Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 201



 

Từ khi Đào Thị đến chương trình này, liên tiếp phá vỡ kế hoạch của tổ chương trình một cách bất ngờ, còn phát hiện ra manh mối quan trọng, lại giúp mọi người đối kháng với đạo cụ kinh dị, hóa giải từng mưu ma chước quỷ của đạo diễn. Điều này khiến địa vị của Đào Thị trong lòng các khách mời tăng vọt.

 

Trước khi chương trình bắt đầu, đối mặt với Đào Thị, khách mời thường trú: "Em gái, bọn anh bảo vệ em!"

 

Sau khi chương trình bắt đầu, đối mặt với Đào Thị, khách mời thường trú: "Đào Đào, bọn anh đi theo em!"

 

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, phải ôm chặt lấy đùi em gái Đào Đào, chờ đợi ngày được đưa ra khỏi cổ trấn! Khách mời thường trú thậm chí đã nghĩ thoáng hơn, cảm thấy dù không ra được cũng chẳng sao. Có Đào Đào - đại BOSS chuyên khắc chế tổ chương trình ở đây, tổ chương trình còn giở trò gì được nữa?

 

Điều các khách mời không ngờ tới là tổ đạo diễn không chỉ không làm người, mà còn có thể làm quỷ (siêu quỷ).

 

Mọi người ăn tối mất một khoảng thời gian khá dài, trời đã tối muộn, lại không có nhiệm vụ gì nên ai nấy đều thả lỏng cảnh giác, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

So với sự nhàn nhã của các khách mời nam, khách mời nữ có phần căng thẳng hơn. Một ngày xảy ra quá nhiều chuyện, Sầm Nhã Mạn suýt quên mất chuyện đêm qua. Cô nghe thấy tiếng bước chân, nghi ngờ có người lẻn vào phòng mình. Vốn tưởng Đào Thị đi vệ sinh đêm, sau khi xác nhận không phải và nghe Đào Đào nói cô bé sẽ giải quyết, Sầm Nhã Mạn cũng không nói cho người khác biết nữa.

 

Xét về mức độ thân thiết, Sầm Nhã Mạn có thể trông cậy vào Mạnh Hạ Trình. Tuy nhiên, gan của Mạnh Hạ Trình chỉ bé bằng hạt vừng, các khách mời khác cũng rất nhát gan, chẳng ai lợi hại bằng Đào Thị. Sầm Nhã Mạn quyết đoán chọn tin tưởng Đào Thị!

 

Hai người rửa mặt đ.á.n.h răng xong, rất nhanh đã lên giường, nằm nghiêng người đối diện nhau. Sầm Nhã Mạn nhìn Đào Thị, kéo chặt chăn. Đào Thị chớp mắt với Sầm Nhã Mạn, vươn tay tắt đèn, cả căn phòng chìm vào bóng tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vì đã bàn trước đối sách, Sầm Nhã Mạn hơi căng thẳng không ngủ được. Đào Thị dù mệt mỏi cũng cố chống lại cơn buồn ngủ. Hai người đều đang đợi, đợi âm thanh kia xuất hiện.

 

Không biết qua bao lâu, ngay khi Sầm Nhã Mạn bắt đầu nghi ngờ đêm qua mình nghe nhầm thì phòng bên cạnh đột nhiên truyền ra tiếng hét chói tai. Cách âm quá kém nên mọi người nghe rõ mồn một. Dù đang ngủ hay thức đều bị đ.á.n.h thức. Đào Thị nhanh chóng ngồi dậy, bật đèn đầu giường, nhìn Sầm Nhã Mạn một cái rồi xuống giường sang phòng bên. Trước khi đi, Đào Thị thuận tay bỏ điện thoại vào túi áo ngủ.

 

Đèn các phòng 201, 203, 204 lần lượt sáng lên. Các khách mời đi ra khỏi cửa phòng. Đèn hành lang không sáng, đúng như lời bà chủ nói, đèn cảm ứng ở đây không tốt. Tình huống khẩn cấp, mọi người cũng không lo được nhiều, nhanh chóng chạy sang phòng 202.

 

Tiếng la hét vừa rồi là của Đường Du. Anh ta đang ở trên giường, trong tư thế ôm đầu chổng mông, người sắp bị dọa ngất rồi. Sau khi mọi người vào, việc đầu tiên là bật đèn phòng lên, mới phát hiện trong phòng chỉ có một mình Đường Du.

 

Đường Du thấy mọi người đều chạy tới, thoáng thở phào nhẹ nhõm, có chút xấu hổ ngồi dậy. Trong lòng anh ta vô cùng thê lương, lẽ ra không nên tham gia cái chương trình này, mặt mũi mất hết rồi. Không khéo giống như Tạ Hiến nói, quay xong chương trình này chẳng ai mời anh ta đóng nam chính nữa mất...

 

Phát hiện thần sắc Đường Du có chút hoảng loạn, các khách mời vây quanh anh ta. Tạ Hiến ngồi bên cạnh Đường Du, an ủi: "Anh Đường, anh kiên cường lên chút, vừa nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đào Ngôn Đông đâu?"

 

Nhắc đến chuyện này là da đầu tê dại. Đường Du nhớ lại vừa rồi, kể lại sự việc. Trước khi đi ngủ, các khách mời bàn bạc đối sách về chuyện ngáy ngủ, tiến hành đổi phòng ngủ, xếp Đường Du và Đào Ngôn Đông ở cùng nhau. Hai người tuy đều không cho rằng mình ngáy, nhưng ngại đồng đội yêu cầu nên đành đổi.

 

Vốn đang ngủ ngon, Đường Du quả thực nghe thấy tiếng ngáy. Tiếng ngáy chấn động khiến anh ta không ngủ yên được. Người to con lượng hô hấp tốt, tiếng ngáy cũng to hơn người thường. Đường Du muốn bảo Đào Ngôn Đông đừng ngáy nữa, bèn dậy lay lay anh ta. Kết quả, anh ta vừa chạm vào chăn của Đào Ngôn Đông thì bị ai đó nắm lấy tay. Xúc cảm lạnh lẽo, lực đạo rất lớn, dọa Đường Du hét toáng lên.