôi và hai người kia.

 

Có mặt mũi mà còn tag tôi à, thật buồn cười.

 

Hai người họ trong phần bình luận lại tiếp tục diễn kịch, tỏ vẻ quan hệ rất tốt với tôi, tôi chẳng thèm phản ứng, chỉ gửi ba biểu tượng mặt cười kèm dòng chữ: "Hiểu rồi thì thôi."

 

Tôi đâu có nói rõ, trường có thể làm gì tôi chứ.

 

Hứa Nhiễm trên một nền tảng video ngắn có một lượng fan nhất định, cô ta liên tục kích động fan của mình để mạng xã hội bạo lực tôi, nói tôi giả vờ, và còn ám chỉ tôi là "green tea" (loại con gái giả tạo), xen vào mối quan hệ của cô ta với Hạ Trăn.

 

Càng buồn cười hơn, cô ta còn livestream khóc lóc, nói rằng gia đình cô ta khó khăn, luôn nỗ lực học hành và thành tích luôn đứng đầu, còn có khả năng được bảo vệ học bổng, và cho rằng những gì tôi làm chỉ là muốn hủy hoại tương lai của cô ta.

 

Một giờ livestream sau, tất cả những bí mật của tôi đều bị một người ẩn danh vạch trần… À, người ẩn danh đó chính là tôi.

 

Khi cô ta còn đang dùng khăn giấy lau nước mắt, phần bình luận đã "nổ tung".

 

Phòng livestream vốn chỉ có chưa đến một nghìn người, giờ đã lên tới vài vạn người, phần bình luận liên tục chửi rủa cô ta. Những người chửi tôi chỉ có vài trăm người, lập tức bị hàng vạn người phản pháo lại.

 

Nói về gia thế, bố tôi là giáo sư ở trường đại học danh tiếng, mẹ tôi là nghệ sĩ múa quốc gia, anh trai tôi là nhà văn nổi tiếng, tôi đi cướp người yêu của cô ta à?

 

Nói về thành tích, tôi là người đứng đầu chuyên ngành, GPA đứng nhất, từng giành giải trong các cuộc thi và tranh biện, sao tôi lại có thể rỗi hơi đi hủy hoại tương lai của cô ta?

 

Cô ta coi tôi là kẻ thù tưởng tượng, nhưng thực ra tôi chẳng thèm nhìn cô ta một cái. Khi thông tin về gia đình tôi bị lộ ra, cả lớp lập tức xôn xao, tôi vốn dĩ luôn giữ sự khiêm tốn nhưng giờ đây lại trở thành đối tượng mà mọi người phải ghen tị.

 

Vụ việc này lẽ ra đã kết thúc rồi, nhưng Hứa Nhiễm lại làm cho mọi chuyện thêm rắc rối, tự gây thêm thù hận cho bản thân.

 

Làn sóng thứ hai của mạng xã hội bạo lực lại nhắm vào cô ta, khiến cô ta phải xóa tài khoản.

 

Kết quả của đoạn ghi âm mà tôi đã nộp cũng đã có, hai vụ việc xảy ra gần như đồng thời, khiến ban giám hiệu trường rất tức giận và quyết định xử lý Hứa Nhiễm bằng hình thức cảnh cáo lưu trú.

 

Tuy nhiên, chỉ một giờ sau khi thông báo được phát ra, Hạ Trăn đã đến tìm tôi. Anh ta đứng dưới ký túc xá, hét lớn: "Diên Triết, chỉ cần cậu tha cho Hứa Nhiễm, tôi sẽ ở bên cậu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/thanh-xuan-vuon-truong-cua-tra-nam-tien-nu/11.html.]

 

Tôi xuống dưới, tiện tay mở nắp chai nước khoáng trong tay và đổ lên đầu anh ta: "Tỉnh lại chưa?"

 

Anh ta tức giận nhìn tôi, mắt sáng rực đầy căm phẫn: "Cậu có ý gì?"

 

Dù sao chúng tôi cũng đã thành ‘người nổi tiếng’, tôi chẳng còn lo lắng chuyện bị quay lại: "Hạ Trăn, nếu cậu không có gương thì tôi khuyên cậu đi tiểu rồi nhìn vào chính mình, muốn ở bên tôi à? Cậu có xứng không?"

 

Dưới lầu có rất nhiều người đứng xem, anh ta không dám làm gì tôi mà chỉ có thể tức giận bỏ đi. Nếu nói về tình yêu mù quáng, không ai có thể qua được Hạ Trăn.

 

Ngay cả tôi còn nhìn ra rằng Hứa Nhiễm chỉ đang lợi dụng anh ta, vậy mà anh ta vẫn không màng cứ lao vào như con thiêu thân, tự tìm đường c.h.ế.t thì có thể trách ai được?

 

15.

 

Mọi người đều nói rằng gia đình Hạ Trăn đã làm thủ tục cho anh ta đi du học, yêu cầu anh ta chia tay Hứa Nhiễm, nhưng không ngờ Hứa Nhiễm lại c.ắ.t c.ổ tay.

 

"Vậy sau đó thì sao?" tôi hỏi Tiểu Kỳ.

 

Cô ấy cười nhạo: "Cắt cổ tay gì chứ, cô ta chỉ đang diễn trò đau đớn thôi, kết quả bị mẹ Hạ Trăn phát hiện còn bị mắng cho một trận."

 

Sau khi Hạ Trăn ra nước ngoài, Hứa Nhiễm mất hết sự kiêu ngạo, ngay cả bạn thân của cô ta cũng bắt đầu tránh xa, thậm chí còn quay lưng lại.

 

Bạn cô ta đã tung tin lên mạng, tiết lộ rằng chính Hứa Nhiễm là người chủ mưu trong trò chơi, lợi dụng Hạ Trăn để quyến rũ tôi, rồi cố gắng khiến tôi phạm sai lầm, mất đi cơ hội bảo vệ học bổng để cô ta có thể thăng tiến dễ dàng.

 

Tiểu Kỳ lại đ.ấ.m giường: "A a a, tức c.h.ế.t tôi rồi, Hứa Nhiễm cái con ranh này sao lại độc ác đến vậy!"

 

Tôi vuốt tóc cô ấy: "Đừng vì một người không liên quan mà tức giận. Họ tự làm tự chịu, không liên quan gì đến chúng ta."

 

Tôi mở ‘Thiên Cơ’, bảo Tiểu Kỳ cùng tôi chơi đôi.

 

Ngay khi đăng nhập, tôi thấy tin nhắn riêng từ Ngô Dạng, vẫn là tin nhắn từ ngày hôm trước tại bữa tiệc trên sân thượng: "Hạ Trăn đang lừa cậu, tất cả chỉ là cái bẫy đừng đi dự tiệc sinh nhật tối mai."

 

Đọc xong tin nhắn lòng tôi nặng trĩu, tôi mở WeChat của Ngô Dạng, tin nhắn trước đó vẫn còn từ một tháng trước.

 

Tôi hỏi anh ta: "Cậu không có miệng sao?"

 

Anh ta gần như lập tức trả lời: "Cuối cùng cậu cũng chịu để ý tôi rồi."

 

Tôi gửi cho anh ta một bức ảnh chụp màn hình tin nhắn trong game: "Nói thẳng cho tôi có khó không? Nếu không thì ít nhất cũng gửi WeChat đi chứ, tại sao phải gửi trong game? Tôi có phải lúc nào cũng ngồi trong game 24/7 đâu?"

 

Anh ta đáp: "Xin lỗi, tôi tưởng cậu đã xem rồi."