Bởi vì chương trình vẫn đang ghi hình, dù không phát sóng cả ngày nhưng cũng phải biên tập ra một số tư liệu có thể xem được, không thể cứ mãi ở lì trong homestay.
Vừa khéo, lúc hai người quay về thì nghe người dân địa phương nói mùa này hoa đào đang nở, gần đây có một vườn đào rất đẹp, có thể đến đó xem thử.
Thế là Hạ Triết và Đào Thị lái xe xuất phát. Xe chạy không nhanh, Đào Thị ghé sát cửa sổ xe ngắm phong cảnh bên ngoài, gió thổi mát rượi, trông có vài phần tiêu d.a.o tự tại.
Vì quá mức thoải mái, mi mắt Đào Thị dần dần sụp xuống. Sau khi ăn uống no nê, cô buồn ngủ quá đi mất QvQ.
Ngay khi Đào Thị sắp ngủ gục, cánh tay của cô đột nhiên bị ai đó kéo lại, cả người cũng theo đà bị kéo về phía Hạ Triết. Cô còn chưa kịp phản ứng thì cửa kính xe đã được nâng lên một nửa.
Đào Thị phồng má, tốc độ chớp mắt chậm đi trông thấy, giống như đang phát sóng chậm vậy, có thể nhìn rõ độ cong của hàng lông mi dài, cong vút, dường như mang theo ma lực lay động lòng người.
Cô ngơ ngác nhìn Hạ Triết, cơn buồn ngủ như ngọn núi lớn đè nặng khiến cô chỉ muốn ngủ, hoàn toàn không nghe rõ hắn đang nói gì.
Hạ Triết thấy dáng vẻ mơ màng của Đào Thị liền biết cô lại muốn ngủ. Lần trước lúc quay về, cô cũng vừa lên xe là ngủ ngay. Có điều, nghĩ đến việc cô vừa rồi lại dám ghé vào cửa sổ xe ngủ, Hạ Triết không hề suy nghĩ mà kéo người lại ngay. Thấy Đào Thị nhìn mình, hắn giải thích hành động của bản thân: "Em không được ghé vào đó ngủ, rất nguy hiểm."
Giọng Đào Thị mềm nhũn: "A..."
Dường như nhận ra sự mờ mịt của cô, Hạ Triết lại kiên nhẫn nói một lần nữa: "Đừng ghé vào cửa sổ xe ngủ."
Đào Thị mơ mơ màng màng: "Úc..."
Sau đó, Đào Thị nhắm mắt lại, vẫn giữ nguyên tư thế hiện tại, đầu tựa vào vai hắn ngủ mất.
Hạ Triết: "..." Một giây vào giấc luôn à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nếu không phải cảm nhận được tiếng hít thở đã trở nên đều đặn và chậm rãi của Đào Thị, hắn sẽ cho rằng cô cố ý.
Hạ Triết thực sự chưa từng gặp nữ nghệ sĩ nào vừa ăn khỏe lại vừa ngủ giỏi như vậy, hoàn toàn không kiểm soát ăn uống.
Hắn lại nhìn cánh tay nhỏ, cái chân nhỏ của cô, lại cảm thấy cô không béo, ăn nhiều một chút dường như cũng chẳng sao.
Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng nâng tay lên, đỡ Đào Thị dậy, để cô tựa vào lưng ghế của chính mình mà ngủ, như vậy tốt cho xương sống hơn.
May mà Đào Thị cũng là một bé ngoan, sau khi được hắn chỉnh lại tư thế, cô cũng không cử động nữa, cứ thế ngoan ngoãn ngủ yên, tướng ngủ cũng rất đẹp, khuôn mặt trắng nõn hiện lên sắc hồng nhàn nhạt.
Trong lúc đó, Hạ Triết còn thỉnh thoảng kiểm tra xem Đào Thị ngủ thế nào, gần đến nơi mới gọi cô dậy.
Hai người xuống xe, đứng ở cổng vườn đào, nhìn từ xa nơi này giống như một biển hoa màu hồng phấn. Gió thổi qua, những cánh hoa rơi xuống, bay lượn rực rỡ, tạo nên một khung cảnh cực kỳ nên thơ và đầy tính thẩm mỹ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thường thì con gái đều thích hoa cỏ và những thứ xinh đẹp, trong vườn đào cũng phần lớn là du khách nữ, du khách nam đa số là những người đi theo xách túi và chụp ảnh hộ.
Hạ Triết và Đào Thị đi dạo quanh quất, tượng trưng chụp hai tấm ảnh. Bốn phía đều là mùi hương hoa đào, thoang thoảng hương thơm ngọt ngào, ngửi vào vô cùng thư thái.
Ban đầu, Đào Thị còn nhớ mình đang đi quay chương trình cùng Hạ Triết, nhưng về sau, do Hạ Triết không tích cực lắm, cô dứt khoát quên bẵng hắn ra sau đầu. Cả người cô giống như đứa trẻ được thả vào công viên giải trí, vui vẻ vô cùng, chớp mắt đã chẳng thấy tăm hơi đâu.
Khi Hạ Triết tìm thấy Đào Thị lần nữa, cô đang đứng dưới một gốc cây hoa đào cao lớn, ngẩng đầu nhìn những cánh hoa, khóe miệng vẽ nên nụ cười ngây thơ, ánh mắt như phát sáng, lấp lánh đi vào lòng người.
Để quay phim, Hạ Triết sải bước đi tới, đứng lại bên cạnh cô. Hắn vốn chỉ định làm bộ đi ngang qua sân khấu, lại phát hiện góc độ này vừa khéo có thể nhìn thấy đỉnh đầu Đào Thị có một cánh hoa đào nhỏ xíu vương lại, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo hơi ngẩng lên của cô.
Làn da trắng nõn mịn màng, khuôn mặt không tì vết, đôi môi đỏ mọng mê người, quả là nhan sắc khuynh thành. Hạ Triết từ từ đưa tay lên, nhặt lấy cánh hoa nghịch ngợm kia xuống.