Ra khỏi nhà Chu Đại Hải, lúc về nhà mình Thẩm Húc trông thấy Chu Ái Hồng đang lén lút đứng ngoài cửa, do dự đi tới đi lui.
“Cô qua bên này làm gì? Tôi nói rồi, tôi sẽ không cho cô tiền.”
Chu Ái Hồng vội xua tay: “Anh Ba, không phải em tới để đòi tiền!”
“Vậy cô tới làm gì?”
“Em… Em…” Dường như Chu Ái Hồng phải cố gắng rất lớn, cuối cùng mới lấy hết can đảm, ngẩng đầu nhìn Thẩm Húc: “Anh Ba, bụng chị dâu càng ngày càng lớn, anh lại thường xuyên phải chạy xe không ở nhà. Trong nhà cần có người chăm sóc chị ấy, công việc lặt vặt cũng cần người làm. Anh Ba, anh có cảm thấy tình hình hiện giờ của chị dâu không thích hợp làm lụng vất vả việc nhà hay không?”
Thẩm Húc càng nghe càng hồ đồ: “Cô cứ nói thẳng, cô có ý gì?”
“Em… Em muốn hỏi anh Ba, em có thể làm việc giúp anh, chăm sóc chị dâu giúp anh, em không cần tiền, em chỉ cần ba bữa mỗi ngày anh có thể cho em một bát cơm ăn thôi, không có đồ ăn cũng không sao, cho chút canh là được.”
Thẩm Húc:……
Chu Ái Hồng ngày xưa được cưng chiều như đại tiểu thư, bây giờ lại muốn tới làm việc giúp hắn? Còn chỉ vì một miếng ăn?
Dường như sợ hắn không đồng ý, Chu Ái Hồng vội vàng nói tiếp: “Anh Ba, em biết trước kia em chưa từng làm những việc đó, anh băn khoăn cũng đúng. Nhưng anh yên tâm, những việc ấy em đều biết làm, mấy ngày nay em đã học hết rồi. Em không dám nói mình có thể làm rất tốt, nhưng ít ra nấu cơm vẫn có thể ăn được, giặt quần áo còn tính là sạch sẽ. Anh Ba, anh… Anh giúp em một chút có được không?”
Nói xong, cả người cô ta lảo đảo, sắc mặt trắng bệch.
Cô ta thật sự quá đói rồi, cô ta không muốn chịu đói nữa. Chút đồ ăn mẹ cho cô ta, căn bản không thể khiến cô ta chịu đựng được.
Ban đầu cô ta cũng từng có ý nghĩ, làm việc giúp anh Cả chị dâu Cả đổi đồ ăn. Nhưng Chu Song Oanh thà rằng bản thân mệt mỏi, cũng không muốn cô ta sờ vào, giống như sợ cô ta sẽ làm đứa bé trong bụng chị dâu Cả bị thương.
Cô ta từng tới nói với chị dâu Tư, thật ra chị dâu Tư vui lòng, nhưng công việc hàng ngày của đối phương chỉ có một chút như vậy, chị dâu Hai đã tranh hết rồi, làm những việc này xong, chị dâu Hai sẽ lấy được ba đồng tiền, nếu để cô ta giúp đỡ, chị dâu Hai sẽ không có tiền nữa. Trong mắt chị dâu Hai, cô ta làm vậy là đang cướp đoạt mối làm ăn của chị ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô ta không hiểu, vì sao cuộc sống của mình lại biến thành dáng vẻ này.
Hiện giờ ý niệm duy nhất của cô ta chính là ăn no. Chỉ có ăn no, mới có thể sống sót, chỉ có sống sót, mới có thể làm được những chuyện khác.
Cô ta quay đầu đi, ánh mắt lóe lên hận ý, hai tay rũ bên người nắm chặt thành nắm đấm.
Thẩm Húc không có tình cảm gì với cô ta cả, tuy rằng hiện giờ đúng là Điền Tùng Ngọc đang ở vào giai đoạn đặc biệt, nhưng chính vì nguyên nhân đặc biệt ấy, còn cả cốt truyện trong nguyên tác, hắn lại càng không thể giữ Chu Ái Hồng ở lại trong nhà.
Nhưng có lẽ có thể sắp xếp cho cô ta công việc khác.
“Tôi không cần cô làm việc nhà giúp tôi.”
Nghe thấy câu nói ấy, ánh mắt Chu Ái Hồng trở nên ảm đạm. Hiện giờ anh Ba đã là hy vọng duy nhất của cô ta rồi, nếu anh Ba cũng không cần, cô ta còn có thể tìm ai?
Vân Chi
“Nếu cô bằng lòng, mỗi ngày có thể mang chút củi tới đây, cứ đặt ở bên ngoài, không cần vào nhà. Mặt khác, giúp tôi theo dõi Chu Song Oanh. Cô ta có gì bất thường hoặc có đồng tĩnh gì, cô lập tức tới nói cho tôi biết, chỉ nói cho tôi, không được tìm chị dâu cô, cũng không được tìm Yến Tử và Tam Oa.”
Thẩm Húc chỉ tay về phía đống cỏ khô cách đó không xa: “Nếu cô có thể làm được, mỗi ngày giữa trưa và chiều tối tôi sẽ bảo Yến Tử đặt một bát cơm ở đó, tự cô tới lấy.”
Chu Ái Hồng cực kỳ mừng rỡ: “Em có thể làm được! Chắc chắn em có thể làm được!”
Cô ta cũng không hỏi vì sao phải theo dõi một con nhóc như Chu Song Oanh.
Đợi Chu Ái Hồng đi rồi, Thẩm Húc mới lắc đầu thở dài một tiếng: Cô ta thay đổi rồi, chỉ là thay đổi này là tốt hay xấu, tạm thời vẫn chưa nhìn ra được.
Ngày hôm sau. Thẩm Húc đúng hẹn đi cùng với Chu Minh Hữu, hai người đưa hơn ba trăm hộp sa tế tới đội vận chuyển, xem như giải quyết một vấn đề lớn trong thôn.
Mọi chuyện xong xuôi, Chu Minh Hữu đi thẳng về thôn, hôm nay Thẩm Húc không phải chở hàng, lại không về cùng với anh ta, mà đi tới nhà Bạch Sùng.
Hắn vừa vào nhà, Bạch Sùng đã nói: “Tin tức tốt, đã tìm thấy nơi ở của bà Thái rồi!”