Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 33



 

Hạ Triết: "..."

 

Tại sao đang yên đang lành lại hỏi chiều cao của hắn?

 

Hạ Triết cảm thấy mình hơi không theo kịp suy nghĩ của Đào Thị, cũng không hiểu nổi mạch não của cô.

 

Nhưng hắn vẫn trả lời vấn đề này: "1m86."

 

Đào Thị nghe vậy thì gật gù ra vẻ đã hiểu, hắn cao hơn cô tận 20cm!

 

Ưm, cũng không biết bao giờ mình mới có thể lớn bằng Hạ Triết nhỉ!

 

Sau đó, Hạ Triết liền thấy Đào Thị dùng ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ nhìn mình. Thông qua cuộc đối thoại vừa rồi, hắn có thể hiểu là Đào Thị đang muốn cao thêm sao?

 

Hạ Triết cảm thấy Đào Thị cũng không thấp, hơn nữa cô đã qua tuổi sinh trưởng, sẽ không cao thêm được nữa.

 

Lúc này, bà chủ quán bưng một cái khay lớn đi tới. Bà ta lần lượt đặt những món Đào Thị gọi xuống trước, cuối cùng mới đặt một bát cháo rau xanh lèo tèo vài lá trôi nổi trước mặt hắn.

 

Không chỉ có thế, bà chủ còn tặng thêm cho Đào Thị một phần củ cải muối trông cực ngon, dặn cô ăn nhiều một chút, không đủ thì vẫn còn, còn về phần Hạ Triết bên này, bà ta chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.

 

Hai người rõ ràng ngồi cùng một bàn ăn cơm, lại như bị phân chia thành hai khu vực khác biệt. Một bên là khu nhà giàu với đủ loại lựa chọn phong phú, một bên là khu ổ chuột nghèo đến mức sắp không có cơm ăn.

 

Đối với việc này, Hạ Triết cũng không để ý. Trước đây hắn luôn bận rộn quay phim, để kiểm soát cân nặng nên ăn rất ít, dần dần cũng thành thói quen.

 

Khi Hạ Triết điềm nhiên húp bát cháo rau của mình, khóe mắt liếc thấy Đào Thị đối diện đang ăn với tốc độ cực cao.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đầu tiên cô uống nửa ly sữa đậu nành, rồi bắt đầu ăn quẩy. Cây quẩy dài như vậy, rôm rốp vài tiếng, chỉ trong chớp mắt đã ăn sạch. Sau đó cô uống hết chỗ sữa còn lại, ăn cháo kèm củ cải muối và dưa muối, bánh rán ăn cùng tào phớ, bánh bao và xíu mại thì cứ hai miếng hết một cái, nhét cho hai má trắng nõn phồng lên. Cuối cùng, cô kết thúc bữa ăn bằng một bát hoành thánh nhỏ.

 

Đào Thị không chỉ ăn hết sạch cả bàn đồ ăn sáng mà còn l.i.ế.m môi có chút thòm thèm. Cả người toát lên vẻ thỏa mãn thấy rõ, cảm giác giống như động vật nhỏ sau khi ăn uống no nê, lông trên người đều mềm mại, xù bông lên.

 

Ban đầu, Hạ Triết còn đang nghĩ liệu Đào Thị có ăn hết nổi không. Rốt cuộc, rất nhiều sao nữ đều sẽ bày ra một đống lớn đồ ăn để "làm màu", hoặc gọi rất nhiều món ở đoàn phim nhưng mỗi món chỉ ăn một miếng, hoặc dứt khoát không ăn.

 

Nhưng Đào Thị thì khác, không chỉ ăn nhanh hơn hắn mà còn ăn cực kỳ ngon miệng. Nhìn cô ăn, Hạ Triết cảm thấy bát cháo rau nhạt nhẽo trong tay mình cũng trở nên có hương vị hơn hẳn.

 

Thấy Đào Thị buông đũa, Hạ Triết cũng kết thúc bữa ăn, hắn hỏi: "No chưa?"

 

Đào Thị vui vẻ gật đầu, chủ quán thật thực tế, cho lượng thức ăn đặc biệt nhiều, cô bây giờ thoải mái đến mức muốn ngủ một giấc.

 

Sau đó đến tiết mục quan trọng là tính tiền. Lần này vì đi riêng lẻ, Hạ Triết có mang theo điện thoại trong người. Hắn vừa định móc điện thoại ra thì thấy Đào Thị đã nhanh chóng đứng dậy, lấy ra một tờ tiền đỏ (100 tệ), đưa cho bà chủ quán.

 

Đây là số tiền Đào Thị tiện thể đổi được hôm qua khi trả lại tiền cho tổ chương trình. Tuy nói hiện giờ đều dùng thanh toán di động, nhưng khi quay chương trình lại không tiện mang điện thoại, cho nên Đào Thị đã lanh trí đổi tiền mặt.

 

Lúc trả tiền, Đào Thị còn thuận tiện khen ngợi tay nghề của bà chủ, giọng điệu vô cùng chân thành. Cô hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt dị nghị của bà chủ khi nhận tiền rồi nhìn sang Hạ Triết, cứ như thể hắn là kẻ bám váy đàn bà vậy.

 

Hạ Triết: "..."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Dùng xong bữa sáng, hai người thong thả đi dọc theo lề đường hướng về phía homestay. Bọn họ có thể coi là cặp đôi mờ mịt nhất từ đầu đến giờ, người khác đã sớm rời khỏi homestay, chỉ có Hạ Triết và Đào Thị đến nay vẫn chưa biết đi đâu.

 

Trên đường đi, Đào Thị mua cho mình và Hạ Triết mỗi người một cây kẹo hồ lô. Lúc trả tiền đều dùng tiền lẻ, Đào Thị đưa tiền cực nhanh.

 

Hạ Triết nhìn thủ pháp thành thạo của cô, trong lòng cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai...